Bên ngoài phòng hành chính, Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên nhìn nhau, chớp chớp mắt.
Trong ánh mắt đầy công kích của Mạnh Như Yên tràn đầy tò mò:
“Người vừa rồi trèo lên tủ sách còn bị đánh dữ dội…. Không phải là Tạ ảnh đế chứ?”
Wow! Kích thích!
Hạ Trừng Trừng lắc đầu, liên tiếp phủ nhận:
“Không đúng, nhất định không phải, cô nhìn lầm rồi!”
Sao Tạ Tân Dao lại ở đây? Sao lại đánh Tạ Tri Hành chứ?
Nhất định là cách cô vừa mở ra không đúng!
Nhìn lại một cái!
Hạ Trừng Trừng hít sâu, lại mở cửa phòng hành chính ——
Trong cửa phòng, trước sau như một vẫn gà bay chó sủa.
Tạ Tân Dao vốn đang đứng trên mặt đất không biết từ khi nào cũng nhảy lên tủ sách, một tay nắm lấy cành gai mận, một tay nhéo lỗ tai của Tạ Tri Hành:
“Để cho con dám ngoại tình này! Con dám ngoại tình này! Có phải tên nhóc nhà con ăn gan hùm mật gấu rồi hay không!”
Hạ Trừng Trừng: “…”
Mạnh Như Yên: “…”
Mạnh Như Yên nhịn không được cảm thán:
“Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, gia đình ảnh đế lại như vậy!
Tạ ảnh đế bị cô mình hành hung ở khách sạn!
Đây không phải là dưa sao? Còn có dưa nào hot hơn thế này không?”
Một giây sau, cô ấy liền nhìn thấy đám paparazzi bên cạnh trông như quan tâm ảnh đế, thật ra lại lặng lẽ giơ cái máy quay lén trong tay lên chụp rất nhiều ảnh.
- A, đúng thật là có.
Mạnh Như Yên không vào phòng với Hạ Trừng Trừng nữa.
Hài hước! Chuyện gia đình của Tạ đại lão, sao cô ấy có thể tùy tiện xem được?
Cô ấy tìm một cái cớ, rồi chuồn mất.
Hạ Trừng Trừng đi vào cửa phòng, lúc này Tạ Tân Dao đã rút cành gai mận kia lại, vẻ mặt ôn nhu.
Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm bên cạnh cũng ngoan ngoãn ngồi trên sô pha.
Nếu không phải phòng khách đầy hỗn độn, Hạ Trừng Trừng sẽ cho rằng vừa rồi là cô xuất hiện ảo giác.
“Trừng Trừng, để cho con và bạn con chê cười rồi!”
Tạ Tân Dao ném cành gia mận đi, dịu dàng tiến lên kéo Hạ Trừng Trừng vào cửa phòng.
“Không có gì, không có gì cả!” Hạ Trừng Trừng vội vàng xua tay.
Tạ Tân Dao vô cùng áy náy:
“Ai, đều trách cô, không quản tốt Tri Hành, vậy mà lại để cho nó và Hạ Hạ Đông Đông gì đó dính phải scandal!