Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 223



Chương 223. -

 

----

Hạ Vĩnh Đức chấn động.

Lỗi đạo đức lớn!

Tất cả những gì phát sinh tối hôm qua, giống như đèn ngựa lướt qua trước mắt Hạ Vĩnh Đức, trong nháy mắt đó, Hạ Vĩnh Đức thiếu chút nữa đứng không vững.

“Không có sai.”

Hạ Trừng Trừng tiếp nối lời của Thường Thanh, khí phách lên tiếng:

“Trong thời gian ông có tồn tại quan hệ hôn nhân với mẹ tôi, cũng có quan hệ cùng với Diệp Lưu Phượng, sinh ra Diệp Thi Văn, đây chính là sai lầm đạo đức trọng đại của ông!

Dựa theo yêu cầu của di chúc này, tôi có quyền thu hồi trước 30% cổ phần thuộc về tôi!”

30% cổ phần mà Hạ Trừng Trừng tạm quản, cộng thêm 13% cổ phần do Hạ Vĩnh Đức tự mình thu mua trong mười mấy năm qua, chính là sức mạnh lớn nhất mà ông ta có thể đi ngang qua Hạ thị.

Tuy nhiên, bây giờ, 30% cổ phần này sẽ không còn thuộc về ông ta nữa.

“Cho dù cho có 30% cổ phần, để cho con làm chủ tịch Hạ thị, vậy thì như thế nào!”

Hạ Vĩnh Đức không phục, Bạch Lộ lập di chúc như vậy, là hy vọng sau khi tốt nghiệp đại học con gái sẽ vào công ty học tập, làm việc ba năm, lại tiếp nhận công ty làm chủ tịch!

Nhưng cả hai năm qua cô con gái này đã làm gì?

Gia nhập giới giải trí làm một con hát, còn không làm nên trò trống, vậy còn có thể quản lý Hạ thị sao?”

Không có 30% cổ phần, không quan trọng, miễn là có 10% cổ phần thì còn cơ hội tranh cử chủ tịch! Hạ Vĩnh Đức chỉ cần nói động những giám đốc này, ông ta vẫn có cơ hội!

Mấy năm nay ông ta quản lý Hạ thị, không có công lao cũng có khổ lao, ít nhất bảo trụ địa vị hào môn nhất lưu Hạ thị ở Giang Thành.

Mà để cho một cô gái miệng còn hôi sữa như Hạ Trừng Trừng này đến quản lý Hạ thị, những giám đốc này có thể đạt được cái gì?

Cho dù bọn họ có bảo vệ chủ tịch Hạ cũ, bảo vệ cốt nhục của ông ấy, cũng sẽ chờ Hạ Trừng Trừng học tập một thời gian rồi mới giao công ty cho ông ta đi!

Những lời này của Hạ Vĩnh Đức quả thật khiến cho các giám đốc băn khoăn.



Bọn họ vốn có ý vì tốt cho Hạ thị, mà Hạ Trừng Trừng bây giờ... giống như cũng không có kế thừa năng lực của Hạ thị.

Hạ Trừng Trừng lại khẽ bật cười, tiếng cười dễ nghe như chuông bạc:

“Ai nói, tôi muốn tranh cử chủ tịch?”

Hạ Vĩnh Đức sửng sốt: “Cô có ý gì?”

Một giây sau, đã thấy Hạ Trừng Trừng xoay người nói với Hạ Thiên Hoa:

“Anh, nghe nói anh cũng có ý thu mua một ít cổ phần của Hạ thị, như vậy, em bán cho anh 1%, như thế nào?”

Chỉ là 1% cổ phần, lại có thể bù đắp 9% khuyết điểm trong tay Hạ Thiên Hoa, khiến cậu cũng trở thành ứng cử viên chủ tịch.

Khi nhìn thấy Hạ Thiên Hoa và Hạ Trừng Trừng ký kết thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, Hạ Vĩnh Đức như bị sét đánh, ông ta biết mình không thể giữ được vị trí chủ tịch nữa.

Lãnh đạo tập đoàn Hạ Thị tiến hành bầu chủ tịch đúng tiến độ, Hạ Thiên Hoa lấy toàn bộ số phiếu bầu, giành được thắng lợi áp đảo.

Lúc tan cuộc, Hạ Vĩnh Đức đi ngang qua bên cạnh Hạ Trừng Trừng, sắc mặt đỏ lên, tức giận đến mũi đều thở ra:

“Hạ Trừng Trừng, sao lại tao sinh ra một đứa con gái như mày chứ!”

Khuỷu tay luôn rẽ ra ngoài, ngay cả ba mình cũng lừa!

Hạ Trừng Trừng nâng cằm nhỏ nhắn của mình, vẻ mặt vô hại nhìn Hạ Vĩnh Đức.

“Tôi cũng cảm thấy thật kỳ quái nha!

Với dáng vẻ này của ông, sao lại sinh ra một đứa con gái khuynh quốc khuynh thành như tôi chứ? Dựa theo di truyền mà nói, cũng không hợp lý đi!”

“Mày ——!” Hạ Vĩnh Đức tức giận đến nghẹn họng.

Nhưng lần này, ông ta không có trả lời Hạ Trừng Trừng mà có chút chột dạ.

Xung quanh còn có một chút tiếng cười nhạo Hạ Vĩnh Đức, ông ta không giải thích với Hạ Trừng Trừng nữa, xoay người tức giận rời đi.

Sau khi Hạ Vĩnh Đức đi, Hạ Thiên Hoa mới đi đến bên cạnh Hạ Trừng Trừng.

Anh bình phục sự rung động trong lòng, trầm ổn nói:

“Không nghĩ tới em gọi anh trở về thật sự muốn cho anh làm chủ tịch.