“Hạ Trừng Trừng, cuộc bầu cử chủ tịch cũng đã kết thúc rồi, còn trở về làm cái gì!
Sao, muốn xem trò đùa của ba mày phải không?
Cho dù không muốn thừa nhận thì cũng đừng quên, tốt xấu gì tao cũng là ba của mày đó!”
“Ba, con đến thăm ba mà, sao ba có thể nói như vậy chứ?”
Trong giọng nói Hạ Trừng Trừng mang theo vài phần ủy khuất:
“Con cố ý trở về, muốn đến tặng cho ba một phần quà, con tin rằng sau khi nhận được phần quà này, ba nhất định sẽ phải cảm ơn con!”
“Quà gì?” Hạ Vĩnh Đức nhíu mày.
Mấy lần thương lượng mấy ngày nay làm cho Hạ Vĩnh Đức biết rõ, Hạ Trừng Trừng tuyệt đối sẽ không tốt bụng như vậy.
Thậm chí ông ta còn lui về phía sau vài bước.
Hạ Trừng Trừng nhịn không được nở nụ cười:
“Ba, sao ba sợ con như vậy? Con cũng không phải mãnh thú gì nha.”
Hạ Vĩnh Đức:
“Rốt cuộc mày muốn làm gì chứ?”
Hạ Trừng Trừng còn chưa trả lời, Diệp Thi Văn lại đi trước một bước.
“Trừng Trừng, lần trước cô cố ý đáp ứng trở về, thật ra là muốn lấy ADN của ta cùng ba ba, đúng không?”
Diệp Thi Văn nhíu mày trách cứ:
“Là cô cố ý vào lúc này vạch trần quan hệ giữa tôi với ba ba, muốn chia rẽ tôi cùng Gia Lâm, sao cô có thể xấu xa như vậy!”
“Nhưng mà không phải cô vẫn muốn trở thành thiên kim nhà họ Hạ danh chính ngôn thuận sao?”
Hạ Trừng Trừng hỏi ngược lại.
Vẻ mặt cô vô hại, con ngươi sở sở động lòng người, giống như một con thỏ trắng vô tội:
“Máy nghiền dối trá lộ ra quan hệ của hai người, sau này cô không phải có thể chính thức đổi tên thành Hạ Thi Văn sao?
Đây có lẽ là giấc mộng lớn nhất sống hai mươi mấy năm của cô rồi!”
Diệp Thi Văn nghẹn lại:
“Tôi không có ý đó!”
Cô ta ôm chặt cánh tay Hạ Vĩnh Đức:
“Vô luận tôi và ba có phải là ba con ruột hay không, con đều sẽ hiếu kính ba ba!”
Hạ Vĩnh Đức lại lần nữa bị lòng hiếu thảo của con gái làm cho cảm động, sờ sờ tóc cô, giọng nói nghẹn ngào:
“Con gái ngoan!”
“Nói thật dễ nghe.”
Hạ Trừng Trừng cười khẽ:
“Nếu hai người thật sự không phải ba con ruột thịt, còn có thể phụ từ hiền nữ như thế này?”
Diệp Thi Văn chắc chắn như đinh đóng cột:
“Đương nhiên như vậy! Mười mấy năm qua, tôi vẫn luôn không biết ba ba là ba ruột của tôi, không phải tôi vẫn luôn rất kính trọng ông ấy sao?”
Hạ Trừng Trừng khẽ cười một tiếng:
“Cũng không biết, ba biết cô không phải con gái ruột của mình thì còn có thể thương yêu cô hay không!”
Nói xong, Hạ Trừng Trừng mở bản báo cáo xét nghiệm ADN mà cô mang đến:
“Quả thật tôi đến lấy được ADN của hai người, cũng đưa ADN đến bệnh viện xét nghiệm, không nghĩ tới, hai người thật sự không phải ba con!
Xem ra, những người trên mạng hiểu lầm hai người rồi!”
Diệp Thi Văn nghe vậy như bị sét đánh, biểu cảm trên mặt trong nháy mắt cứng đờ.
Hạ Vĩnh Đức cũng khiếp sợ không thôi, nhưng ngốc trệ một lát, sắc mặt ông ta trong nháy mắt âm trầm, ba bước cùng làm hai bước, nhanh chóng tiến lên đoạt lấy báo cáo giám định ADN từ trong tay Hạ Trừng Trừng.
Trên đó viết rõ ràng một dòng chữ, giám định hai người không có quan hệ ba con trên mặt sinh học.
Khóe mặt của Hạ Vĩnh Đức muốn nứt ra, trong đồng tử bẩn thỉu phủ đầy tơ m.á.u đỏ:
“Báo cáo này giám định ADN của tao và Diệp Thi Văn sao? Mày không có lừa gạt tao chứ?”
“Nếu ông không tin, có thể mang theo Diệp Thi Văn đi giám định thử.”
Hạ Trừng Trừng nhún nhún vai: “Tôi không cần phải lừa gạt ông.”
Diệp Thi Văn hoàn toàn ngây dại, còn đang ở trong lúc mình không phải là con gái của Hạ Vĩnh Đức khiếp sợ, còn chưa hoàn hồn lại.