Vĩnh Sinh

Chương 639: Giết chết toàn bộ



"Tai nạn tràn ngập, buông xuống thế giới, Mạt Nhật Thiên Tai, phá hủy tất cả." Yên Thủy Thiên rất cả kinh khi bị Luật Lệnh Hầu lôi ra khỏi không gian, biết pháp lực của Luật Lệnh Hầu cao cường, còn lĩnh ngộ pháp tắc không gian sâu hơn mình rất nhiều, hơn nữa trên người hắn còn có chí bảo.

Nhưng mà hiện tại nàng cũng không phải đèn cạn dầu, tuy Hắc Đế Triều Tịch Phiên xuất công không xuất lực, thế nhưng dù sao nó cũng là tuyệt phẩm đạo khí, lực lượng cường hoành. Hơi chút thúc giục, lực lượng ùn ùn tuôn ra, không phải thượng phẩm đạo khí có thể so sánh được.

Hơn nữa nàng còn phát động lực lượng của Mạt Nhật Thiên Tai.

Khắp nơi đều là Tai Nan chi khí tập kích tới phía Luật Lệnh Hầu, khiến cho sắc mặt vị Hầu gia này cũng phải biến đổi. Yên Thủy Thiên dù sao cũng là cao thủ cùng cảnh giới với hắn. Hơn nữa Đại Tai Nan Thuật bài danh còn trước Đại Quang Mang Thuật trong ba nghìn đại đạo.

"Đại Tai Nan Thuật quả nhiên là thần thông bài danh trước mười trong ba nghìn đại đạo, đáng tiếc chính là thứ đồ tốt này lại rơi vào trong tay Thái Nhất Môn, thật sự là đáng tiếc, Thái Nhất Môn căn bản không thể phát huy hết uy lực của nó, cũng vô pháp lĩnh ngộ chân lý tai nạn. Chúng ta sẽ rút hạt giống tai nạn của Đại Tai Nan Thuật trên thân thể ngươi, khiến cho Thánh Quang đại đế quốc chúng ta có thêm một môn thần thông trong ba nghìn đại đạo."

Oanh long!

Mắt thấy Luật Lệnh Hầu phải chịu áp lực cực lớn, liền có năm vị trong chín Đại Hầu gia đi theo Tam hoàng tử bước ra, đều là cao thủ Trường Sinh tam trọng đỉnh phong, pháp tắc không gian đại viên mãn, đồng thời xuất thủ. Cự Đỉnh Hầu há miệng nhổ ra một khối đại đỉnh cự đại, không ngờ là một kiện thượng phẩm đạo khí, khi hắn vận dụng pháp bảo này liền cuồng bạo, đại đỉnh xoay tròn sinh ra một cỗ hấp lực kéo Tai Nan chi khí vào.

Năm vị Hầu gia, sáu đại cao thủ, vây công Yên Thủy Thiên!

"Mạt Nhật Thiên Tai, Ngũ Hành nguyên lực." Yên Thủy Thiên bị năm đại cao thủ vây công liền cho thấy thành quả thực lực mà mình khổ tu, nhờ vào lực lượng trong Hắc Đế Triều Tịch Phiên mãnh liệt xoay tròn, quanh thân bộc phát ra chính co Thủy Long màu đen, mặt của mấy con Thủy Long này không ngờ lại là mặt người.

Thủy Long mặt người thân rồng.

Chín con Thủy Long trùng sát tới phía sáu đại Hầu gia, lập tức quấn lấy nhau.

"Không được, Yên Thủy Thiên, áp lực do sáu đại Hầu gia phát ra cực lớn, tuy ta có thể thừa nhận được, nhưng mà khó tránh khỏi bị tổn thương, ta xem Yên Thủy Thiên ngươi nên đầu nhập vào Thánh Quang đại đế quốc, tiền đồ vô lượng, còn tốt hơn nhiều so với Thái Nhất Môn, ngươi chính là Thủy thần nguyên linh chuyển thế, sau khi đầu nhập vào Tam hoàng tử có thể dùng Thủy Linh chi pháp ngầm chiếm đoạt tâm linh của hắn." Nữ tử hắc y khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên đột nhiên nói.

"Không có khả năng!" Yên Thủy Thiên một mặt chèo chống một mặt âm thầm thúc dục thần thông, trong lòng càng thêm tức giận: "Khí linh này đúng là không đáng tin, cũng không thể làm cho nó chịu chút thương tổn nào, thậm chí nó còn không chịu tiêu hao một chút nguyên khí nào."

"Tam hoàng tử, ngài đã nhìn trúng nữ tử này?" Lúc này còn một vị Hầu gia chưa xuất thủ đứng bên cạnh Tam hoàng tử lên tiếng. Vị Hầu gia này là một lão giả, trong ánh mắt ẩn chứa trí tuệ, hơn nữa tu vi rõ ràng cao hơn không ít so với sáu vị Hầu gia đang vây công Yên Thủy Thiên, nhất định là cao thủ Trường Sinh tứ trọng Trụ Quang Cảnh.

"Trí Vũ Hầu, nữ tử này là Thủy thần nguyên linh chuyển thế, trong cơ thể ẩn chứa một loại thủy chi bổn nguyên, nếu như có thể song tu cùng ta, Ngũ Hành nguyên khí trong cơ thể ta sẽ có chỗ tốt rất lớn, càng có cự đại chỗ tốt đối với con đường tu luyện cùng cảnh giới của ta sau này. Đương nhiên thần thông của nàng ta cũng rất lợi hại, tu vi coi như không tệ, là Động Thiên Cảnh, tại Thánh Quang đại đế quốc ta cũng là trung cấp, sau khi thu phục được nàng cũng sẽ có thêm một phần trợ giúp lớn đối với việc ta tranh đoạt ngôi vị hoàng đế."

Ánh mắt của Tam hoàng tử không thay đổi, giống như một đầu hùng ưng đứng trên ngọn cây, tùy thời đều muốn nhất phi trùng thiên, tự do bay lượn.

"Đúng vậy." Một người trung niên có thân thể thon dài lên tiếng: "Tam hoàng tử, tuy tu vi của ngài đã sớm nổi bật trong số các vị hoàng tử, nhưng mà muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế của Thánh Quang đế quốc ta vẫn còn chưa đủ. Trước mắt, bệ hạ thật ra đã tu luyện đến Thiên Tiên cảnh giới, nhưng chậm chạp không chịu phi thăng cũng là bởi vì tới Tiên giới tiền đồ khó lường, nhưng phù chiếu của Tiên giới lại liên tục thúc dục, bệ hạ cũng không kéo dài được bao lâu nữa, sớm muộn cũng phải phi thăng, đến lúc đó nhất định phải chỉ định một người kế nghiệp, trước mắt Tam hoàng tử ngài còn cần cố gắng nhiều hơn nữa, làm ra một số chuyện lớn kinh thiên động địa, lập càng nhiều công lao cho Thánh Quang đế quốc ta, lúc đó bệ hạ mới có thể phong ngài làm thái tử. Đến lúc đó trong tay sẽ nắm quyền lớn của cả một đại thế giới, nắm giữ vô thượng tiên khí Thần Thánh Hoàng Quan của đế quốc ta. Như vậy mới chính thức là quân lâm vạn giới, hưởng dụng mãi mãi."

"Chân Vũ Hầu, tuy ta muốn đại vị của Thánh Quang đế quốc, nhưng ta lại càng muốn tiến thêm một bước, làm ra một phen sự nghiệp tại Tiên giới!" Mục tiêu của Tam hoàng tử tựa hồ như không chỉ như thế.

"Hừm? Cư nhiên nàng ta còn học được Đại Ngũ Hành Thuật, hơn nữa tu vi đã có chút tinh thâm, nhất là trong cơ thể còn ẩn chứa một tia Tiên Đạo pháp tắc? Đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là một kiện vô thượng tiên khí đem một tia Tiên Đạo pháp tắc quán thâu cho nàng, đây là hành động tự tổn hại tu vi của mình đó?"

Một vị Hầu gia khác không có nói gì mà một mực quan sát Yên Thủy Thiên.

Đột nhiên trong ánh mắt hắn lóe lên một tia kinh ngạc, sợ hãi nói.

"Đúng vậy, quả thật là như vậy." Tam hoàng tử gật gật đầu nói: "Tốt lắm, không nên dây dưa cùng nàng nữa, Trí Vũ Hầu, Chân Vũ Hầu, Chiến Vũ Hầu, ba đại Đại Hầu các ngươi cùng xuất thủ bố trí đại trận Cửu Thiên Tỏa Huyền trấn áp Hắc Đế Triều Tịch Phiên đi, nhưng mà không nên thương tổn tới khí linh, bởi vì khí linh này có quan hệ rất sâu với Huyền Vô Cô, bây giờ Huyền Vô Cô đã là Hư Tiên, vượt qua Tiên Giới lôi phạt, là đại cự phách của Thánh Quang đế quốc ta, ta không thể đắc tội với hắn."

"Vâng!"

Trong chín đại Đại Hầu, mạnh nhất chính là ba đại cao thủ Trí Vũ Hầu, Chân Vũ Hầu, Chiến Vũ Hầu, ba người rốt cuộc cũng xuất thủ trấn áp Yên Thủy Thiên!

Oanh long!

Lực lượng ùn ùn kéo đến, từ trên trời giáng xuống, khắp nơi đều hiện ra một loại hiện tượng phá diệt, hộ thân cương khí quanh thân Yên Thủy Thiên bắt đầu tan vỡ, sau đó Hắc Đế Triều Tịch Phiên bỗng chốc bị áp súc thành một đoàn.

"Hắc Đế Triều Tịch Phiên, ngươi là kẻ có duyên với Huyền Vô Cô tiền bối của Thánh Quang đế quốc ta, chúng ta sẽ không làm tổn thương ngươi, ngươi nhanh chóng rời khỏi thân thể nàng, bằng không ngay cả ngươi cũng sẽ bị trấn áp đó."

Chiến Vũ Hầu điên cuồng hét lên một tiếng, trong lòng bàn tay xuất hiện một bóng ảnh Chiến vương, người mặc chiến bào, đầu đội kim quan, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, một thân uy phong lẫm lẫm, bổ ra một kích khiến ngàn vạn thủy quang đều giải thể.

"Ta cũng không muốn chiến đấu cùng các ngươi!" Nữ tử hắc y này quả nhiên thoát ly khỏi thân thể Yên Thủy Thiên, bay ra ngoài.

Đầu khí linh này một mực không chịu xuất lực, nếu không Yên Thủy Thiên đã sớm thoát ly khỏi chiến trường, lực lượng của một kiện tuyệt phẩm đạo khí cho dù không có ai thúc dục cũng có thể tung hoành tai vực ngoại.

Răng rắc!

Khi khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên vừa ly khai, lực lượng của chín đại Hầu gia căn bản Yên Thủy Thiên không thể chống lại. Yên Thủy Thiên lập tức xuất ra một viên Thương Hải Thần Châu, trong thần châu xuất hiện bóng dáng một nữ tử, nữ tử này không ngừng phóng xuất ra Đại Hỗn độn thần lôi. Cư nhiên là Phạm Thanh Ảnh.

"Tốt, thượng phẩm đạo khí!"

Chiến Vũ Hầu tung ra một trảo liền bắt lấy Thương Hải Thần Châu.

Mà Yên Thủy Thiên lại phốc một tiếng liên phun ra một đạo máu tươi.

"Ha ha, hút ngươi vào trong đại đỉnh của ta, trước tiên tra tấn ngươi xem ngươi có hàng phục Tam hoàng tử hay không. Nếu như ngươi không hàng phục, đại đỉnh của ta sẽ giam cầm toàn bộ thần thông Đạo thuật của ngươi, biến ngươi thành một nữ tử bình thường." Cự Đỉnh Hầu ha ha cười, trong tiếng cười còn ẩn chứa vẻ dữ tợn.

Cái đỉnh lớn của hắn đột nhiên trở nên to lớn, bao phủ lấy Yên Thủy Thiên.

Tại thời khắc vạn phần nguy hiểm này, đột nhiên hư không chấn động, vô số không gian nổ mạnh, giống như một cái thế giới thoáng cái hủy diệt, rất nhiều không gian, thời gian toàn bộ bị tan biến.

"Hử?"

Tam hoàng tử ngẩn ra, toàn thân thoáng cái căng thẳng. Đây là một loại phản ứng tự nhiên khi gặp nguy hiểm.

"Cự Đỉnh Hầu? Chỉ là một tên Hầu Tử mà thôi, dám động tới nữ nhân của ta." Trong nháy mắt trăm ngàn không gian bị phá vỡ, trong mớ không gian hỗn độn kia đản sinh ra một cỗ hỏa diễm cự đại, trong ngọn lửa xuất hiện một bóng người, tướng mạo, hình thể của bóng người này chính là Phương Hàn!

"A!" Thấy Phương Hàn xuất hiện, Yên Thủy Thiên tựa hồ như mất đi tất cả lực lượng, thoáng cái mềm nhũn ngã vào trong lồng ngực Phương Hàn.

Mà đúng lúc này cái đại đỉnh của Cự Đỉnh Hầu đã bao phủ xuống.

Trong đôi mắt của Phương Hàn lập loè hỏa diễm, trên mặt lại hiện ra nụ cười âm lãnh, trực tiếp tung ra một quyền. Một nắm tay cự đại ngưng tụ thành hình hung hăng oanh kích lên cái cự đỉnh kia, cự đỉnh này chính là một kiện thượng phẩm đạo khí. Cự Đỉnh Hầu ngẫu nhiên gặp được kỳ ngộ dựa vào cự đỉnh này tu thành thần thông cho nên mới được địa vị như bây giờ.

Thế nhưng lúc này bị một quyền của Phương Hàn oanh kích lên, cái đỉnh này thoáng cái tan vỡ rồi nổ tung! Khí linh trên mặt phát ra tiếng thét thê lương như heo bị chọc tiết vậy, sau đó hóa thành tro bụi.

Phương Hàn không ngờ lại dùng tay không đánh tan một kiện thượng phẩm đạo khí!

Là dùng tay không đánh bại. Không có sử dụng bất kỳ pháp bảo gì, hiện tại nhục thể của hắn đã cường hoành tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa thoáng cái đánh bại cự đỉnh, mảnh vỡ pháp bảo còn sót lại trực tiếp biến mất, tiến nhập vào một không gian khác, tựa hồ như bị Phương Hàn dùng một loại đại thần thông nào đó thôn phệ sạch.

Phốc!

Cự Đỉnh Hầu, vị cường giả tuyệt đỉnh Trường Sinh tam trọng đỉnh phong pháp tắc không gian đại viên mãn, trong tay cầm thượng phẩm đạo khí bỗng chốc bị đánh cho nổ mạnh, đang muốn thi triển ra thần thôn một lần nữa ngưng tụ lại, thế nhưng lại không có bất kỳ tác dụng nào, thoáng cái tất cả cảm ứng đều biến mất, thần niệm của hắn dường như bị người hung hăng chém một dao, lập tức bị thương, phun ra máu tươi.

Thế nhưng Phương Hàn cũng không có cho hắn bất cứ cơ hội thở dốc nào, một tay ôm lấy Yên Thủy Thiên, một tay khẽ phất ra, đại thủ sáng bóng biến ảo, là Thượng Thương thủ, nhưng mà bên trên mặt còn mang theo Thiên Giới Tịnh Hỏa thiêu đốt, không hề tầm thường, hơn nữa còn không có bất cứ dấu hiệu xuất thủ nào, càng không có bất cứ thời gian nào trôi qua đã trực tiếp phủ xuống đỉnh đầu Cự Đỉnh Hầu.

Răng rắc!

Cái đầu của Cự Đỉnh Hầu bỗng chốc bị Phương Hàn đập nát vụn như dưa hấu.

Huyết nhục của hắn ra sức giãy dụa chuẩn bị một lần nữa ngưng tụ lại, thế nhưng Phương Hàn tiếp tục vỗ xuống, cả người hắn liền biến thành bánh thịt.

"Không tốt! Đây là nhân vật lợi hại cỡ nào?"

Chiến Vũ Hầu, Chân Vũ Hầu, Trí Vũ Hầu nằm mơ cũng không ngờ tới, khi chín đại Hầu gia liên thủ cư nhiên còn có người xông vào trong đại trận thủ hộ Yên Thủy Thiên, hơn nữa còn không trốn đi mà lại động thủ giết người! Tất cả mọi người đều gầm lên giận giữ, hận không thể băm thân vạn đoạn kẻ vừa tới phá đám này.

Hơn nữa bọn họ nhất định phải giải cứu Cự Đỉnh Hầu, nếu không khi Cự Đỉnh Hầu bị giết chết, bọn họ cũng khó có thể bình yên, sau này bị triều đình Thánh Quang đế quốc trách tội, bọn họ sẽ bị trừng phạt rất nặng.

Hiện tại Cự Đỉnh Hầu bị một trảo của Phương Hàn vỗ xuống, đâu tiên là thân thể vỡ vụn, về sau lại biến thành một cục bánh thịt, không thể thi triển được bất cứ loại thần thông nào. Tình trạng vô cùng thê thảm, mỗi một tấc huyết nhục đều bị Thiên Giới Tịnh Hỏa thiêu nướng. Thiên Giới Tịnh Hỏa là một trong những hỏa diễm cường đại nhất trong Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, sau khi dung nhập vào Xích Đế Hỏa Hoàng Khí của Phương Hàn lại càng thêm lợi hại, có thể tùy ý thiêu rụi không gian, nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân chỉ cần bị dính một chút cũng bị luyện hóa thành tro bụi.

Nói cách khác hiện tại Phương Hàn tùy ý vung tay lên cũng có thể giết chết tại chỗ cường giả Bất Tử Chi Thân.

"Các ngươi còn muốn giải cứu Cự Đỉnh Hầu? Tốt lắm, ta sẽ để các ngươi nhìn xem hắn bị ta luyện chết như thế nào!" Hiện tại Phương Hàn chính là dùng một tay đối địch, tay còn lại thì ôm Yên Thủy Thiên, liên tục không ngừng đem Thuần Dương khí, các loại dược khí của đan dược hòa tan đưa vào trong cơ thể nàng.

"Đây là thượng phẩm Tiên đan, Kim Tiên Độ Kiếp Đan, chính là được luyện chết thành từ bổn nguyên Kim Tiên, là ta lấy được trong bảo tàng của Hoang Thần Chi Thi, nàng phục dụng xuống chẳng những có thể gia tăng tuổi thọ, mà còn có thể gia tăng bổn nguyên." Thanh âm của Phương Hàn truyền tới lỗ tai Yên Thủy Thiên.

Yên Thủy Thiên mở to hai mắt, không thể nói chuyện, bởi vì trong cơ thể nàng bị nhét đầy dược lực, chỉ có thể cố gắng luyện hóa.

"Nàng hãy nhìn xem ta làm thế nào giết chết đám người này. Hôm nay với tu vi của ta, cho dù chưởng giáo chí tôn Thái Hỗn Thiên của Thái Nhất Môn nàng tiến tới cũng không làm khó dễ được ta, huống chi một đám tạp chủng này." Trong nháy mắt cung cấp dược lực nguyên khí cho Yên Thủy Thiên, Phương Hàn cũng không ngừng lại, mà đầu ngón tay hơi lưu chuyển, hỏa diễm trên đó mang theo tất cả hoàn toàn bao vây lấy Cự Đỉnh Hầu bị biến thành bánh thịt kia.

Ngay lập tức Cự Đỉnh Hầu bị hỏa diễm áp súc thành một viên đan dược, liên tục nhảy lên bất định trên đầu ngón tay Phương Hàn, trong viên đan dược này phát ra tiếng kêu thảm thiết, mỗi một lần thiêu đốt đều có một giọt dầu trơn tuột rơi xuống, sau đó hỏa diễm càng tăng trưởng, tựa hồ như đang nướng thịt vậy.

"Súc sinh!"

Tám đại Hầu gia còn lại thấy một màn như vậy, hốc mắt thiếu chút nữa cũng nứt ra. Bọn họ biết đây là một loại Thiên Hỏa luyện hồn tàn nhẫn nhất, trong ngọn lửa, thân thể Cự Đỉnh Hầu bị hòa tan từng chút một, những giọt dầu trơn rơi xuống ngọn lửa kia chính là tinh hoa tính mạng của Cự Đỉnh Hầu.

Chân Vũ Hầu xuất thủ đầu tiên, bổ ra một chưởng về phía Phương Hàn, cương khí trong lòng bàn tay đột nhiên ngưng tụ thành một đoàn kiếm luân. Xoay tròn như gió lốc sau đó cắt qua chỗ Phương Hàn.

Choang!

Kiếm luân cương khí này đánh tới màn quang tráo bảo vệ quanh thân Phương Hàn, quang tráo chỉ bị chấn động nhẹ, sau đó kiếm luân lại nổ thành bột phấn.

"Đại Hộ Thân Thuật!"

Chân Vũ Hầu giật mình hoảng sợ, hắn chính là tuyệt thế cao thủ Trường Sinh tứ trọng Trụ Quang Cảnh. Một kích vừa rồi chính là sát chiêu "Quân Thiên Kiếm Luân" Chẳng những không thể chém nát thân thể Phương Hàn, ngược lại kiếm luân còn bị chấn nát.

Cùng lúc đó đòn công kích của tám đại Hầu gia khác đều bị Đại Hộ Thân Thuật của Phương Hàn ngăn cản.

Luân phiên công kích lại không có bất kỳ hiệu quả gì. Đúng lúc này Phương Hàn động thủ.

Phương Hàn khẽ động, giống như mãnh hổ rời hang, như phượng hoàng rời tổ, như rồng bay tới cửu thiên, như huyền vũ nhập thủy.

Từng bước một bước ra, lấy bản thân làm trung tâm, tất cả nguyên khí đều áp súc vào trong, không trung xuất hiện rất nhiều đại hắc động, có đại hắc động thông tới Phật giới, có rất nhiều hắc động lại hướng tới Long giới, thậm chí còn thông tới cả Hư Thần giới, Tiên giới. Những hắc động này nối liền liên tiếp, làm cho các loại lực lượng vặn vẹo, xoay tròn, tạo thành một loại lực lượng quỷ dị.

Cỗ lực lượng quỷ dị này xuất hiện khiến thân thể của tám đại Hầu gia hung hăng bị bóp méo, thân thể mỗi người cư nhiên sinh ra cảm giác bị xé nứt.

"Người này cư nhiên lợi hại như thế!"

Cả đám Hầu gia đều triệt để khiếp sợ, vội vàng lùi lại phía sau.

Đông! Đông! Đông! Đông! Đông! Phương Hàn cước đạp hư không bước nhanh mà đuổi theo, giống như thần chết truy mệnh, mỗi một bước đều rung động tâm can người khác, nhanh đến nỗi không cách nào tưởng tượng, thế nhưng khi vang tới lỗ tai mọi người lại tựa hồ như rất chậm chạp, trong nháy mắt lại như trải qua vạn năm. Loại thao túng thời gian chính xác này quả thật là không thể tưởng tượng nổi, làm nổi bật tầng thứ lĩnh ngộ sâu xa với pháp tắc thời gian.

Xoạt!

Tâm linh của Luật Lệnh Hầu bị chấn động do thanh âm của Phương Hàn phát ra, chậm chạp thối lui lại, bị Phương Hàn như tia chớp đuổi theo, như bóng như ảnh theo sát phía sau, đồng thời một chưởng bức tới.

Xì!

Một chưởng này của Phương Hàn đầu tiên là đánh thẳng, sau đó lại biến thành một cái móc vòng ra sau lưng, trực tiếp xuyên qua thân thể Luật Lệnh Hầu. Móc lấy trái tim đang đập thình thịch của hắn ra.

Luật Lệnh Hầu kêu thảm một tiếng, lồng ngực trống trơn, huyết nhục một lần nữa ngưng tụ lại, ý đồ muốn tụ lại thành một trai tim mói, nhưng đã muộn. Bàn tay của Phương Hàn như đao, thiên võng bao phủ rồi cắt bỏ, trong nháy mắt thân thể của hắn, pháp bảo trên người hắn đều bị cắt lẫn lộn với huyết nhục. Trên thân thể của hắn cũng không có thượng phẩm đạo khí, chỉ có một bộ trung phẩm đạo khí. Thế nhưng còn kém xa so với Bát Bộ Phù Đồ, chớ nói chi là Tam Thập Tam Thiên chí bảo. Sau khi Phương Hàn cắt nát liền luyện hóa đám tài liệu này.

"Ngươi cũng hóa thành một viên nhục hoàn, tiếp nhận hỏa diễm của ta tra tấn đi! Chín tên Hầu gia của Đại Thánh Quang đế quốc các ngươi, còn có tên Tam hoàng tử kia nưa, vừa vặn đủ mười tên, đều tiếp nhận Liệt Hỏa của ta tra tấn. Đợi khi các ngươi hoàn toàn biến thành tro tàn, Yên Thủy Thiên cao hứng thì các ngươi mới được giải thoát." Thần niệm cường đại của Phương Hàn bắn phá ra, một cỗ hỏa diễm đại thủ một lần nữa áp súc liền bao vây lấy Luật Lệnh Hầu, biến hắn thành hỏa diễm đạn hoàn nhảy múa trên đầu ngón tay Phương Hàn.

"Đáng chết!"

Liên tiếp bị giam cầm giết chết hai đại Hầu gia, Tam hoàng tử rốt cục không nhịn được nữa, hắn ngang nhiên xuất thủ, một khi hắn xuất thủ, trên người liền tản mát ra Thánh Quang mãnh liệt, giống như chân thần duy nhất trong thiên địa vũ trụ.

Đây là khí tức Đại Quang Mang Thuật trên người Tam hoàng tử, giải thích của hắn về Đại Quang Mang Thuật còn hơn xa mọi người, một khi xuất thủ chính là Thánh Quang sóng triều, Thánh Quang mãnh liệt, Trong Thánh Huy cư nhiên sinh ra một bài thơ ca hoa lệ. Có điểm giống như Sang Thế Kỷ.

Thánh thơ lưu chuyển, thánh ca lảnh lót, trong hào quang, quần áo của Tam hoàng tử phấp phới, vừa sải bước qua vô hạn không gian đánh ra một quyền về phía Phương Hàn, một quyền này là một quyền của tạo vật. Trên bàn tay của Tam hoàng tử có quấn quanh một cỗ Tạo Vật chi khí, tất cả mọi người đều cảm giác được một quyền này của Tam hoàng tử oanh kích ra, vật chất của bản thân sẽ phát sinh thay đổi, nước có thể biến thành dầu, đất có thể biến thành vàng, người có thể biến thành heo chó.

Đây là sự lợi hại của Trường Sinh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, Tạo Vật chi khí, vật chất bất hủ.

Uy hiếp mãnh liệt dâng lên trong lòng Yên Thủy Thiên, tuy Yên Thủy Thiên được Phương Hàn ôm trong lồng ngực, được bảo vệ rất cẩn thận, thế nhưng trong ánh mắt của nàng, một quyền này của Tam hoàng tử đánh ra đủ có thể làm biến mất thiên địa, duy chỉ còn lại nắm tay này của hắn, chung quanh nắm tay hắn phát ra thánh ca hoa lệ như thánh nhân buông xuống thế gian.

Đây quả thực là lực lượng không thể ngăn cản.

Hừ!

Đúng lúc này Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, bàn tay biến hóa cũng đánh ra một quyền, vương đạo bá đạo quấn quanh, một quyền đánh ra, không trung ầm ầm xuất hiện hai cổ khí lưu.

"Đại Vương Phách Thuật trong ba nghìn đại đạo!" Tam hoàng tử ngạo nghễ nói: "Nhưng mà cũng vô ích, ngươi còn chưa lĩnh ngộ tạo vật chi cảnh, căn bản không rõ cao thủ tạo vật chi cảnh đáng sợ cỡ nào. Ta tùy tiện tung ra một quyền có thể biến đổi kết cấu bất kỳ cương khí vật chất nào trên thân thể ngươi, thậm chí là có thể khiến pháp tắc của ngươi vặn vẹo, hiện tại một quyền này của ta đánh ra, ngươi sẽ hoàn toàn sụp đổ, đến lúc đó ta sẽ rút pháp tắc trong thân thể ngươi ra, sau đó biến ngươi thành một đầu sủng vật."

Răng rắc răng rắc! Khi Tạo Vật chi khí của Tam hoàng tử quấn quanh mà tới, Đại Vương Phách Quyền của Phương Hàn không ngừng vỡ tan. Mà một quyền của Tam hoàng tử không sứt mẻ chút nào, tiếp tục trùng sát mà tới.

"Vậy sao?" Đúng lúc này khóe miệng của Phương Hàn xuất hiện một tia cười lạnh, đột nhiên hắn thu chưởng lại, sau đó lại đánh ra một chưởng, ô ô ô, ô ô ô, Luân Hồi Chi Bàn lớn như tinh cầu hiện ra trên không trung, lần này không phải hư ảnh mà là bản thể. Trên mặt của Luân Hồi Chi Bàn có bảy mươi hai đầu ma ảnh cũng bắt đầu hiện ra hình thể chân thực, bảy mươi hai đầu ma ảnh này có rất nhiều đầu mình người đuôi rắn, có rất nhiều kẻ đầu ngựa thân đủ loại kiểu dáng tràn ngập ký tức cổ xưa.

Phương Hàn tu luyện ba ngàn năm trong Hoàng Tuyền Đồ, lợi dụng Hoang Thần Chi Thi cuối cùng đem hoàn toàn khôi phục lực lượng cho Hoàng Tuyền Đồ. Hiện tại có thể phóng xuất ra bản thể chân thực của Luân Hồi Chi Bàn, nhưng mà hắn hắn cũng không phải cao thủ Giới Vương Cảnh, cho nên không thể hoàn toàn thúc dục được toàn bộ lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ. Thế nhưng hiện tại hình thể chân thực vẫn vô cùng khủng bố.

Uy áp khôn cùng, khủng bố chân thực xuất hiện trong không gian.

Rắc...rắc... Tựa hồ như núi lở, một quyền của Tam hoàng tử hoàn toàn sụp đổ, tất cả thơ ca thi văn đều bị tiêu diệt, mà từng đợt cương khí trên bản thể của hắn lại liên tục dao động, không có nửa điểm năng lực ngăn cản, đều bị tan rã.

Trên người hắn có đeo một số bảo bối, linh phù, ngọc bội hộ thân, thậm chí y phục đều bị bản thể chân thực của Luân Hồi Chi Bàn chấn cho nổ tung. Bảo bối trên người hắn đều là đồ tốt, mà ngay cả viên ngọc bội không có nổi bật cũng là một kiện trung phẩm đạo khí, nhưng mà hiện tại chỉ nghe được đám khí linh liên tục kêu thảm, sau đó tử vong, điều này làm cho hắn rất nổi giận, cũng rất tiếc nuối.

"Đây là cái gì? Hoàng Tuyền Đồ, Luân Hồi Chi Bàn, Đại Luân Hồi thuật luyện chế ra vô thượng bảo bối. Mặc dù là một kiện tuyệt phẩm đạo khí mới vang danh được vài nghìn năm lại đây, thế nhưng uy danh lại lan rất xa, đủ có thể so với những kiện bảo bối tuyệt phẩm đạo khí thời thái cổ." Tam hoàng tử lập tức nhận ra.

Nhưng mà lúc này có nhận ra thì cũng đã muộn.

Luân Hồi Chi Bàn cứng rắn hạ xuống, đừng nói hắn là Tạo Vật Cảnh đỉnh phong, cho dù Thiên Vị Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể ngăn cản được.