Vĩnh Sinh

Chương 737: Báo thù chi mâu



- A!

Huyền Vô Cô kêu thảm.

- Đây là cái gì! Đây là trớ chú gì? Lợi hại như vậy! Thánh quang phong ấn, đè ép cho ta!

Trên người hắn, toát ra thánh quang cường liệt, muốn khu trừ trớ chú ra khỏi cơ thể. Phương Hàn một lần nữa triển khai công kích, bao vây hắn bên trong không gian trảo ảnh, lực lượng trong mỗi một trảo, đều có thể xé rách tinh không, áp bách Huyền Vô Cô không có thời gian thở dốc.

Lúc này, Phong Bạch Vũ lại xuất hiện rồi, tay cầm Thiên Hoàng Kính, quay về phía Huyền Vô Cô lay động, quang mang bắn thắng vào thân thể Huyền Vô Cô.

Thái Cổ Vẫn Thạch Quần Tinh Môn, Vũ Hóa Thiên Cung, hầu như cùng một lúc xuất hiện trên đỉnh đầu Huyền Vô Cô và lòng bàn chân, một ép từ trên xuống, một áp thẳng lên trên, gần hai trăm cao thủ lĩnh ngộ pháp tắc liên thủ thôi động trận pháp, muốn ngăn chặn áp chế Huyền Vô Cô.

Lần này, Huyền Vô Cô muốn bức tà khí xâm nhập vào cơ thể ra ngoài, lại muốn phản khách vi chủ công kích từ phía Phương Hàn, càng thêm đối kháng lại Phong Bạch Vũ chiếu xạ, còn có hai đại môn phái liên thủ toàn bộ lực lượng môn nhân trấn áp, coi như có ba đầu sáu tay, thủ đoạn cái thế cũng triệt để uể oải, mệt mỏi.

- Không, ta là Hư Tiên! Là là nhân vật vượt qua lôi phạt tiên giới, không thể ngã xuống tại chỗ này. Bị đám tiểu bối trấn áp, ta coi như trăm nghìn thế luân hồi cũng không thể rửa sạch được sỉ nhục như thế này, ta là Huyền Vô Cô! Đường đường là Hư Tiên, lão tổ tông Huyền gia Thánh Quang đế quốc. Những con kiến hôi dám đánh chủ ý lên người ta! Còn bức bách ta tới tình cảnh như thế này! Ta nào có thể chịu đựng được!

Sâu trong nội tâm Huyền Vô Cô phát ra lệ khí, triệt để bị kích phát ra, hắn đột nhiên há miệng phun ra, máu tươi hóa thành từng đóa huyết hoa, ngưng kết thành phù văn, sau đó đánh vào thân thể chính mình, lập tức Phương Hàn cảm giác được, trong thân thể của hắn, cỗ tà khí Vạn Ác Chi Nguyên đang xâm lấn kia bắt đầu bị máu tươi phong ấn, cuối cùng máu tươi phong ấn kia ngưng kết thành một viên huyết đan, gắt gao bám chắc vào thân thể Huyền Vô Cô, tựa hồ như sắp bị bức ra khỏi cơ thể.

- Cư nhiên bị hắn phong ấn lại, Huyền Vô Cô thực sự quá mức kinh khủng!

Phương Hàn nhìn thấy một màn như vậy, da đầu cũng tê dại. Tà khí Vạn Ác Chi Nguyên cũng bị phong ấn, tuy rằng tạm thời không thể bức ra ngoài cơ thể, thế nhưng nếu như không có chính mình gia tăng áp chế thì sớm muộn gì hắn cũng bức ra được.

Hiện tại hắn đã hiểu được thực lực của Hư Tiên như thế nào, muốn trấn áp, giết chết Hư Tiên khó khăn tới cỡ nào.

Chỉ trong chốc lát đã phong ấn tà khí Vạn Ác Chi Nguyên trong cơ thể. Làn da vốn héo rũ, già nua của Huyền Vô Cô một lần nữa biến thành cường tráng mười phần, rất nhẵn nhụi, còn sáng bóng, sâu trong làn da, có thánh ca vang vọng phát ra, tựa hồ như càng kinh khủng, càng cường đại hơn trước khi bị thụ thương.

- Phương Hàn, ta không biết ngươi thu được cái gì, cư nhiên lại có thể đánh vào trong cơ thể ta trớ chú cường liệt tới như vậy, thế nhưng, ngày hôm nay ngươi chết chắc, ngươi làm cho ta lãng phí tới phân nửa pháp lực, huyết khí để phong ấn. Ta chỉ có thể đánh chết ngươi, không tiếc bất cứ giá nào đánh chết ngươi.

Thánh quang từ trên người Huyền Vô Cô, giống như thủy triều điên cuồng dũng mãnh tiến ra.

Thánh quang kia có thể làm cho mọi thứ bốc hơi, trong thánh quang, một ít hình ảnh thiên thần hoàn mỹ có cánh bay tới bay lui, ngâm xướng văn chương giống như là tán ca, sử thi.

Cư nhiên trong chốc lát đã bức ngược quang mang Thiên Hoàng Kính trở lại.

Thân thể Huyền Vô Cô, đứng thẳng trong thánh quang, hai mắt ngưng tụ nhìn Phương Hàn, hiện rõ nét cừu hận.

Không biết qua bao lâu, có lẽ là một vạn năm, có lẽ là trong nháy mắt, cừu hận mãnh liệt, trong thân thể hắn, đã bộc phát tới đỉnh điểm, tất cả tinh khí, huyết nhục, ý chí, thần thông của hắn đều tựa hồ chuyển biến thành cừu hận, ngọn lửa báo thù, điên cuồng thiêu đốt trên người.

Điện quang hỏa thạch, thời gian đảo lưu, hai tay Huyền Vô Cô bắt một trảo, trong bàn tay hắn, hội tụ thành một cây trường mâu, thanh trường mâu này hoàn toàn là do hỏa diễm cừu hận ngưng tụ thành, trong thanh trường mâu này không biết có bao nhiêu oán niệm cường đại, tụ tập trong thân, oán niệm mạnh mẽ kia thậm chí có thể so sánh một chút với oán khí bên của Vạn Ác Chi Nguyên.

Phương Hàn tựa hồ cảm giác được, chính mình và thanh trường mâu kia có trăm nghìn thế cừu hận, sinh ra đã có, căn bản chính là cừu hận không có khả năng hóa giải.

- Báo thù chi mâu! Tiên khí vương phẩm, trong truyền thuyết, hư ảnh báo thù chi mâu, sao có khả năng xuất hiện tại nơi này! Phương Hàn cẩn thận! Đây chính là một loại thần thông so với tiên thuật càng lợi hại hơn, cùng loại với vu tiên thuật và pháp bảo, là hắn và tiên giới, vương phẩm tiên khí trong truyền thuyết, đạt được một loại câu thông, sau đó ngưng tụ thành hư ảnh, một kích này không phải chuyện đùa, nhất định phải chống lại được! Liên thủ với ta, nhanh nhanh hợp một! Quỷ Phủ Thần Công!

Phong Bạch Vũ vừa nhìn thấy Huyền Vô Cô lôi ra một thanh trường mâu, nhất thời thất kinh, thiếu chút nữa nhảy lên, đột nhiên há miệng phun ra một đạo ô quang, đạo ô quang này giống như hình ảnh một thanh cự phủ dung nhập vào trong thân thể Phương Hàn, lập tức trong lúc đó, Phương Hàn liền cảm giác được Quỷ Phủ Thần Công chính mình tu luyện được tựa hồ bị thôi hóa, một cỗ huyền ảo nhộn nhạo trong đầu, tựa hồ trong minh minh, tại vô cùng xa, vô cùng chỗ sâu trong không gian, cảm nhận được một chiếc cự phủ ẩn nấp giữa một vũ trụ nào đó.

Thanh cự phủ thật lớn này, mở không gian, liền bổ xuống, nghìn ức triệu không gian bị xé rách, diễn sinh ra tinh không, nhật nguyệt, đại địa, sơn hà, thời không, thế giới, một vũ trũ vừa mới khai sáng.

Mà Phong Bạch Vũ đánh ra một đạo ô quang này, tựa hồ đến từ bản thể của thanh cự phủ, đột nhiên cự phủ lay động, vô cùng ý niệm gia trì vào thân thể Phương Hàn, thân thể hắn không thể tự chủ được liền biến thành một thanh cự phủ, thậm chí trong Bát Bộ Phù Đồ của hắn, mảnh vỡ tạo hóa thần khí, khối mảnh vỡ giống như mai rùa màu vàng đất, bắt đầu dao động kịch liệt, bên trong cư nhiên phóng ra một cỗ nguyên khí không tên, dung nhập vào trong cơ thể Phương Hàn.

A A A A! A A A A!

Trong cơ thể Phương Hàn, giống như có nghìn vạn hải dương cùng nhau bốc hơi lên, phát ra âm thanh, sau đó thanh cự phủ, bổ thẳng về phía hư ảnh Báo Thù Chi Mâu do Huyền Vô Cô ngưng tụ ra.

Hai bên va chạm nhau, sau đó lại xa nhau, diện mục Huyền Vô Cô dữ tợn, hai mắt huyết hồng, Phương Hàn hóa thân thành cự phủ như thần long kinh thiên, không ngừng không dứt, trăm nghìn lần va chạm với Báo Thù Chi Mâu.

Răng rắc, trong thời gian hơn mười lần hô hấp, Báo Thù Chi Mâu và cự phủ không biết đã va chạm với nhau bao nhiêu lần, đột nhiên quay đầu cắm thẳng vào trong thân thể Phương Hàn, dĩ nhiên muốn phá nát thế giới trong cơ thể Phương Hàn.

- Không tốt!

Phong Bạch Vũ thấy thế thất kinh, nhưng không thể tránh được.

Báo Thù Chi Mâu chính là một kiện tiên khí vương phẩm trong truyền thuyết thiên giới, đại diện cho hung thần ác sát, bị vây tại tiên khí đỉnh cao, coi như là Thiên Hoàng Kính tại thời điểm toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của Báo Thù Chi Mâu, trong lòng Phong Bạch Vũ phi thường rõ ràng, coi như là một điểm hư ảnh cũng vô cùng lợi hại.

Trong cơ thể Phương Hàn, thanh âm bạo tạc nứt nẻ lần thứ hai vang lên. Thanh cự phủ thật lớn tan vỡ giải thể, lần thứ hai biến thành hình thể con người ban đầu.

- Tiểu súc sinh, Báo Thù Chi Mâu chính là tuyệt học thượng cổ ta kế thừa, dùng vô số cừu hận tế tự, kết nối được với tiên khí vương phẩm tại tiên giới này. Có thể mượn được một bộ phận nhỏ lực lượng và ý chí của tiên khí vương phẩm này, vừa tiến vào trong cơ thể của ngươi, sẽ biến thành lực phá hoại thật lớn. Bất cứ tuyệt phẩm đạo khí nào của ngươi cũng không thể chống đỡ được, hơn nữa thế giới của ngươi sẽ bị lọt vào phá hư mang tính hủy diệt.

Thấy Báo Thù Chi Mâu đã tiến vào trong thân thể Phương Hàn, thần sắc Huyền Vô Cô âm lãnh, cười dài liên tục, bàn tay mười phần tàn nhãn, liên tục vung lên, phát sinh cương khí, ngăn chặn Vũ Hóa Thiên Cung và Thái Cổ Vẫn Thạch cùng lúc áp bách, đồng thời há miệng phun khí, đẩy văng Phong Bạch Vũ và Thiên Hoàng Kính ra xa, cuối cùng đột nhiên đá một cước, một cước trí mạng này hướng thẳng về phía Phương Hàn.

Một cước này của Huyền Vô Cô, có điểm giống như chiêu thức Khôi Tinh Thích Đấu trong võ học, thời gian thối pháp biến ảo, hơi chút chấn động, không gian lực, thời gian lực, thế giới lực đều bắt đầu ngưng tụ, trên bàn chân mang theo quang mang lấp lóe, lại ẩn chứa một chút hắc ám, đây cư nhiên chính là để quang mang vận chuyển tới cực hạn, sinh ra phản ứng âm dương tụ biến, ngũ hành thần nguyên, có thể dùng quang sinh ra ám.

- Tiểu súc sinh, lên đường mạnh giỏi! Kiếp sau nhớ kỹ, Hư Tiên tuyệt đối không thể đắc tội.

Trên mặt Huyền Vô Cô hiện lên nụ cười tàn nhẫn, chân đã đá vào người Phương Hàn, hắn biết Báo Thù Chi Mâu đã tiến vào trong cơ thể Phương Hàn, hiện tại đối phương không thể nào động đậy, áp lực bên trong gần bạo phát, chính mình lại tập trung công lực cả đời, một khi đá trúng, áp lực bên trong lẫn bên ngoài bạo phát, toàn thân đều bị chấn động nổ tung, chết không toàn thây.

Thế nhưng, sau một khắc, nụ cười trên mặt hắn liền biến mất, phanh! Bàn tay Phương Hàn biến hóa, thành long trảo, giơ lên ngăn cản một thối(cước) này, thân thể lóe ra, trảo lần thứ hai bật ngược lại, cư nhiên nắm chắc lấy bàn chân vừa đá tới.

- Chuyện gì xảy ra?

Lần này tới phiên Huyền Vô Cô chấn động, trên mặt hiện rõ nét sợ hãi vô cùng rõ ràng.

- Ngươi cho là Báo Thù Chi Mâu có thể giết chết được ta sao?

Thanh âm của Phương Hàn lãnh khốc vang lên, trực tiếp đánh ra một trảo, ấn thật sâu vào trong lòng lực Huyền Vô Cô.

Huyền Vô Cô vốn đã bị thương, lại tốn hơn phân nửa lực lượng phong ấn Vạn Ác Chi Nguyên, hiện tại một lần nữa trúng phải đòn đau, rốt cuộc nỏ mạnh hết đà, bị Phương Hàn nắm lấy nhược điểm, công phá phòng tuyến, pháp lực cường đại oanh kích vào trong bản mạng thế giới, rất nhiều pháp tắc đều bắt đầu tán loạn tan vỡ.

Phương Hàn đánh một kích đắc thủ, không chút lưu tình, bất quá một tia thần niệm của hắn tiến vào trong thế giới chính mình, liền thấy bản mạng thế giới, tất cả núi cao đại địa, toàn bộ đều biến thành màu xám, một ít sinh linh vừa mới diễn biến ra, toàn bộ đã tử vong, mà chỗ sâu nhất bên trong, trước mặt viên mầm mống pháp tắc, đã bị một thanh trường mâu đâm vào thật sâu.

Thanh trường mâu này chính là Báo Thù Chi Mâu.

Vốn dưới một kích của Báo Thù Chi Mâu đã có thể hoàn toàn hủy diệt thế giới pháp tắc trong cơ thể Phương Hàn, làm cho hắn bị đánh trở lại nguyên hình, cảnh giới hạ xuống, thế nhưng hiện tại, Báo Thù Chi Mâu kia, đâm vào mặt trên một khối mảnh vỡ giống như mai rùa.

Khối mai rùa này, chính là mảnh vỡ tạo hóa thần khí.

Hiện tại, trường mâu cắm trên mặt, không ngừng giải thể, tựa hồ lực lượng bên trong đều bị mảnh vỡ mai rùa hấp thu sạch sẽ. Cuối cùng mảnh vỡ mai rùa hoàn toàn hòa tan hư ảnh Báo Thù Chi Mâu, cư nhiên sinh ra một tia linh tính, bắt đầu tiến vào trong mầm mống pháp tắc thế giới do Phương Hàn tu luyện được.

Bất quá những điều này Phương Hàn đều không hề chú ý tới, hắn chỉ nhìn thanh Báo Thù Chi Mâu dưới sự chống đỡ của mảnh vỡ mai rùa, không thể đánh nát được mầm mống pháp tắc thế giới, liền nhanh chóng chuyển toàn bộ thần niệm vào trong thân thể Huyền Vô Cô.

Hiện tại, cao thủ Hư Tiên này đã là nỏ mạnh hết đà rồi.

Tập trung lực lượng hai đại môn phái, cư nhiên suýt chút nữa bị Huyền Vô Cô áp ngược trở lại, Phương Hàn đã thể nghiệm được sự kinh khủng của Hư Tiên, nếu như không phải có mảnh vỡ tạo hóa thần khí, chính mình dưới một kích của Báo Thù Chi Mâu, cho dù không chết cũng bị trọng thương, ít nhất là mầm mống pháp tắc thế giới bị đánh tan, hạ xuống một cảnh giới.

- Chư vị đạo hữu Quần Tinh Môn, đồng môn Vũ Hóa Môn, nhanh nhanh thi triển thực lực mạnh nhất, phong ấn Huyền Vô Cô!

Phương Hàn phóng toàn bộ lực lượng oanh kích vào thân thể Huyền Vô Cô, đồng thời phát sinh thần niệm, hiệu triệu mọi người cùng nhau tiến lên.