Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 223





Vương Duệ kinh ngạc nhìn Cố Tiểu Mạch, đây là lần đầu tiên có một người phụ nữ ngang nhiên đánh hắn!
Ánh mắt hắn rừng rực lửa giận, “Cố Tiểu Mạch!”
“Vương Duệ, tôi chỉ nghĩ IQ của anh không ổn lắm, không ngờ EG của anh cũng chỉ là con số 0? Chuyện năm đó, nếu tôi còn truy cứu, anh cho rằng anh có thể tự do tự tại nhiều năm như vậy sao? Đừng có ở đây mà phê bình cách sống của tôi, dù sao anh cũng thua kém tôi nhiều lắm.


Kiêu ngạo, quá kiêu ngạo!
Vương Duệ lập tức nổi giận, ở nơi công cộng mà bị phụ nữ tát cho một cái, hắn không bỏ qua được, Vương Duệ giơ tay lên định tát lại một cái!
Nhưng hắn vừa đưa tay lên đã bị người ta giữ chặt, hai tay đầy sức lực của người đàn ông bóp chặt cánh tay của Vương Duệ khiến mặt Vương Duệ đỏ ửng.

Trước giờ Cố Tiểu Mạch đều cho rằng, đàn ông mà đánh phụ nữ thì không phải là thứ tốt đẹp gì!
Còn Vương Duệ ở trước mặt cô, nếu hắn không có quan hệ huyết thống với Nám Nám, cô sẽ không nương tay với hắn!
Không biết Mộ Bắc Ngật xuất hiện từ lúc nào, ma xui quỷ khiến, lúc này khuôn mặt đẹp trai của anh tối sầm, anh nhìn Vương Duệ với ánh mắt tra hỏi, lạnh lùng nói: “Làm sao, anh muốn đánh cô ấy?”

Hết lần này đến lần khác Vương Duệ bị Mộ Bắc Ngật chú ý đến, trong lòng vô cùng sợ hãi nhưng mặt vẫn không có chút biểu cảm, hắn nói: “Tổng giám đốc Mộ, đây là chuyện gia đình của tôi và Cố Tiểu Mạch, Tổng giám đốc Mộ không cần nhúng tay vào đâu.


“Chuyện gia đình? Quả nhiên đúng như lời Cố Tiểu Mạch nói, IQ của anh đúng là không ổn.


Trai chưa vợ, gái chưa chồng, đáng chết, lần đầu tiên của Cố Tiểu Mạch lại bị hắn chiếm mất, Mộ Bắc Ngật hận không thể xé hắn ra thành trăm mảnh.

Vương Duệ nuốt nước bọt, cầu cứu Cố Tiểu Mạch, “Cố Tiểu Mạch, cô đừng có quên, tôi sẽ ghép tủy cho Nám Nám, nếu tôi xảy ra chuyện thì không có lợi gì cho cô đâu!”
Một câu nói đã nhắm trúng vào điểm yếu của Cố Tiểu Mạch, sắc mặt Cố Tiểu Mạch bỗng trở nên khó coi, nhưng cô cũng có chút thắc mắc, nhìn sắc mặt của kỳ lạ của Vương Duệ.

Không đợi cô nói, Mộ Bắc Ngật đã túm lấy cánh tay của Vương Duệ ném hắn về phía trước, anh còn chưa đập đầu Vương Duệ vào tường đế hắn chết ngay lập tức mà từ đằng sau túm lấy cổ áo hắn, bắt hắn quay người lại rồi ép đến góc tường, đến lúc sống lưng của hắn chạm vào tường mới thôi.

Vương Duệ rên rỉ, cổ áo bị Mộ Bắc Ngật túm lấy, trước mặt là khuôn mặt lạnh lẽo của Mộ Bắc Ngật, “Không quan tâm cô ấy, tại sao lại làm tổn thương cô ấy? Hả?”
Mộ Bắc Ngật hiểu nhầm rồi!
Không chỉ Vương Duệ sững sờ mà đến Cố Tiểu Mạch cũng không hiểu chuyện gì, cô bất giác cắn chặt môi hồng hào của mình, nếu Vương Duệ nói ra chuyện năm đó, không biết Mộ Bắc Ngật sẽ nghĩ gì về cô… Dù sao cô ở trên đường cao tốc để người ta chiếm đoạt mình như vậy, đối với cô mà nói, đó không phải là một chuyện tốt đẹp gì cả… ngược lại còn bị người ta phê bình.

Mắt Vương Duệ nhìn trái nhìn phải, “Tổng giám đốc Mộ, anh hiểu nhầm rồi, bây giờ tôi đang níu kéo Tiểu Mạch.


“Bây giờ anh có thích cô ấy không?” Mộ Bắc Ngật lên tiếng.


Vương Duệ mới biết Cố Tiểu Mạch được vài ngày, hắn làm sao có thể thích một người phụ nữ dữ như hổ này chứ? Nhưng có Mộ Bắc Ngật ở đây, Vương Duệ chợt không thốt lên lời!
Nhưng bộ dạng này đã lọt vào mắt Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật nhận ra hắn đang chột dạ, Mộ Bắc Ngật bỗng nắm chặt tay, một cú đấm rơi xuống mặt Vương Duệ.

Đau đến mức Vương Duệ kêu lên một tiếng nhưng hắn không có sức lực mà đánh lại.

Cố Tiểu Mạch không ngờ rằng Mộ Bắc Ngật sẽ đánh người, cô muốn đi đến ngăn Mộ Bắc Ngật lại, cô bước thật nhanh, gỡ cánh tay của Mộ Bắc Ngật ra.

Hừm, sao cánh tay lại rắn chắc như thế, hình như là tức giận thật rồi!
Là bởi vì Vương Duệ không quan tâm cô? Thế nên Mộ Bắc Ngật mới tức giận.

Cố Tiểu Mạch nhất thời cảm thấy rất phức tạp, Cố Tiểu Mạch tiếp tức kéo tay Mộ Bắc Ngật ra, “Mộ Bắc Ngật, đừng đánh nữa, làm bẩn tay của anh, không tốt chút nào.


Cách an ủi kỳ lạ của cô, mặc dù cô không nói rõ nhưng Mộ Bắc Ngật lại rất nghe lời, buông cổ áo của Vương Duệ ra, chân của Vương Duệ mềm nhũn, suýt nữa thì trôi tuột xuống dưới đất!
Rất may là Vương Duệ kịp phản ứng lại mới không để lộ bộ dạng thể thảm trước mặt hai người.


Nhưng hai người này, kẻ tung người hứng, hành hạ hắn đến mức hắn không còn chút sức lực nào cả, trong lòng Vương Duệ vô cùng tức giận, trong lòng đã lên sẵn kế hoạch trả thù.

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng liếc nhìn Vương Duệ, “Trước khi làm phẫu thuật, tốt nhất đứng có giở trò gì, cứu Nám Nám là chuyện quan trong nhất, tôi nghĩ anh có thể phân biệt được việc nào quan trọng việc nào không quan trọng.


Vương Duệ cười đáp lại, sau đó bỏ đi.

Nhìn thấy bóng lưng bỏ chạy không thèm quay đầu của Vương Duệ, trong lòng Mộ Bắc Ngật không vui chút nào, một con gà yếu ớt, anh chỉ cần một ngón tay là có thể giải quyết được hắn.