Tuy xâm nhập vào trong Tuyệt phẩm đạo khí của địch nhân là một chuyện vô cùng nguy hiểm, cho dù là cảnh giới cao hơn địch nhân, lực lượng cường đại hơn, thế nhưng khi tiến nhập vào bên trong đạo khí của địch nhân cũng chính là hành vi tự sát, rất có khả năng bị trấn áp.
Thế nhưng Côn Bằng không sợ, hắn biết ở bên ngoài oanh phá cấm chế của Hoàng Tuyền Đồ, Bạo Lôi Chi Thành là chuyện không thể, nhất định phải tiến vào sâu bên trong Hoàng Tuyền Đồ, đánh kẻ chủ nhân là Phương Hàn, sau đó trấn áp khí linh, Tuyệt phẩm đạo khí mới chính thức thuộc về hắn.
"Côn Bằng buông xuống, thiên địa run rẩy, ngôi sao hủy diệt, tiêu diêu tự tại." Côn Bằng không ngờ lại xé rách đại trận ở cửa vào Hoàng Tuyền Đồ, thoáng cái xông vào vụ khí màu vàng tràn ngập không trung. Hắn mở to mắt, liền thấy ở sâu trong thời không, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn, còn có Nại Hà Chi Kiều vượt qua thiên không, ẩn giấu trong chỗ sâu hắc ám còn có A Tị chi môn như địa ngục.
"Bảo bối tốt, bảo bối tốt, loại bảo bối này căn bản không phải là tên nghiệp chướng Phương Hàn nho nhỏ này có thể thừa nhận được, phải thuộc về ta mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực, ta mới là chủ nhân chân chính của Hoàng Tuyền Đồ, mà ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ qua đường mà thôi." Côn Bằng phất tay chộp tới một mảnh hoàng vân, lập tức không gian khắp nơi đều nổ mạnh, một không gian tinh thể bắn ra từ trong đầu ngón tay hắn, hóa thành thần lôi.
Hoàng vân thoáng cái nổ tung, lập tức hiện ra Phương Hàn, còn có một thân thể trường long nữa.
"Gia hỏa này cư nhiên dám xâm nhập vào trong Hoàng Tuyền Đồ."
Tâm thần Phương Hàn chấn động, hắn cũng không ngờ rằng lá gan của Côn Bằng lại lớn như thế, cư nhiên dám làm ra hành động này, cứng rắn xâm nhập vào bên trong, muốn giết mình.
Diêm đã biến thành một người trẻ tuổi, trên người mặc một kiện y phục là Thượng phẩm đạo khí Uổng Tử ma bào.
Thân thể của hắn tùy ý khẽ động, trên người kích xạ ra ô quang, ô quang quấn quanh thân thể hắn, ngưng tụ thành một tòa thành động thiên, là Uổng Tử ma thành. Khiến cho lực lượng của hắn một lần nữa tăng lên.
"Nại Hà Chi Kiều, tuân theo tinh thần, tránh né tai nạn, vượt qua khổ hải, đến miền mơ ước." Vèo! Thân thể của Diêm cùng Phương Hàn khẽ động, sau đó bay vào trong Nại Hà Kiều ẩn nấp.
Mà Diêm dùng một ngón tay thúc dục lực lượng khổng lồ, A Tị chi môn cao tới ba nghìn trượng trấn áp tới chỗ Côn Bằng. Trên thân thể Côn Bằng lập tức nhiễm A Tị ma khí.
"Vô ích, chỉ với điểm thương tổn này căn bản không có chút tác dụng nào với ta."
Đại thủ của Côn Bằng vung lên che khuất bầu trời, móng vuốt cứng rắn bắt lấy A Tị chi môn sau đó muốn bóp nát.
A Tị chi môn giống như một con mãnh xà bị bắt, kịch liệt uốn cong, thế nhưng vô ích, tuy không đến mức bị bóp nát thế nhưng cũng không thể động đậy.
Mà cánh tay còn lại của Côn Bằng lại bắn tới không trung: "Thiên Chi Liệt Ngân!"
Xoạt! Mỗi một lần kích xạ, lại lưu một đạo vết rách trong Hoàng Tuyền Đồ, đạo vết rách này cũng không lập tức biến mất, cho dù Hoàng Tuyền Đồ có khôi phục công năng nhưng những vết nứt này cũng không thể khôi phục.
Đây là bổn mạng thần thông bẩm sinh của Côn Bằng, gọi là Thiên Chi Liệt Ngân.
Nại Hà Chi Kiều qua lại như con thoi tránh né Thiên Chi Liệt Ngân tập kích, thế nhưng Côn Bằng lại bắn nhiếp ra càng nhiều lần, Thiên Chi Liệt Ngân bố trí dày đặc, giống như cả Hoàng Tuyền Đồ chuẩn bị phá vỡ, bị xé rách.
"Làm sao bây giờ? Không biết Thanh Tuyết sư tỷ thế nào rồi? Thao Thiết hiển nhiên cũng đã tiến nhập vào bên trong Bạo Lôi Chi Thành. Đáng tiếc ta không còn đại lượng Thuần Dương đan nữa, nếu như ta có ngàn ức Thuần Dương đan để thúc dục hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn, như vậy cũng có thể khu trục Côn Bằng ra ngoài."
Phương Hàn cùng diêm đứng trên Nại Hà Chi Kiều, chạy loạn né tránh, đồng thời phát động các loại đại trận của Hoàng Tuyền Đồ, thế nhưng cũng không làm gì được Côn Bằng. Nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ thật sự sẽ bị dính độc thủ.
"Đừng lo, khí linh Bạo Lôi Chi Thành của Phương Thanh Tuyết phi thường lợi hại, không thể so với Hoàng Tuyền Đồ đã bị tổn thương qua. Thao Thiết tiến vào trong đó cũng chẳng có tiện nghi gì đâu." Diêm nói: "Chúng ta mới là nguy hiểm, A Tị chi môn đã bị nắm chặt. Đầu Côn Bằng này thật lợi hại."
"Hiện tại chúng ta chỉ có thể cố cầm cự, đợi lực lượng của đầu Côn Bằng này suy kiệt! Hừ! Ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố cũng không kẻ nào có thể hấp thu được nguyên khí Tiên Giới, mà ta lại có thể câu thông với Hoang Thần Chi Thi. Hấp thu nguyên khí Tiên Giới dạng lỏng, thoải mái tiêu hao, ai dám cùng ta liều mạng!" Phương Hàn lại tránh thoát khỏi một kích Thiên Chi Liệt Ngân.
"Sợ là ta không thể chống đỡ được tới lúc đó, nhìn bộ dáng kẻ của kẻ này, cho dù công kích tới mấy trăm năm cũng sẽ không suy kiệt." Tâm trạng của Diêm rất không lạc quan nói: "Chỉ chờ cho Nhân Hoàng Bút đánh bại Hoang Thần Vương thì may ra."
"Tiểu tử này rốt cuộc có bao nhiều Thuần Dương nguyên khí, cư nhiên còn có thể cầm cự được tới giờ?" Cùng lúc đó Côn Bằng trong Hoàng Tuyền Đồ như lang như hổ ra sức công kích, thế nhưng trong lòng cũng thập phần nghi hoặc.
Hắn cũng biết mọi người ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố đều không thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới, hắn cũng như vậy.
Lúc Côn Bằng tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ đánh Phương Hàn, muốn trấn áp khí linh, Nhân Hoàng Bút, Hoang Thần Vương cũng dây dưa khó phân thắng bại.
Trong chốc lát cả tòa Hoang Thần điện thu nhỏ lại, trong chốc lát lại lớn lên, trong Thiên Vũ Chi Khố cũng không biết xảy ra bao nhiêu lần chấn động, khiến rất nhiều cao thủ cường đại chú ý.
Thế nhưng thần niệm của đám cao thủ này lại không thể tiến được vào bên trong Hoang Thần điện.
Bởi vì Hoang Thần Vương đã phát động lực lượng của đại trận Chung Cực. Quy về một mối với thân thể hắn.
Năm đó Bàn Vũ Tiên Tôn tổng cộng bắt được chín chín tám mươi mốt đầu Thần Hoàng cường đại, dùng Đại Khôi Lỗi Thuật luyện chế thành Khôi Lỗi, cường đại nhất chính là Hoang Thần Vương, là một đầu thần hoàng tu thành thế giới giống như Đấu Mỗ Thần Hoàng.
Hiện tại Hoang Thần Vương đột nhiên phát động, lập tức sâu trong Hoang Thần điện xuất hiện mười tám đạo bóng ảnh đánh giết ra, tiến nhập vào trong thế giới của hắn, từng tòa bảo tọa màu vàng lợt bay vút lên, là vị trí của đám Hoang Thần.
"Hoang Thần trở về vị trí cũ!" Kết hợp tất cả lực lượng của Hoang Thần, trên mặt Hoang Thần Vương hiện ra nụ cười dữ tợn, đánh ra một quyền: "Cho dù ngươi tu luyện đến cảnh giới thiên địa nhất thể cũng bị phá diệt thôi!"
Thế giới chi lực trùng trùng điệp điệp, tất cả lực lượng của Hoang Thần đều đánh tới chỗ Nhân Hoàng Bút, cỗ lực lượng này nếu như được phóng ra tại Huyền Hoàng đại thế giới cũng có thể trực tiếp xóa sổ một nửa khối mặt trời. Cũng có thể tách một mảnh đại dương ra, tạo thành một thông đạo Quy Khư.
"Ta không nhớ đã giết chết bao nhiêu Thần tộc rồi. Mặc dù ngươi bị trúng Đại Khôi Lỗi Thuật trở thành Hoang Thần, thế nhưng ta vẫn có thể khắc chế ngươi!" Đầu bút của Nhân Hoàng Bút đột ngột trở nên trầm trọng vạn phần, bất hủ giống như đại sơn, vẽ lên không trung một chữ "ngăn".
Tất cả lực lượng của Hoang Thần Vương đều oanh kích lên mặt chữ này, sau đó cả hai đều nổ mạnh. Nhân Hoàng Bút cũng không ngừng lại, liên tục viết ra, một chữ "tiêu", lực lượng nổ mạnh kia đều bị tiêu tán.
Thế nhưng lực lượng vừa mất, hình thể cao lớn của Hoang Thần Vương cư nhiên xuất hiện tại bên phải Nhân Hoàng Bút, nắm tay khẽ động mang theo lực lượng của tinh cầu bạo thể oanh kích mà tới, hơn nữa phía trên quả đấm của hắn còn xuất hiện từng vòng hắc sắc hỗn độn, điên cuồng gào thét tràn ngập các hành tinh, vượt qua vạn giới
Đây là chí đạo của Thần tộc "Vạn kiếp ma diệt quyền!"
"Hoang Thần Vương, ngươi đây là tự tìm đường chết!" Sắc mặt của Nhân Hoàng Bút đột nhiên biến đổi, bên trái thân thể xuất hiện một chữ "Bất" ngăn cản Vạn kiếp ma diệt quyền.
Sau đó hắn há miệng phun ra một đạo Hỏa Long, trong Hỏa long xuất hiện một cái đại đỉnh!
Đại đỉnh này cư nhiên cũng là Tuyệt phẩm đạo khí. Nguyên bản Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh bị Nhân Hoàng Bút trấn áp ở trong thân thể, thế nhưng hiện tại cư nhiên đã bị hàng phục, thành pháp bảo của Nhân Hoàng Bút!
Một kiện pháp bảo cư nhiên cũng có thể có được pháp bảo.
Nhưng mà Nhân Hoàng Bút không phải pháp bảo bình thường, hắn đã siêu việt vượt qua phạm trù pháp bảo, chạm tới cảnh giới Tạo Hóa. Loại cảnh giới này cho dù tiên khí cũng không theo kịp.
"Tiền bối! Hiện tại lực lượng của đầu Hoang Thần Vương này tập trung lực lượng của chín chín tám mươi mốt đầu lực lượng của Hoang Thần, cửu cửu quy nhất, pháp lực vô biên, căn bản không thể khắc chế! Chúng ta hay là mở ra cái gương đồng trong Hoang Thần điện này, có thể tiến vào bảo khố chính thức, tới địa phương có Hoang Thần Chi Thi, chiếm được Hoang Thần Chi Thi còn sợ không hàng phục được đám người này sao?"
vdld vừa bay ra, thân thể lập tức phiêu phù, phun ra vô số Thiên Giới Tịnh Hỏa hợp thành một cái đại trận Viêm Long.
"Được!" Nhân Hoàng Bút lập tức viết lên trên không trung một chữ "mở" đối diện với mặt kính đồng đen trên Hoang Thần điện, thế nhưng khi chữ này tiến vào trong gương lại biến mất không thấy gì nữa, căn bản không thể mở, Nhân Hoàng Bút cũng không làm gì được mặt gương đồng đen này.
"Đây là loại gương gì? Lại chắc chắn, thần diệu như Thiên Hoàn Kính, đương nhiên có kém Thiên Hoàn Kính cũng không có kém hơn bao nhiêu." Nhân Hoàng Bút trái lại ngẩn ra.
"Nhân Hoàng Bút, ngươi cư nhiên lại thu được Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh! Nhưng mà với lực lượng của ngươi trừ phi chính thức tu thành Tạo Hóa thần khí mới có thể bổ phá Tổ Vu kính này! Đây là trấn giới chi bảo của Vu Đạo đại thế giới. Ta tại đây đã nghiên cứu vạn năm cũng không tìm hiểu được bí mật của kiện Tổ Vu kính này, ngươi cũng hi vọng mở ra? Thật buồn cười."
Hoang Thần Vương trông thấy Nhân Hoàng Bút lại muốn mở Tổ Vu kính ra, hắn không khỏi cười nhạo nói, nhưng mà mặc dù hắn cười nhạo thế nhưng cũng khẩn trương vạn phần, Nhân Hoàng Bút hàng phục Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, thực lực quả thực không cách nào tưởng tượng. Hiện tại hắn cũng không có nửa điểm chắc thắng được.
"Gì? Là trấn giới chi bảo của Vu Đạo đại thế giới?" Tâm linh của Nhân Hoàng Bút khẽ động, một lần nữa viết ra một chữ "Vu" thật to.
Chữ "Vu" này thoáng cái bay vào trong chiếc gương đồng xưa cũ trước mặt, lập tức gương đồng không còn là vật chết nữa. Trên mặt tách ra một loại ánh sáng màu xám, vụ khí nặng nề giống như thượng cổ Hồng Hoang, răng rắc, răng rắc! Trong gương tựa hồ nưh vang vọng ra thanh âm gì đó, trên mặt gương xuất hiện một quầng ánh sáng mờ, hiện ra một chiếc chìa khóa.
Một chiếc chìa khóa cự đại.
Chiếc chìa khóa này lớn đến nỗi bất luận kẻ nào cũng đều không thể tưởng tượng nổi, một đầu đâu vào trong hư không, tựa hồ như tiến nhập vào Tiên Giới. Không biết dài tới bao nhiêu vạn dặm, vô số nguyên khí Tiên Giới, Thuần Dương chi lực đều tiến nhập vào trong chiếc chìa khóa này.
Cũng không ai có thể lay động được chiếc chìa khóa này.