Phương Hàn rốt cục cũng thành công luyện hóa Hoang Thần Chi Thi, thu Tổ Vu kính tới tay, mà đám Hoang Thần Vương, Côn Bằng, Thao Thiết, Mạnh Thiểu Bạch bốn vị cao thủ ở bên ngoài luyện hóa Tổ Vu kính đều bị chấn khai.
Nhưng mà Phương Hàn cũng không có cách nào phát huy ra lực công kích của hai kiện pháp bảo Hoang Thần Chi Thi, Tổ Vu kính. Chỉ có thể dùng làm pháp bảo để tồn kho hoặc lấy nguyên khí. Nhưng mà hiện tại Phương Hàn cũng không thiếu pháp bảo có lực công kích cường đại, nếu có đủ Thuần Dương nguyên khí, mặc dù hiện tại Hoàng Tuyền Đồ chưa khôi phục hoàn toàn, thế nhưng nếu thiêu đốt ngàn ức Thuần Dương đan cũng có thể phát ra uy lực của Luân Hồi Chi Bàn, đủ có thể khiến cao thủ Trường Sinh thất trọng Giới Vương Cảnh khiếp sợ.
Hiện tại Phương Hàn cũng không có thời gian kiểm kê, ở trong Hoang Thần Chi Thi rốt cuộc có bao nhiêu Thuần Dương đan, thế nhưng khẳng định là lên tới con số trăm ngàn ức. Thậm chí còn có còn có khả năng là hơn vạn "Một trăm tỷ", đến một con số khủng bố.
Loại lực lượng này khẳng định có thể khiến Hoàng Tuyền Đồ hoàn toàn khôi phục lực lượng.
Sau đó thi triển ra Luân Hồi Chi Bàn, tiến hành oanh tạc vĩnh viễn tới địch nhân.
Một cái hóa thân của Thái Hoàng Thiên cũng đều bị Luân Hồi Chi Bàn oanh tạc, có thể thấy được bây giờ Phương Hàn hung tàn thô bạo cỡ nào.
Tổ Vu kính ở trong tay Phương Hàn, hắn tùy ý khẽ động, trong Hoàng Tuyền Đồ lập tức có hơn ngàn ức Thuần Dương đan được thiêu đốt.
Số lượng một ngàn ức Thuần Dương đan đối với Hoang Thần Chi Thi mà nói chỉ là một sợi lông mà thôi. Phương Hàn chưa bao giờ sử dụng Hoàng Tuyền Đồ thoải mái đến như vậy.
Cơ hồ lực điều khiển Hoàng Tuyền Đồ được đề thăng lên hơn phân nửa.
Đương nhiên là do cảnh giới của Phương Hàn không đủ, nếu như đạt tới cảnh giới Trường Sinh đệ bát trọng "Hỗn Động", hoàn toàn có thể kích phát hết uy lực của tuyệt phẩm đạo khí, đến lúc đó có thể chính thức trấn áp Chư Thiên. Cho dù Hư Tiên, Chân Tiên cũng không phải sợ.
Mà hiện tại cảnh giới của Phương Hàn còn, bằng vào lực lượng bản thân không thể nào phát ra toàn bộ uy lực của tuyệt phẩm đạo khí, thậm chí là thượng phẩm đạo khí.
Đương nhiên bây giờ có đầy đủ Thuần Dương nguyên khí tiêu xài, Hoàng Tuyền Đồ cũng hoàn toàn được thể hiện ra mặt sắc bén của nó.
Luân Hồi Chi Bàn cự đại nghiền ép tới chỗ đám người Mạnh Thiểu Bạch, Hoang Thần Vương, Thao Thiết, Côn Bằng.
"Không xong, hắn đã thành công luyện hóa Hoang Thần Chi Thi." Hoang Thần Vương trông thấy Tổ Vu kính xuất hiện trong tay Phương Hàn, trong gương hiện lên bóng ảnh cự đại của Hoang Thần Chi Thi, không ngừng lóe lên quang hoa, mà thân thể Phương Hàn lại phát ra tinh lực sung mãn, toàn thân đều đắm chìm trong Thuần Dương nguyên khí, hắn biết chuyện này hỏng bét rồi.
"May mà kẻ này còn chưa tu thành Tạo Vật Cảnh, đến Trường Sinh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, chưa tu thành Tạo Vật chi khí, nếu không có thể mở ra tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi, tìm được tất cả linh hồn lạc ấn của Hoang Thần chúng ta, hoàn toàn khống chế được chín chín tám mươi mốt đầu Hoang Thần, thậm chí ta cũng lọt vào khống chế, bây giờ còn có cơ hội giết chết tên Phương Hàn này cướp lấy Tổ Vu kính trong tay hắn, để ta luyện hóa lại Hoang Thần Chi Thi!"
Hoang Thần Vương thấy một màn như vậy, trong lòng vẫn hô may mắn, không còn cách nào khác, lực hấp dẫn quá lớn, hơn nữa hắn có thể thoát ly khỏi thân phận Khôi Lỗi, khôi phục lại tự do.
Bản thể của đầu Hoang Thần Vương này là lợi hại giống như Đấu Mỗ Thần Hoàng, sau khi được luyện chế thành Hoang Thần, lực lượng càng cường hoành, hơn nữa hắn có thể khống chế tám mươi đầu Hoang Thần cường đại khác, tập hợp lại thành một thể, Nhân Hoàng Bút cũng không thể giết được hắn, cho nên hắn có chỗ dựa rất lớn.
Đương nhiên hắn không ngu xuẩn đến độ một mình đi đối phó với Phương Hàn, trong một sát na hắn tùy ý khẽ động, rất nhiều đại môn trong Hoang Thần đại điển đều mở rộng.
Thoáng cái biến hóa này khiến cho rất nhiều cường giả trong Thiên Vũ Chi Khố đều chấn động.
Giờ khắc này Hoang Thần Vương liền gào to một tiếng: "Phương Hàn của Vũ Hóa Môn đã cướp được Hoang Thần Chi Thi, nhưng mà bây giờ hắn còn chưa thể thúc dục được lực lượng của kiện pháp bảo này, chỉ có thể lấy được bảo tàng trong đó mà thôi, chư vị, mọi người cùng nhau liên thủ giết kẻ này cướp lấy bảo bối trong tay hắn, có thể tìm được bảo tàng vô tận, lúc đó mọi người cùng nhau chia sẻ."
Tiếng thét này là hắn vận dụng toàn bộ lực lượng, một cỗ lực lượng xuyên qua thời không, không biết truyền đi bao xa.
Một chiêu mượn đao giết người này thật sự là lợi hại. Ở trong Thiên Vũ Chi Khố tối thiểu nhất cũng cường đại cỡ Ứng Tiên Thiên, tỷ như Tô Tú Y có Hoàng Thư, tỷ như mấy kẻ ở Hắc Ám đại thế giới có thần bí, cao thủ của Thánh Quang đại thế giới, hơn nữa còn có rất nhiều cao thủ Phương Hàn chưa bao giờ đụng qua.
"Đáng chết! Đầu Hoang Thần Vương này thật đáng chết!" Phương Hàn vừa ra khỏi liền nghe thấy tiếng gầm rú của Hoang Thần Vương, tuy Luân Hồi Chi Bàn có thể nghiền ép đối phương, thế nhưng không biết Hoang Thần Vương đã thi triển một môn đạo thuật gì, hơi chút nhoáng lên đã biến mất khỏi Hoang Thần điện, khiến Luân Hồi Chi Bàn của Phương Hàn oanh kích khắp ngõ ngách trong Hoang Thần điện.
Cả Hoang Thần điện kiên cố bị oanh kích phá vỡ hơn một nửa, có thể thấy được Luân Hồi Chi Bàn hung mãnh cỡ nào.
Thao Thiết, Côn Bằng hai đầu thần thú bị dọa cho mồ hôi lạnh tứa ra.
"Nếu để cho tiểu tử này chính thức chiếm được Hoang Thần Chi Thi, sau khi lực lượng vững mạnh hoàn toàn có thể thôi động được lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ, vậy thì sẽ thế nào? Hơn nữa trên người của hắn không chỉ có một kiện tuyệt phẩm đạo khí, liên tục thôi động hai kiện tuyệt phẩm đạo khí, chúng ta đúng thật là chết không có chỗ chôn a." Côn Bằng cùng Thao Thiết nhìn nhau.
Vừa rồi nếu không phải trốn nhanh theo Hoang Thần Vương, bọn họ cũng khó tránh khỏi độc thủ.
Oanh long!
Đầu Hoang Thần Vương này vừa kế mượn đao giết người xong, quả nhiên nhận được hiệu quả.
Rất nhiều cỗ lực lượng cường đại trong nháy mắt tràn vào trong Hoang Thần điện, sau đó vây kín cả điện phủ, mà Hoang Thần Vương lại thét dài bay trở lại Hoang Thần điện, cùng rất nhiều người vây quanh ngôi điện phủ này.
Tràng diện lập tức trở nên phức tạp.
Phương Hàn nâng Tổ Vu kính, ở đây có một số người đều nhìn thấy bên trong Tổ Vu kính xuất hiện Hoang Thần Chi Thi cự đại, cung cấp Thuần Dương nguyên khí hào hùng cho hắn.
Lập tức đám người đều biết giá trị của Hoang Thần Chi Thi, đều hiện ra thần sắc ghen ghét.
Bọn họ không có lý do gì mà không ghen ghét.
"Không xong, Phương Hàn, không thể tưởng được lần này tiến vào Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo lại có nhiều thế lực cường đại như vậy." Phong Dao Quang nhìn chung quanh, sắc mặt bỗng nhiên cũng thay đổi.
Nàng phát hiện mình và Phương Hàn, còn có Phương Thanh Tuyết, Nhân Hoàng Bút đều bị bao vây.
Bốn phía xuất hiện đủ loại thế lực, trong đó có cả Ứng Tiên Thiên, Tô Tú Y, nhưng mà Thái Nhan Thiên Nhan Trầm Ngư cũng không có bên người Tô Tú Y, tựa hồ như đã rời đi.
Trừ những người này ra còn có một đoàn bóng đen cường đại.
Mặc khác còn có một số tu sĩ cực kỳ cao thâm, lưng đeo bảo kiếm, toàn thân được vây quanh bởi động thiên, có người thậm chí sử dụng các loại đạo khí thủ hộ lấy bản thân.
Phương Hàn thậm chí có thể nhìn thấy được có một phiến ngôi sao đang phát ra ánh sáng mờ ảo, rõ ràng là cao thủ của Vô Cực Tinh Cung.
Hắn liền nghĩ lại, Vô Cực Tinh Cung đã sớm nhòm ngó Thiên Vũ Chi Khố, lần này nhất định thừa lúc thời không triều tịch suy yếu cũng tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố. Nghĩ muốn tìm kiếm bảo bối, thu được trân tàng.
Còn có một đám người, Phương Hàn thậm chí có thể nhìn thấy được vài tên Phật tu cường đại, mỗi người đều cường đại hơn Bảo Căn Bồ Tát.
Toàn bộ đều là nhân vật cường đại.
Đương nhiên có thể tiến vào thời không triều tịch, hơn nữa tiến vào Thiên Vũ Chi Khố đều là nhân vật không tầm thường. Chỉ có cao thủ chân chính mới tới được nơi đây.
Nhưng mà Phương Hàn cũng không hề sợ hãi, Hoang Thần Chi Thi đang ở trong tay, có vô hạn Thuần Dương đan. Chiến lực của tất cả tuyệt phẩm đạo khí kể cả Nhân Hoàng Bút đều tăng lên mấy chục lần. Muốn đánh, Phương Hàn cũng không ngại, mà tùy thời cũng có thể rời đi.
"Phương Hàn, cư nhiên là ngươi!"
Trong một mảnh tinh quang, một lão giả bước ra, Phương Hàn ngẩn ra, người này cư nhiên là Tinh Đế! là thái thượng trưởng lão cực kỳ lợi hại của Vô Cực Tinh Cung, là phụ thân của Sở Nam công tử. Tinh Đế Long Sàng do mình cướp được là đích thân người này luyện chế.
Ngày đó Phương Hàn chẳng qua chỉ là cảnh giới Bất Tử Chi Thân, gặp Tinh Đế cũng chỉ có thể chạy trối chết, hơn nữa căn bản không thể nhìn thấu tu vi của Tinh Đế. Nhưng mà bây giờ cũng không giống như ngày xưa, thực lực của Phương Hàn không biết đã mạnh hơn bao nhiêu, cảnh giới cũng đã tu tới Trụ Quang Cảnh, lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, loáng thoáng có thể nhìn ra tu vi của Tinh Đế.
Trong thân thể Tinh Đế có một cái động thiên cường đại, đang không ngừng vận chuyển, mỗi thời mỗi khắc trong động thiên đều xuất hiện một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất, giống như vật chất đang thay đổi, khiến cho thân thể hắn biến đổi thành một loại bất hủ giống như thượng cổ Ma thần.
Trường Sinh ngũ trọng, Tạo Vật Cảnh!
Cũng không phải là đơn giản thay đổi kết cấu của vật chất, sửa dở thành hay, hóa nước thành dầu như vậy. Quan trọng nhất là sau khi đạt tới Tạo Vật Cảnh, trong động thiên sẽ sinh ra Tạo Vật chi khí, không ngừng cải tạo chuyển đổi thân thể của mình, dựa theo các loại phương pháp đặc biệt mà biến hóa. Triệt triệt để để thoát ly khỏi loài người, thoát ly khỏi gông xiềng sinh linh, tinh luyện ra vật chất bất hủ, từ trong tạo vật lĩnh ngộ ra bất hủ.
Tu sĩ đạt tới Tạo Vật Cảnh, thân thể cường hoành đến độ khủng bố, cực kỳ đáng sợ. Căn bản Bất Tử Chi Thân có thể so được. Hơn nữa lực lượng cực cường hoành, còn trên xa Trụ Quang Cảnh.
Càng lợi hại hơn chính là sinh mệnh lực, tuổi thọ càng biến đổi về chất. Đương nhiên còn có một chỗ lợi hại nữa, chính là cao thủ Tạo Vật Cảnh có thể lợi dụng Tạo Vật chi khí chế tạo thượng phẩm đạo khí. Có thể hoàn toàn thôi động, khiến thượng phẩm đạo khí đạt cực hạn.
Vị thái thượng trưởng lão này chính là cao thủ Tạo Vật Cảnh. Hơn nữa lại lĩnh ngộ rất sâu đối với pháp tắc tạo vật.
"Phương Hàn, ngươi quả nhiên không phải nhân vật đơn giản, giết chết nhi tử của ta. Đại náo Vô Cực Tinh Cung, cướp đi vô số Thuần Dương đan, khiến cho điện chủ của Thuần Dương điện bị nhốt lại, hôm nay ngươi đừng hòng thoát, nưhng mà chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao Tổ Vu kính ra đây, Vô Cực Tinh Cung chúng ta có thể che chở ngươi, giúp ngươi tránh được một kiếp, thế nào?"
Lòng dạ của Tinh Đế rất thâm sâu, sau khi thấy Phương Hàn cũng không phát tác, mà dùng một loại ngữ khí trầm trọng nói, không hề tỏ thái độ mình sẽ xuất thủ.
"Ha ha ha ha, Vô Cực Tinh Cung từ khi nào lại trở thành bộ dạng mềm yếu như vậy? Nghe ý tứ này hẳn là Thuần Dương điện của Vô Cực Tinh Cung bị người này xâm nhập, trộm rất nhiều Thuần Dương nguyên khí, các ngươi chẳng những không quan tâm còn muốn biến chiến tranh thành tơ lụa. Đây quả thực là một chuyện không thể tin được."
Đúng lúc này một giọng nói âm dương quái khí vang lên.
Là một nhân vật giấu mình trong vân vụ lên tiếng.
Trong một mảnh mây mù kỳ lạ tràn đầy khí tức thượng cổ thần linh, lực lượng cường đại, cũng không biết nó có lai lịch thế nào.
"Tổ Mã Thần Giáo, Nguyên Vô Tội! Ngươi cư nhiên cũng tiến nhập vào trong Thiên Vũ Chi Khố, thật vừa lúc, ta nghe nói nhi tử Nguyên Khâu của ngươi theo đuổi đại công chúa của Thanh Khâu Sơn Hồ Tộc, lại bị một người giết chết. Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, kẻ giết chết nhi tử của ngươi chính là tên Phương Hàn này đấy."
Tinh Đế trưởng lão đột nhiên lui về phía sau môt bước.
"Gì? Con trai Nguyên Khâu của ta chính là do hắn giết chết? Chuyện này chính xác không!"
Trong một mảnh nguyên khí Cổ thần, thái thượng trưởng lão Nguyên Vô Tội ngữ khí đột nhiên trở nên sắc bén. Sát khí dày đặc phát ra từ trên cơ thể hắn, tựa hồ như đang thúc dục một kiện pháp bảo cường đại vậy.
"Nhi tử ngươi đã bị giết chết tại Thanh Khâu Sơn, Phương Hàn này có quan hệ mật thiết với Thanh Khâu Sơn. Lần này tới tới Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo rất có thể là do Thanh Khâu Sơn Hồ Tộc dẫn đường, ngươi phải biết rằng năm đó có một con yêu nữ Hồ Tộc làm phu thê với đại đệ tử của Bàn Vũ Tiên Tôn. Cho nên bọn chúng quen thuộc Thiên Vũ Chi Khố hơn bất cứ người nào khác."
Tinh Đế đại trường lão nói: "Hơn nữa Vô Cực Tinh Cung ta đã nhận được tin tức xác thực, quý công tử đã tranh giành tình nhân với Phương Hàn cho nên mới bị hắn giết chết."
"Vậy sao? Đã như vậy, Phương Hàn, trên trời dưới đất sẽ không có ai có thể cứu được ngươi. Nguyên Khâu là một trong những đứa con mà ta ưng ý nhất, sớm đã tu thành Bất Tử Chi Thân. Tiềm lực cự đại, cư nhiên bị ngươi giết chết, ngươi cùng ta có thù không đợi trời chung." Nguyên Vô Tội đột nhiên bạo phát, một chưởng đánh về phía Phương Hàn.
Không trung lập tức xuất hiện một bóng ảnh Cổ thần, toàn thân vị Cổ thần này đều là áo giáp giống như bằng xương, trường giác trên đầu dữ tợn hung ác. Một cỗ đại lực chi khí vờn quanh thân. Thời gian không gian đều không ngừng biến ảo, tựa hồ như đang mãnh liệt rít gào.
Vị Cổ thần này đánh ra một chưởng xé rách không trung, cư nhiên đột phá tới cực hạn chém tới đầu Phương Hàn.
"Ngươi quả thực là điên rồi, ở đây có nhiều cao thủ như vậy, thế nhưng cũng không dám xuất thủ với ta, ngươi lại dám đối phó với ta như vậy, thật là muốn tìm chết. Xem ra ta phải giết ngươi để răn đe người khác rồi." Phương Hàn trông thấy Tinh Đế trưởng lão nói ba xạo một hồi liền khiến cho cao thủ của Tổ Mã Thần Giáo xông lên chém giết mình, hắn không khỏi âm thầm kinh hãi vì năng lực châm ngòi của vị trưởng lão này.
Tình huống lập tức trở nên vi diệu, ai xuất thủ đầu tiên sẽ dẫn tới một hồi đại chiến có một không hai. Mà người xuất thủ đầu tiên rất có thể sẽ rơi vào kết cục vẫn lạc.
Cục diện vi diệu này được Nguyên Vô Tội thoáng cái mở ra, Phương Hàn quyết định nhất định phải dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai giết kẻ này. Một đòn lập uy, hoặc là tìm cơ hội mà rời đi thôi.
Dù sao trân tàng của Thiên Vũ Chi Khố đã ở trong tay hắn rồi, một số đại điện còn lại tuy cũng ẩn tàng một số bảo bối thế nhưng những bảo bối này không thể nào trọng yếu được như Hoang Thần Chi Thi.
Lúc này rời đi, thoát tới một địa phương an toàn, sau đó tham ngộ tu luyện mới là lựa chọn chính xác nhất.
"Nhân Hoàng Bút tiền bối! Thanh Tuyết sư tỷ, Dao Quang sư tỷ, lực lượng của chúng ta hợp nhất, hiện tại ta sẽ đem Thuần Dương nguyên khí cung ứng trên diện rộng, nhất định phải thoát ra khỏi tòa bảo khố này, đến lúc đó cao chạy xa bay." Thân thể Phương Hàn khẽ động, âm thầm điều động Thuần Dương nguyên khí trong Hoang Thần Chi Thi, đột nhiên gào to một tiếng.
"Tổ Mã Cổ Thần Khí!"
Tại thời khắc này Phương Hàn cũng thi triển ra Tổ Mã Cổ Thần Khí giống như của Nguyên Vô Tội, một pho tượng Cổ thần lớn bằng pho tượng của Nguyên Vô Tội, xoay tròn mà ra hung hăng đụng lên trên pho tượng Cổ thần của Nguyên Vô Tội.
"Hừ! Vừa lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, không biết học trộm Tổ Mã Cổ Thần Khí từ nơi nào, vậy mà cũng dám chống lại ta, ta sẽ cho ngươi tên tiểu bối này biết cái gì mới gọi là Tổ Mã Cổ Thần Khí chính thức."
Nguyên Vô Tội lạnh lùng cười, trong thân thể lại bắn ra một đạo quang hoa.
Nguyên Vô Tội tuy không phải cao thủ Tạo Vật Cảnh, nhưng là kẻ đã lĩnh ngộ tinh thâm pháp tắc thời gian, trong thân thể có mảnh vỡ pháp tắc thời gian, thậm chí còn muốn ngưng kết thành một viên tinh thể đại biểu cho thời gian, tới tình trạng đại viên mãn. Loại cảnh giới này còn cường đại hơn rất nhiều so với Phương Hàn.
Pháp tắc không gian có ba ngàn mảnh vỡ. Mỗi một mảnh hoặc là lĩnh ngộ, hoặc là cướp đoạt của địch nhân, luyện hóa lại của mình sau đó lại lĩnh ngộ.
Phương Hàn vừa mới lĩnh ngộ được một khối mảnh vỡ, mà Nguyên Vô Tội đã ngưng kết được ra hơn một ngàn mảnh rồi, hai người đối với lĩnh ngộ pháp tắc thời gian thật sự là sai biệt quá lớn, cho nên Nguyên Vô Tội căn bản không thèm để Phương Hàn vào mắt.
Mà Nhân Hoàng Bút, Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang đều đi ra tiến nhập vào Hoàng Tuyền Đồ, thoạt nhìn như chỉ có một mình Phương Hàn, chỉ có người biết chi tiết về hắn mới biết được thủ đoạn khủng bố của Phương Hàn.
Nguyên Vô Tội đương nhiên không biết được chi tiết.
"Động thủ!"
Hắn nào biết đâu rằng chiêu đầu của Phương Hàn chỉ là dùng kế dụ địch, chiêu thứ hai mới chính là sát chiêu, không biết bao nhiêu Thuần Dương nguyên khí trên thân thể bốc cháy, Luân Hồi Chi Bàn của Hoàng Tuyền Đồ oanh tạc ra, kèm theo Luân Hồi Chi Bàn còn có một đạo tinh quang mãnh liệt bắn phá ra, là Bất Hủ Cổ Lôi Pháo.
Đương nhiên làm cho Chư Thiên run rẩy nhất chính là Nhân Hoàng Bút ở trên không trung viết ra một chữ "Định", chữ "Định" này vừa ra, lập tưc Càn Khôn đều đình chỉ vận chuyển, thời gian cũng dừng lại, hư không đông đặc, hết thảy pháp lực đều bị đình chỉ. Nhân Hoàng Bút thôn phệ Chân Tiên hóa thân của Thái Hoàng Thiên, tìm được một tia pháp tắc Tiên Đạo, lực lượng đã tăng lên rất nhiều. Uy lực của mỗi chữ đều kinh thiên động địa, nhất cử nhất động khiến Chư Thiên vạn giới đều quay tròn xung quanh hắn, loáng thoáng có một tia tư vị vận chuyển tạo hóa.
Có thể tưởng tượng ra, nếu như Nhân Hoàng Bút hoàn toàn thôn phệ Thái Hoàng Thiên, tìm được pháp tắc Tiên Đạo, lực lượng sẽ tăng lên tới trình độ nào.
"Tại sao ta không thể nhúc nhích được vậy. Pháp thuật của ta cũng ngưng kết ở trên không trung, điều này sao có thể chứ? Ta đã lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, cho dù địch nhân dùng thời gian tĩnh chỉ bao phủ cũng không mang lại ảnh hưởng gì tới ta. Thế nhưng hiện tại đây cũng không phải là thời gian chi lực nữa rồi mà là, là thế giới chi lực."
Nguyên Vô Tội khiếp sợ.
Tại thời khắc này tất cả pháp thuật của hắn đều bị kích phá.
Sau đó mắt lại nhìn bản thân không thể động đậy, mà Phương Hàn đã bay tới, thủ chưởng khủng bố mang theo tám mươi tỷ mã lực nắm lấy cổ mình, sau đó bóp, động thiên trong cơ thể mình bị một cỗ lực lượng kinh khủng dũng mãnh tiến vào, bành trướng rồi vỡ tan.
Tinh thể pháp tắc không gian đại viên mãn, còn có một viên tinh thể chưa ngưng kết thành hình, có chứa hơn một ngàn mảnh vỡ pháp tắc thời gian bị đại thủ kinh khủng kia của Phương Hàn cứng rắn bắt ra.
Sau đó một số pháp bảo hộ thân trên thân thể hắn, trung phẩm đạo khí, còn có trâng tàng trong túi pháp bảo, thậm chí ngay cả y phục cũng bị Phương Hàn lấy đi, đút vào trong một tòa bảo tháp lóng lánh.
Bảo tháp lập lòe kim quang, lập tức hòa tan hết thảy trung phẩm đạo khí trên người hắn.
Mà tinh khí trên người hắn cũng liên tục trào ra khỏi thân, càng thêm khủng bố chính là các loại thần thông trên người hắn như thủy triều trôi vào trong thân thể Phương Hàn, tựa hồ như bị một lực lượng khủng bố nào đố thôn phệ, tư tưởng của hắn cũng sinh ra cảm giác vô lực, không thể nào đối kháng, thậm chí một tia ý nghĩ muốn thi triển ra thủ đoạn Tổ Mã Thần Giáo ngọc đá đều tan cũng không có, trong đầu xuất hiện một loại ý nghĩ thần phục vận mệnh.
"Ha ha ha ha, thời gian tinh thể của Nguyên Vô Tội này cư nhiên ẩn chứa hơn một ngàn mảnh vỡ pháp tắc, sau khi ta thôn phệ, pháp tắc thời gian trở nên viên mãn hơn rất nhiều, tiết kiệm được không ít thời gian tu luyện." Phương Hàn không chút nghĩ ngợi thôn phệ sạch pháp tắc thời gian trong động thiên của Nguyên Vô Tội, dung nhập vào trong động thiên của mình, trong một sát na pháp lực thời gian trong bổn mạng động thiên của hắn tăng lên rất nhiều, một cỗ thời gian chi lực bắt đầu vận chuyển.
Hiện tại hắn có thể núp trong động thiên của mình điều chỉnh thời gian tiến hành tu luyện. cho dù không có Hoàng Tuyền Đồ cũng vẫn điều chỉnh được thời gian như thường.
Đây là chỗ lợi hại của Trụ Quang Cảnh.
"Phương Hàn, ngươi cứ như vậy cướp đoạt đi mảnh vỡ thời gian chỉ sợ có phần không ổn, phải tự mình tham ngộ đạo cơ mới vững chắc." Nhân Hoàng Bút thấy một màn như vậy, cũng phải lên tiếng cảnh báo.
"Tiền bối, ta cũng không phải là không biết, ta có con đường tu luyện của mình. Đạo cơ ổn hay không ổn đây là do tâm tác động, giống như người tân tân khổ khổ buôn bán lời một lượng bạc, cùng người tùy ý đi trên đường cướp đoạt một lượng bạc, đem đi mua đồ đều giống nhau. Chẳng qua là lòng người cảm thấy tân tân khổ khổ kiếm được bạc thì an thâm hơn mà thôi. Mà cướp bạc tới tay lại có cảm giác tội lỗi. Trên thực tế một lượng bạc giống nhau có giá trị giống nhau. Vạn vật tùy tâm, tu đạo chính là tu tâm, chỉ cần khắc phục được tâm là có thể linh động biến hóa, tìm được Đại Tự Tại, hóa tất cả thành tự tại. Nếu như chúng ta cứ căn cứ vào điểm này mà không buông liền xuất hiện tâm ma. Tâm ma cũng có hai loại, đầu tiên là ác tâm ma, thứ hai là thiện tâm ma. Thiện ác đều là tâm ma. Ngươi sinh ra thủ đoạn cướp đoạt lực lượng của địch nhân chính là vì trong đầu có ý niệm tu vi của bản thân không ổn, đây là thiện ma. Sau này trong khi tu luyện chỉ sợ sẽ gặp trở ngại rất lớn. Đạo lý tu luyện của ta thiện ma ác ma tất cả đều không có ở trong lòng. Không khiến tâm mệt nhọc, không liên lụy đến ác tâm. không tồn tại tiên ma."
Ý niệm của Phương Hàn thét dài, lại bao hàm tầng tầng thủ đoạn, không hề có nửa điểm dừng lại, vô cùng kiên định, thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật, chỉ một chưởng liền đem tất cả tinh khí của Nguyên Vô Tội đưa vào trong trong Bát Bộ Phù Đồ, sau đó đem tất cả linh hồn của hắn đều được Hoàng Tuyền Đồ luyện hóa, từ nay về sau vị thái thượng trưởng lão của Tổ Mã Thần Giáo này, kẻ đã tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng Trụ Quang Cảnh sẽ triệt để biến mất, không còn tồn tại trên thế giới này nữa.
Hết thảy đều không có nửa điểm thiện ác tồn tại, rất tự nhiên trôi chảy. Giống như thiên đạo tạo hóa rồi lại diệt thế vậy, không có nửa điểm thương cảm đối với thế nhân, cũng không bởi vì thế nhân đắc tội mà sinh ra căm hận, hủy diệt thế gian, không dính một chút nhân quả.
Trong nháy mắt Phương Hàn cảm thấy từ trong lời nói của bản thân mà minh bạch một tia vận mệnh, cũng tựa hồ biết được sự huyền diệu của nhân quả...
"Đáng tiếc, trên thân thể người này chỉ có trung phẩm đạo khí, lại không có thượng phẩm đạo khí. Phẩm chất đan dược pháp bảo còn kém xa so với đồ trong Hoang Thần Chi Thi, cũng khó trách hắn với Bàn Vũ Tiên Tôn, một người là con kiến hôi một người là Thần Long. Không thể so được."
Nhưng mà trong tích tắc lĩnh ngộ này, tuy bản chất tu vi của hắn cũng không có tăng lên. Đương nhiên loại cảm ngộ này có tác dụng không thể đo lường đối với con đường tu luyện, đối với con đường Vĩnh Sinh của hắn sau này...
Phương Hàn giết chết Nguyên Vô Tội, động tác thật mau lẹ, thời gian chỉ trong tích tắc.
Trong một sát na lao ra khỏi vòng vây trùng điệp, thoát ra khỏi Thiên Vũ Chi Khố.
"Ngàn vạn lần không thể để cho hắn chạy, nếu để cho hắn chạy, chúng ta sẽ không chiếm được một chút gì trong bảo tàng của Thiên Vũ Chi Khố. Chuyến đi này đúng là không có thu hoạch gì rồi."
Trong nháy mắt trông thấy Phương Hàn giết chết Nguyên Vô Tội, rất nhiều cao thủ đều gầm hét lên, đồng thời vận chuyển pháp lực trong cơ thể, đủ loại pháp bảo hội tụ thành một dòng nước lũ đánh về phía Phương Hàn cùng Nhân Hoàng Bút.
Nhân Hoàng Bút viết ra chữ "Định" kia tuy lợi hại thế nhưng mãnh hổ không thể chống lại bầy sói. Huống chi trong đám cao thủ này có một số kẻ thực lực rất thâm sâu khó lường, tỷ như Hoàng thuật của Tô Tú Y, không bị Nhân Hoàng Bút làm ảnh hưởng, có một số cao thủ trên người còn có hộ thân linh phù.
Lực lượng của Hoang Thần Vương rất cường hoành, có thể liều ngươi chết ta sống với Nhân Hoàng Bút.
Lực lượng của những người này tụ tập lại đủ có thể đánh thủng một lỗ to trong vũ trụ.
Phương Hàn xông ra bên ngoài lập tức gặp trở ngại, dày đặc quang hoa pháp bảo lóe lên, ùn ùn kích xạ bao phủ lấy toàn thân hắn, ở trong đó không biết có bao nhiêu đạo khí, thậm chí còn có loại lôi quang "Cửu tử mẫu Chư Thiên Bí Ma Thần Lôi" nổ mạnh.
Phương Hàn thậm chí còn có thể thấy một thanh niên dáng người cao gầy, hai mắt vô thần cũng không biết là phương thế lực nào xuất thủ về phía mình, thoáng cái phóng ra trọn vẹn mười ba kiện hạ phẩm đạo khí hợp thành một kiếm trận phi kiếm, khí linh trên mặt kiện phi kiếm này đều hiện ra khí tức cuồng bạo, mười hóa trăm, trăm hóa ngàn bao phủ tới bản thân mình, sau đó đám khí linh không biết phát động bí pháp gì, đột nhiên nổ mạnh.
Mười ba kiện hạ phẩm đạo khí cứ như vậy nổ tung. Hoàn toàn hủy diệt, vậy mà sắc mặt của hắn không có nửa điểm tiếc nuối, tựa như bỏ qua một kiện pháp bảo râu ria vậy.
Hiện tại để Phương Hàn cũng khó có thể thoáng cái bỏ qua mười ba kiện kiếm trận hạ phẩm đạo khí.
Tu vi của người thanh niên này chỉ là Động Thiên Cảnh, mặc dù là nhân vật truyện kỳ thần thoại, nhưng mà cũng không đủ lọt vào trong mắt Phương Hàn. Thế nhưng trên thân thể của người này có một kiện pháp bảo cường đại gì đó, mà bất luận kẻ nào cũng không thể xúc phạm được.
"Cái này thật đúng là song quyền nan địch tứ thủ, cho dù ta có Hoàng Tuyền Đồ cũng khó có thể chèo chống, may mắn là dùng một chiêu giết được Nguyên Vô Tội, cướp lấy thời gian tinh thể trong thân thể của hắn, khiến cho thực lực của ta tăng nhiều, pháp tắc thời gian tăng lên, bằng không thật khó cầm cự."
Dày đặc, không biết bao nhiêu thần thông, bao nhiêu bảo quang oanh kích lên Luân Hồi Chi Bàn, cư nhiên đánh tan Luân Hồi Chi Bàn. Mà Bất Hủ Cổ Lôi Pháo của Phương Thanh Tuyết cũng bị ngăn cản.
"Giết!"
Quanh thân Nhân Hoàng Bút lập lòe bảo quang, một lần nữa viết ra một chữ giết, sau đó còn viết ra một chữ "Chết", lại viết ra một chữ "Cô", "Tàn"... Mấy chữ này đều đằng đằng sát khí, liên tục xoay tròn chung quanh. Một cỗ lực lượng mênh mông lan ra, mà Phương Hàn đưa Thuần Dương nguyên khí vào trong cơ thể Nhân Hoàng Bút, tốc độ tiêu hao quả là không thể tưởng tượng nổi.
Mỗi lần Nhân Hoàng Bút động thủ Phương Hàn cũng cảm nhận được, hàng ức, thậm chí mười ức, trăm ức đan dược bị tiêu hao.
Tiêu hao lớn như vậy, nếu như không phải hắn chiếm được Hoang Thần Chi Thi, căn bản không thể duy trì được. Hôm nay nhất định sẽ bị chôn vùi trong này. Nhưng mà chiếm được Hoang Thần Chi Thi sẽ không giống lúc trước nữa, mặc cho Nhân Hoàng Bút tiêu hao, Thuần Dương nguyên khí vẫn không xê xích.
"Mau lùi lại phía sau!" Tinh Đế trưởng lão giật mình hoảng sợ, ngay lập tức lùi lại.
Mà Tô Tú Y, Ứng Tiên Thiên hai người trông thấy Nhân Hoàng Bút phát uy sắc mặt cũng khó coi, không dám nghênh đón trực diện, bọn họ sợ vạn nhất bị thương sẽ có người thừa cơ đánh lén.
Đám bóng đen cũng đều tản ra.
Rất nhiều cao thủ biết sự lợi hại, cho nên lập tức thu lại pháp bảo.
"Cơ hội tốt!" Phương Hàn lập tức khua Tổ Vu kính trong tay mình lên, khiến Hoang Thần Chi Thi liên tục lưu chuyển, thân thể chấn động, Thuần Dương nguyên khí từ trên mặt lại kích xạ ra, Luân Hồi Chi Bàn, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo liên tục oanh tạc về phía trước, trực tiếp phá tung mọi chướng ngại trên đường đi.
"Đi!"
Nhân Hoàng Bút cũng không hề chậm trễ, hắn bao lấy Phương Hàn, sau đó liên tục thét dài viết ra một chữ "Không", cả thân thể lập tức biến mất không thấy gì nữa, rất nhanh qua lại như con thoi tiến tới biên giới của Thiên Vũ Chi Khố. Đã cảm thấy bức bình chướng của bảo khố.
Bình thường là dễ dàng đi vào bảo khố, mà ra ngoài lại rất gian nan, cũng bị vây hãm chết ở trong đó.
Thế nhưng hiện tại dưới tình huống chiếm được Hoang Thần Chi Thi, rất nhiều trận pháp của bảo khố đều không ngăn trở được Phương Hàn, tựa hồ như hắn là chủ nhân của tất cả bảo khố vậy.
"Muốn chạy, há có thể!"
Đúng lúc này một nắm tay cự đại hiển hiện trước mặt Nhân Hoàng Bút, cư nhiên là Hoang Thần Vương.
Thời điểm mấu chốt nhất hắn liền đứng trước con đường đào tẩu của Phương Hàn, trong bóng tối lóe lên, thân thể bành trướng tới ngàn trương, một quyền dùng tất cả lực lượng, trong một quyền này cư nhiên bao hàm một môn thần thông, là vô thượng đại đạo tuyệt học của Thần tộc, là Chư Thần Sang Thế do Thủy Tổ Thánh Vương của Thần tộc sáng tạo ra, ý đồ muốn so sánh cùng Đại Mệnh Vận Thuật.
"Chư thần sáng tạo thế giới, theo lời chư thần, chính là chân lý. Chư thần nói rằng bất hủ, sẽ vĩnh viễn trường tồn."
Thanh âm rõ to kèm theo kinh văn của "Sang Thế Kỷ" vang vọng trên bầu trời, kèm theo một quyền trấn áp Chư Thiên, một quyền này quả thật có thể diệt thiên địa, sáng tạo thế giới. Đầu Hoang Thần Vương này chính thức cho thấy lực lượng của mình. Muốn hoàn toàn ngăn cản Phương Hàn.
Mà ở bên cạnh Hoang Thần Vương, Côn Bằng, Thao Thiết, đôi mắt của hai đầu thần thú cũng đỏ ngầu, hiện ra sát khí, lực lượng ngưng tụ trên thân thể, đều tự thi triển ra thủ đoạn công kích cường đại nhất của mình.
"Thôn Thiên Thổ!"
"Phách Đạo Vũ Trụ!"
Hai đầu thần thú này nộ hống, trên thân thể mỗi đầu đều đang có dấu hiệu thiêu đốt một phần tuổi thọ trên thân thể mỗi đầu đều có khoảng chừng hai ngàn ức mã lực, còn gấp đôi so với tám mươi tỷ của Phương Hàn. Dù sao cũng là thái cổ thần thú, hơn nữa còn thi triển bí pháp thiêu đốt tuổi thọ.
Đương nhiên hiện tại Phương Hàn chiếm được tinh thể pháp tắc thời gian của Nguyên Vô Tội, tu vi tăng lên, chỉ cần sau khi tiêu hóa lực lượng sẽ tăng lên tới ngàn ức cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng mà bây giờ hắn không có thời gian để củng cố tu vi.
Côn Bằng, Thao Thiết xuất thủ thập phần tinh diệu, là nương theo đòn xuất thủ của Hoang Thần Vương, muốn đánh úp lại, hơn nữa mục tiêu cũng không phải chặn đánh Phương Hàn, mà là Hoang Thần Chi Thi trong Tổ Vu kính trên tay Phương Hàn.
Hai đầu thần thú này cũng giảo hoạt tới cực điểm.
"Chư Thần Sang Thế!" Phương Hàn là người biết rất rõ sự lợi hại của môn đạo thuật này, mà khi Hoang Thần Vương thi triển ra, so với mình thi triển còn hoàn thiện hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa Hoang Thần Vương là cao thủ Giới Vương Cảnh, cơ hồ giống như Đấu Mỗ Thần Hoàng, ngoại trừ không có tuyệt phẩm đạo khí ra, pháp lực thậm chí còn cao hơn mụ.
Một chiêu Chư Thần Sang Thế tung ra, trọn vẹn đánh cho nguyên khí thiên địa điên cuồng sụp đổ, dường như một quyền này trực tiếp đánh nát bấy cây cột chống trời vậy, bây giờ đã không còn thứ gì để chèo chống, bầu trời triệt để sụp đổ.
Cho dù Nhân Hoàng Bút khi thoáng trông thấy kinh văn Chư Thần Sang Thế cũng bị vây hãm, bị phong ấn trong một thế giới khác.
Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết thoáng cái mất đi người bảo vệ, tự mình phải đối mặt với công kích của hai đầu thần thú. Hai đầu thần thú này tuy giống như Phương Hàn đều là Trụ Quang Cảnh Trường Sinh tứ trọng, thế nhưng dưới tình huống thiêu đốt tuổi thọ, còn khủng bố hơn nhiều so với tu sĩ Tạo Vật Cảnh, thậm chí là Thiên Vị Cảnh.
Trong nháy mắt Phương Hàn cảm giác Tổ Vu kính trong tay mình chuẩn bị rời tay mà bay đi. Rơi xuống người hai đại thần thú. Hai đại thần thú này lựa chọn thời cơ rất chính xác.
"Không tốt!" Phương Hàn lập tức cảm thấy kiếp sợ: "Chẳng lẽ bị hai đầu súc sinh này đoạt đi thành quả?"
"Lực lượng của vận mệnh, vĩnh viễn lưu truyền, dòng sông vận mệnh, xuyên qua cổ kim..." Một thanh âm rõ to vang vọng ra, đồng thời Phương Thanh Tuyết ở bên người một mặt thúc dục Bạo Lôi chi thành, một mặt thúc dục Tiểu Túc Mệnh Thuật.
"Lực lượng của vận mệnh, vận chuyển Chư Thiên, luân pháp của vận mệnh, xoay tròn vũ trụ..." Phương Hàn không chút nghĩ ngợi một lần nữa thiêu đốt tuổi thọ của mình, phát động Tiểu Túc Mệnh Thuật.
Lúc này đây hắn thật sự muốn liều mạng.
Vừa tấn thăng đến Trụ Quang Cảnh, có hai mươi bốn vạn năm tuổi thọ, trong nháy mắt Phương Hàn thiêu đốt mười vạn năm! Không sai, không phải là một vạn năm mà là mười vạn năm.
Chính là mười vạn năm.
Một cỗ lực lượng đủ có thể khiến thiên địa thần phục từ trong thân thể Phương Hàn bay ra, khắp nơi trong hư không bắt đầu xuất hiện vết nứt, trong những khe hở kia chảy ra một thứ màu không biết tên, là mội loại chất lỏng, chất lỏng này không ai có thể gọi tên.
Tựa hồ như máu của thiên địa, thiên huyết!
Vận mệnh của thiên địa cũng bị thay đổi. Lực lượng trong thân thể Phương Hàn điên cuồng dâng lên, thân thể trở nên cự đại, cước đạp Càn Khôn, tay nâng xã tắc, miệng phun sông núi, trong mắt ẩn chứa nhật nguyệt tinh thần.
Răng rắc!
Công kích của hai đầu thần thú cư nhiên đông cứng lại trên không trung, thân thể của hai đầu thần thú này hoàn toàn không thể động đậy, tựa hồ như bị một cỗ lực lượng vô hình phong ấn chặt vậy.
"Làm sao có thể, đây là bí pháp gì! Cư nhiên lợi hại như thế, chúng ta đều không thể động đậy được nữa! Tại sao có thể như vậy, lực lượng của chúng ta cư nhiên bị một tiểu từ vừa mới bước vào Trụ Quang Cảnh giam cầm, không được, ta không tin, sức bạo phát của tiểu tử này mạnh như vậy. Hoang Thần Chi Thi, Tổ Vu kính đều là của chúng ta, chỉ có thái cổ thần thú có chúng ta mới xứng là Hoang Thần, mới có Hoang Thần khí!"
Thao Thiết, Côn Bằng rống to.
Thế nhưng giờ khắc này thân thể, khí tức của Phương Hàn giống như Chân Tiên! Hơn nữa trong đó còn bao hàm một loại lực lượng khủng bố, còn khủng bố hơn cả lực lượng của phần hóa thân của Thái Hoàng Thiên, khiến trong lòng người ta khó có thể sinh ra ý niệm phản kháng.
"Bánh xe vận mệnh, cuồn cuộn về phía trước, không thể nghịch chuyển, vận mệnh của ta, do ta nắm giữ, vận mệnh của các ngươi, cũng do ta nắm giữ! Chết!"
Bụp!
Thủ chưởng của Phương Hàn vượt qua cực hạn thời không, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn cột sáng của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, nặng nề oanh kích lên trên thân thể Côn Bằng.
Thân thể Côn Bằng lập tức nổ thành bột phấn, những hạt bụi này liên tục ngọ nguậy hóa thành nhiều tiểu Côn Bằng bay loạn khắp nơi, xuyên qua hư không.
Thế nhưng Phương Hàn lại tiếp tục tung ra một trảo, từng tầng từng tầng hư không vỡ vụn, tất cả bột phấn huyết nhục của Côn Bằng đều đình chỉ vỗ cánh, một lần nữa ngưng tụ thành lão giả mập mạp bắn tới lòng bàn tay Phương Hàn.