Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 188





“Cố Tiểu Mạch, đúng như lời Nám Nám nói, tối qua cô không ngủ được, lén lút đi đến phòng của tôi?”
Hai người kẻ tung người hứng, Cố Tiểu Mạch bị đánh bại hoàn toàn, ngoài thẹn quá hóa giận chỉ có… thẹn quá hóa giận.

Đôi mắt hiện lên sự tức giận, “Tôi vốn là muốn mang thuốc đến cho anh uống… Haiz, sự quan tâm của tôi đều vứt bỏ cho chó rồi”
Cố Tiểu Mạch lẩm bẩm một mình, khóe miệng Mộ Bắc Ngật cong lên, buông cô ra ngồi dậy, Nám Nám nhân cơ hội đó ngồi vào lòng Mộ Bắc Ngật, giống như thế học theo Cố Tiểu Mạch, ôm Mộ Bắc Ngật xem có thoải mái không.

Oaa, cơ thể của ông chú lợi hại hoàn hảo, ôm thật là thoải mái.

Thấy Nám Nám ôm ông chú lợi hại với bộ dạng vô cùng vui sướng, sắc mặt Cố Tiểu Mạch có chút phức tạp.


“Hôm nay là ngày đầu tiên Nám Nám đi học, lát nữa tôi sẽ bảo Dịch Bách đưa con bé đi” Mộ Bắc Ngật trầm giọng lên tiếng, giải quyết tất cả thay cho Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch xoa xoa đầu, “Cứ để tôi đưa con bé đi, không làm phiền Dịch Bách nữa”
Đối với Dịch Bách, đến bây giờ Mộ Bắc Ngật vẫn còn có khúc mắc, nhất là khi nghe Cố Tiểu Mạch gọi tên của Dịch Bách, sắc mặt Mộ Bắc Ngật từ từ tối sầm lại.

Anh lạnh lùng lên tiếng, “Không muốn làm phiền Dịch Bách?”
“Tôi không có lý do để làm phiền, tôi sẽ đưa Nám Nám đến trường”
“Cô chắc rằng chân của cô có thể đi sao?” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn chân cô.

Nám Nám chớp chớp mắt, Nấm với ông chú lợi hại đã ngủ cùng với nhau rồi, điều này chứng tỏ tiến triển rất tốt!
Lại gần thêm một bước để ông chú lợi hại trở thành Daddy rồi!
Cô bé suy nghĩ chu đáo rồi nói, “Nấm ơi, để chú Dịch Bách đưa Nám Nám đi học đi ạ, mẹ phải ở nhà dưỡng thương, không được để bị thương nữa đâu”
Nám Nám mặc đồng phục, trông cô bé giống như một cô công chúa nhỏ, tóc buộc cao càng làm nổi bật ngũ quan tinh tế của Nám Nám.

Mộ Bắc Ngật và Dịch Bách đang ở trong phòng sách, Cố Tiểu Mạch không thể ở nhà của Mộ Bắc Ngật mãi được, cô tìm cơ hội để chào tạm biệt với Mộ Bắc Ngật.

Lúc này, cô nhảy một chân đến phòng sách, cửa phòng sách không đóng.

Mộ Bắc Ngật hững hờ ngồi ở đó, im lặng nghe Dịch Bách báo cáo, anh đã cướp hết các hạng mục của Cố Thị, thời gian này Cố Thị sẽ thiếu hạng mục, Cố Chấn Hải sẽ rơi vào tình thế không có hạng mục nào nữa, sợ rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh và cô Cố”

Cô Cố mà Dịch Bách nói chính là Cố Lan Tâm…
Cố Tiểu Mạch đứng ở cửa, nghe xong cô hết sức ngạc nhiên, Mộ Bắc Ngật chèn ép Cố Thị?
Làm sao có thể?
Giọng nói của Mộ Bắc Ngật lạnh lùng, “Cố Chấn Hải và Tổng giám đốc Lâm hợp tác với nhau để lầm ra chuyện này, cũng chỉ là trừng phạt ông ta một chút thôi, chuyện này cứ như vậy trước đã, không ai thay đổi được”
Ông Mộ ngoài mặt thì trách mắng anh nhưng thật ra ông ta không hề lo lắng gì khi anh làm chuyện này, ai cũng giả vờ thôi.

Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, Tổng giám đốc Lâm?
Thế nên, hôm đó người đi theo cô là Cố Chấn Hải? Ông ta muốn tặng cô cho Tổng giám đốc Lâm?
Chỉ trong nháy mắt Cố Tiểu Mạch giống như chìm vào hầm băng, hình như không còn tổn thương nữa, chỉ là cười khinh bỉ một tiếng.

Hóa ra Cố Chấn Hải lại có thể làm ra chuyện hoang đường như thế này!
Đúng là nực cười!
Dịch Bách nghe xong, từ từ trả lời, “Vâng thưa Sếp, em biết rồi ạ”

Nói xong, cậu ta quay người đi ra ngoài, lúc Dịch Bách đi ra ngoài, Cố Tiểu Mạch không kịp né đi chỗ khác, Dịch Bách đã mở cửa ra.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô, đôi mắt của Dịch Bách hiện lên sự kinh ngạc và bất ngờ, “Cố… Tiểu Mạch”
Cố Tiểu Mạch đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng, cô hừng hờ ừ một tiếng, Mộ Bắc Ngật ở trong phòng đương nhiên là nghe thấy, anh ngước mắt nhìn cửa phòng, nhìn thấy bóng ẩn ẩn hiện hiện của cô đang đứng đó.

Dịch Bách mãi mới phản ứng lại, cậu ta không định nói gì thêm, vội vàng vứt lại một câu, “Tôi đưa Nám Nám đi đến lớp mẫu giáo đây”
Nói xong, cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất để chạy khỏi nơi này.