Yên Thủy Thiên trở nên hung ác, cũng dị thường cuồng bạo, đánh ra một chiêu Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, chính thức thể hiện uy nghiêm của Hắc Đế, phong thái đường đường của thượng cổ Thủy thần, mỗi một tấc thủy nguyên lực tựa hồ như đều biến thành phi kiếm sắc bén, trong đó lại biến ra lực lượng thuộc tính Kim hệ, không ngờ Kim Thủy xáo động, Thủy sinh Kim, có nước làm dịu, có kim sắc bén, cương nhu kết hợp, đạt tới cảnh giới gần như Ngũ Hành cực biến.
Trong truyền thuyết Ngũ Hành Đạo thuật tu luyện đến cực điểm sẽ sinh ra cực biến.
Mỗi một quyền đánh ra nhìn như Đạo thuật Hỏa Hệ, biển lửa cuồn cuộn, hỏa diễm hóa thành trường hà, thế nhưng đột nhiên lúc này lại biến thành nước chảy, sau đó ý niệm khẽ động, một lần nữa chuyển đổi, nước chảy hóa thành núi vàng núi bạc, cự mộc che trời, hoàng thổ cuồn cuộn.
Đây là Ngũ Hành cực biến.
Trong Ngũ Hành, tùy ý chuyển hóa thi triển ra Tạo Vật chi khí.
Nhưng mà Yên Thủy Thiên bây giờ còn chưa phải Tạo Vật Cảnh chân chính, chẳng qua là nhờ vào Tạo Vật chi khí của Thiên Thận Vương. Tạo Vật chi khí của Thiên Thận Vương dù sao cũng không phải là nguyên khí của mình, vận dụng còn chưa thuần thục, cho nên Ngũ Hành cực biến của Yên Thủy Thiên cũng chưa được hoàn hảo.
Thế nhưng cho dù là như vậy, Hắc Đế Thủy Hoang Quyền oanh kích tới khí thế vẫn đủ khiến trời long đất lở, nhật nguyệt lu mờ như thường, cả đại điện đều bị quấn vào dòng nước xoáy, một số cao thủ Trường Sinh tam trọng Động Thiên Cảnh đều không chịu nổi phải lùi lại phía sau. Còn phải sử dụng pháp bảo bảo vệ bản thân.
"Thật là lợi hại, một quyền này hoàn toàn có thể giết chết chúng ta! Yên Thủy Thiên này thật hung tàn a." Rất nhiều thái thượng trưởng lão Động Thiên Cảnh, Trụ Quang Cảnh đều âm thầm rung động, sắc mặt thập phần khó coi.
"Yên Thủy Thiên, ngươi thật tàn nhẫn, ngươi cho rằng chỉ với chút thủ đoạn này là có thể đối phó được với ta? Hôm nay ta sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục." Thời điểm Nhan Trầm Ngư biến sắc, đột nhiên nàng cũng đáng ra một chưởng, trên bàn tay xuất hiện một cỗ khói đen tràn ngập, Mạt Nhật Thiên Tai, Đại Nhật Hỏa Tai, Hắc Nhật Phong Tai, Quỷ Thần Nan, Địa Nan, một số Tam Tai Cửu Nan hiện ra trước mặt, ngưng tụ thành một pho tượng Tai Nạn chi thần. Tai Nạn chi thần một cước đạp lên một đầu hắc sắc giống như hùng tượng, một cước đạp lên đầu Hắc Long, đại biểu cho lực lượng cùng kiếp số. Mà trên hai tay của hắn, một tay cầm Hắc Xà, một tay cầm lão hổ màu đen. Đại biểu cho thiên tai trước mặt, tự nhiên tạo hóa vô tình tàn khốc.
Trên đỉnh đầu còn có một chiếc sừng trắng noãn như ngọc, đại biểu cho sinh cơ trong tai nạn.
"Khí tức bổn mạng Tai Nạn Thiên Quân!"
Thái Hoàng Thiên thấy trong chớp mắt Nhan Trầm Ngư cư nhiên dùng Đại Tai Nan Thuật ngưng tụ thành một pho tượng Tai Nạn chi thần, lập tức giật mình hoảng sợ, bởi vì hình thể cước đạp hắc tượng, Hắc Long, tay cầm Hắc Xà, Hắc Báo, trên đỉnh đầu còn có một chiếc sứng trắng, trong truyền thuyết là hóa thân của Tai Nạn Thiên Quân trên Tiên giới.
Vẫn nghe đồn Thái Nhất Môn có đạo thống còn sót lại của Tai Nạn Thiên Quân trên Tiên giới, là Tiên Đạo chính thống. Thừa thụ vô thượng ý chí của Tiên giới. Là thần thông có tính hủy diệt cực lớn trong ba nghìn đại đạo, nhưng mà đám đệ tử của Thái Nhất Môn tu luyện Đại Tai Nan Thuật, cho tới bây giờ không ai có thể ngưng luyện ra hóa thân Tai Nạn Thiên Quân, mà ngay cả Thái Hoàng Thiên tuy tu tới cảnh giới Chân Tiên, nhưng cũng không cách nào câu thông được với ý chí khổng lồ của Tai Nạn Thiên Quân. Từ đó mà đạt được khí tức của vị Thiên Quân này gia trì.
Trong Đạo Kinh cổ xưa của Thái Nhất Môn có ghi lại, ai tu luyện Đại Tai Nan Thuật đạt tới trạng thái ngưng tụ ra hình thể của Tai Nạn Thiên Quân sẽ chân chính là người kế thừa đạo thống của Đại Tai Nan Thuật.
"Gì đây? Chẳng lẽ?" Thái Hoàng Thiên, Thái Hư Thiên, Thái Hòa Thiên ba đại cao thủ đều khiếp sợ vạn phần: "Nhan Trầm Ngư làm sao có thể câu thông với thượng cổ Thiên Quân trong truyền thuyết, Tai Nạn Thiên Quân tồn tại không biết bao nhiên trăn vạn năm trước, được khí tức của Tai Nạn Thiên Quân gia trì!"
Oanh long! Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền của Yên Thủy Thiên va chạm với hình thể Tai Nạn Thiên Quân của Nhan Trầm Ngư, lập tức nổ mạnh trên không trung, trong nháy mắt, vô số không gian song song bị hủy diệt, vô số thời gian chi lực, Tạo Vật chi khí kích xạ ra khắp nơi, hỏa diễm, Canh Kim chi khí, Thủy khí, Thận khí đều bắn ra bốn phía.
"Hết thảy đều dừng tay cho ta!"
Lúc này Thái Hoàng Thiên tựa hồ như đã nổi giận, bàn tay hé ra, một thế giới khổng lồ bao phủ xuống, lập tức tách hai nàng này ra, sau đó những không gian chi lực, Tạo Vật chi khí nổ mạnh kia đều bị trấn áp, một lần nữa trở lại thân thể hai nàng.
"Tổ sư, Nhan Trầm Ngư nàng này có liên quan tới Tô Tú Y, ngài cũng đã suy tính ra rồi. Ngài chuẩn bị trấn áp nàng thế nào?" Yên Thủy Thiên dừng tay, sau đó vội vã hỏi.
"Chậm đã." Thái Hoàng Thiên phất phất tay: "Nhan Trầm Ngư, ngươi nói xem ngươi làm thế nào được khí tức của Tai Nạn Thiên Quân gia trì. Ngươi đã tu luyện Đại Tai Nan Thuật tới cảnh giới như vậy, tại sao không sớm nói ra!"
"Sư thúc, đây là phù chiếu Tiên giới để cho sứ giả Tiên giới hành lâm. Lúc đó hết thảy tự nhiên sẽ rõ, hơn nữa Yên Thủy Thiên là gian tế sẽ chính thức bạo lộ, nếu như ngài không tin ta, đến lúc đó sứ giả Tiên giới phủ xuống. Hết thảy tự nhiên rõ ràng, cứ chờ đợi giờ khắc đó là được."
Nhan Trầm Ngư thần bí nói.
"Quả thật như thế sao? Lần này Thái Nhất Môn ta đi Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo thất bại, khiến truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế lấy được Hoang Thần Chi Thi, chuyện này đã bẩm báo tới Tiên giới. Tiên giới rất tức giận đã hạ phù chiếu, tại buổi trưa canh ba hôm nay nhờ vào nhật nguyệt triều tịch khe hở của thời không triều tịch, tại thời gian một phần ba nghìn "triệu" sát na, một vị sứ giả sẽ buông xuống. Chỉ đạo Thái Nhất Môn chúng ta chính thức thống nhất Huyền Hoàng đại thế giới, đối kháng với đại kiếp nạn Thần tộc."
Thái Hư Thiên nhìn Nhan Trầm Ngư, Yên Thủy Thiên nói: "Đợi thời khắc Tiên Sử buông xuống rồi hãy nói."
"Được!" Thái Hoàng Thiên gật gật đầu: "Ta cũng muốn nhìn xem Tiên Sử uy nghiêm thế nào. Đây là lần đầu tiên trong một vạn năm tại Huyền Hoàng đại thế giới có Tiên Sử buông xuống. Chư vị, đều đứng nghiêm cung nghênh Tiên Sử buông xuống."
Rắc...rắc..., trong điện phủ Thái Nhất Môn, tất cả thái thượng trưởng lão lớn nhỏ, phó chưởng môn toàn bộ đều đứng thẳng lên, kích động nhìn lên bầu trời. Tiên giới chỉ là truyền thuyết, trong Đạo Kinh cổ xưa của Thái Nhất Môn có ghi lại, một khi phi thăng sẽ không có khả năng hạ giới. Hơn nữa quả thật là như vậy, trong tối tăm tựa hồ như tồn tại một loại Tiên Đạo pháp tắc, không cho cao thủ cấp bậc ngoài Chân Tiên buông xuống thế gian.
Nhưng mà thời điểm mỗi khi trong thiên địa có đại động, Thái Nhất Môn sẽ câu thông với môn phái cự đầu trên Tiên giới, sẽ có Tiên Sử buông xuống, tới truyền ý chỉ của Tiên giới, còn chỉ đạo môn phái tiến hành chuẩn bị chống lại đại kiếp nạn.
"Tiên Sử buông xuống quả thật là khủng bố, Nhan Trầm Ngư thật đáng ghét, không biết rốt cuộc là nàng ta đang diễn trò gì? Chẳng lẽ thật sự câu thông với ý chí của Tiên giới, sau đó phanh phui sạch chuyện tình của ta cùng Phương Hàn ra?"
Trong lòng Yên Thủy Thiên lóe lên một tia bất an, nhìn vẻ tự tin tràn trề của Nhan Trầm Ngư, trong lòng nàng không ngừng nghĩ ra một số chủ ý, sứ giả Tiên giới gây áp lực rất lớn với nàng, cho dù ở kiếp trước chân thân Thủy thần nàng bất quá cũng chỉ tu luyện tới cảnh giới Hư Tiên. Vẫn có khoảng cách với kẻ Chân Tiên là Thái Hoàng Thiên. Chớ nói chi là sứ giả Tiên giới thần bí khó lường như trong truyền thuyết.
Sứ giả Tiên giới ít nhất đều có tu vi ngoài Chân Tiên, đã phi thăng thành tiên, nhân vật cấp bậc Thiên Tiên.
Có thể trở thành nhân vật Thiên Tiên, lực lượng kinh khủng cỡ nào? Cũng không một ai biết rõ. Chỉ sợ là vô địch khắp Hoàng Huyền đại thế giới, cho dù Linh Lung Tiên Tôn cũng không làm gì được.
Liên tưởng đến phụ thân của Nhan Trầm Ngư, cha nàng ta đã sớm phi thăng, trong lòng Yên Thủy Thiên lại càng bất an, nhưng mà hiện tại nàng cũng chỉ yên lặng chờ đợi, tùy cơ ứng biến.
Dần dần một canh giờ, hai canh giờ qua đi, trong cung điện Thái Nhất Môn lặng ngắt như tờ, đều đang chờ đợi sứ giả Tiên giới buông xuống.
Ô ô ô, ô ô ô.
Đột nhiên lúc này, trên bầu trời điện phủ xuất hiện một dòng xoáy cự đại ngưng tụ thành hình, dòng xoáy này phát tán ra, tựa hồ như một thông đạo xuyên qua cả thiên địa, ở chỗ sâu nhất trong dòng xoáy này xuất hiện vách tường thủy tinh dày đặc, phía sau vách tường thủy tinh là một thế giới không biết tên, điểm cuối của thế giới này chính là một nguyên điểm.
Trên nguyên điểm tựa hồ như là Tiên giới chân chính, bên trong dưỡng dục ra một thế giới mà cho dù ba nghìn đại thế giới liên hợp lại cũng không thể so sáng về tư nguyên cùng lực lượng và khí tức, tựa hồ như trên nguyên điểm đang vận chuyển đại đạo, thiên địa pháp tắc, căn nguyên của chư thiên.
Răng rắc răng rắc!
Lực lượng mang tính hủy diệt từ trong nguyên điểm bạo phát ra, một cỗ lực lượng oanh kích vỡ vách tường thủy tinh. Nhưng trong vách tường thủy tinh tựa hồ như có lực lượng trọng sinh, nhanh chóng chữa trị, lực lượng trọng sinh khiến thế giới tự động khép lại.
Trong nguyên điểm bạo phát ra lực lượng cực kỳ khủng bố, không ngừng oanh kích. Trong đó còn truyền tới tiếng gầm rú trầm thấp.
Ngao ngao, ngao ngao...Trận trận gầm rú trầm thấp này tựa hồ như có thể hủy diệt hoàn toàn một tinh vực, có thể tùy ý xé rách bất kì không gian thông đạo nào.
Sau đó Yên Thủy Thiên lập tức nhìn thấy trong nguyên điểm kia xuất hiện một bóng ảnh. Bóng ảnh này cao lớn nguy nga như đứng đầu thiên hạ, khẽ động, vô số bóng ảnh quyền đầu oanh kích ra. Yên Thủy Thiên thậm chí còn không thể nhìn rõ ràng trong đó có bao nhiêu quyền kình.
"Quá kinh khủng, thật sự là quá kinh khủng!" Thân thể Yên Thủy Thiên run rẩy.
Răng rắc!
Cuối cùng lực lượng chữa trị chữa trị đã không ngăn cản nổi bóng ảnh quyền kình oanh kích. Thoáng cái bị oanh kích thành một cái động lớn, bóng ảnh kia lập tức chui ra khỏi đại động.
Vô số Tiên khí, Thuần Dương thiên hoa ( giống bong tuyết) cơ hồ như thủy tinh từ trong hư không hạ xống cả đại điện.
Ông ông ông, ông ông ông...
Từng đóa từng đóa Thuần Dương tinh thể ngưng kết thành thiên hoa hạ xuống quanh thân thể Yên Thủy Thiên, va chạm lẫn nhau cư nhiên phát ra thanh âm nặng nề như kim loại, thậm chí còn bắn ra hỏa hoa Thuần Dương.
Yên Thủy Thiên lập tức cả kinh, vội vàng duỗi tay bắt được một đóa thiên hoa Thuần Dương, phát hiện thiên hoa cực kỳ sắc bén, do Thuần Dương khí cấu tạo đọng lại thành trạng thái cực hạn không cách nào tưởng tượng, hơn nữa cầm trong tay giống như một tòa núi lớn vậy.
"Thật lợi hại, một đóa thiên hoa Thuần Dương trong đó ẩn chứa thuần dương chi lực chỉ sợ có thể ngưng luyện được tầm hai mươi vạn viên Thuần Dương đan, số lượng phù hợp với nhất nguyên."
Một số thái thượng trưởng lão ở đầy cũng đều trông thấy thiên hoa Thuần Dương từ trên hư không hạ xuống, vẻ mặt cũng kinh ngạc, sau đó là cuồng hỉ, vụng trộm thu thập những đóa Thuần Dương này.
Mỗi một thiên hoa đều có giá trị cực cao. Cho dù tu sĩ Động Thiên Cảnh, Trụ Quang Cảnh cũng không nỡ trơ mắt nhìn chúng rơi xuống mặt đất.
"Bình tĩnh chớ nóng, đừng để Tiên Sử cười cho!" Thái Hoàng Thiên quát.
Lời của hắn vừa dứt, một nhân hình cũng đồng thời hiện ra trên đại điện, tất cả mọi người cũng không cách nào nhìn rõ hắn xuất hiện như thế nào.