Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 347



Chương 347. -

 

----

Trong phòng nghỉ, Hạ Trừng Trừng cười lạnh, thấy Diệp Thi Văn vẫn đang nắm tay mình, cô rút mạnh tay về.

Cô rõ ràng không dùng sức, Diệp Thi Văn lại loạng choạng, kêu lên tiếng "Ôi chao" rồi đáng thương ngã xuống đất.

Hạ Trừng Trừng sửng sốt: "Diệp Thi Văn, cô đang làm cái gì vậy! Tôi không đẩy cô."

Diệp Thi Văn đáng thương lau nước mắt, vết m.á.u trên cánh tay lộ ra, trên làn da trắng nõn như ngọc của cô ta trông thấy mà giật mình.

"Trừng Trừng, chị biết em không thích chị."

Diệp Thi Văn bật khóc: "Không chỉ vì chuyện của Gia Lâm, còn có ân oán của thế hệ trước… Do chị đáng phải nhận, em đánh chị cũng là chuyện nên làm."

[Chị Trừng, chị đừng mù quáng, sao chị lại đánh người khác?]

[Điều này không phải quá rõ sao? Cô ấy thẹn quá hóa giận rồi!]

[Mẹ kiếp, chị Trừng quả nhiên phát điên khi nghe đến chuyện của Hàn Gia Lâm.]

[Tên dưa chuột thối Hàn Gia Lâm rốt cuộc tốt chỗ nào không biết? Tôi không hiểu!]

[Yêu đương mù quáng thật đáng sợ, kiểu người thứ ba này nên nhanh chóng cút khỏi giới giải trí đi!]



Hạ Trừng Trừng nhìn thấy Diệp Thi Văn ngã xuống đất, cau mày.

Cô không thể để cô ta tiếp tục vu khống mình nữa!

Hạ Trừng Trừng vội vàng tiến lên muốn đỡ Diệp Thi Văn dậy.

Ngay khi cô tới gần Diệp Thi Văn, cô nghe thấy Diệp Thi Văn nói nhỏ mà chỉ có cô nghe được:

"Hạ Trừng Trừng, cô là loại chó cái không ai muốn.

Cô thật sự cho rằng Hàn Gia Lâm yêu cô sao? Anh ấy chỉ coi trọng gia thế của cô, giả vờ cho Lư Thư Nhã thấy thôi, đừng tự cao tự đại nữa."

Sắc mặt Hạ Trừng Trừng trở nên trầm xuống.

Cô bất ngờ buông tay Diệp Thi Văn ra, Diệp Thi Văn lại ngã xuống đất.

Diệp Thi Văn đáng thương nhìn Hạ Trừng Trừng, trên mặt đầy nước mắt: "Trừng Trừng, em..."



Hạ Trừng Trừng hừ lạnh, khoanh tay nhìn từ trên cao xuống, cao ngạo nhìn cô ta:

"Đúng vậy, tôi muốn chia rẽ cô và Hàn Gia Lâm, tôi muốn ở bên Hàn Gia Lâm, thì làm sao?

Tôi có tiền có nhan sắc, gia thế tốt, bà Hàn thích tôi, bà cụ Hàn cũng thích tôi.

Diệp Thi Văn, cô cho rằng cô có cơ hội chiến thắng sao? Cho dù tôi không chiếm được trái tim Hàn Gia Lâm, tôi có được anh ấy là đủ rồi."

Ánh mắt Diệp Thi Văn lóe lên, khuôn mặt vô cùng đau khổ.

Nhưng trong lòng cô ta rất vui.

Hạ Trừng Trừng quả nhiên là đứa ngốc! Cô ta chỉ nói mấy câu, mà cô đã tức giận. Nói càng nhiều càng tốt, cô ta muốn thấy. Cô nói hết những lời trong lòng, đến lúc đó Hạ Trừng Trừng còn có thể đổi đời được sao?

Cô ta thấy trong livestream trên điện thoại, khán giả đã chuẩn bị mắng Hạ Trừng Trừng. Một giây sau, Hạ Trừng Trừng chuyển chủ đề, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ranh mãnh.

"Diệp Thi Văn, không phải cô chỉ muốn nghe tôi muốn làm người thứ ba sao? Bây giờ cô hài lòng chưa?"

Diệp Thi Văn ngẩn ra: "Cô, cô có ý gì?"

Hạ Trừng Trừng xoay người, đi đến giá sách, tìm thấy chính xác chiếc điện thoại Diệp Thi Văn đã giấu.

"Nếu cô muốn chụp lén, mà còn dùng điện thoại."

Hạ Trừng Trừng cười nhạo:

"Cô cảm thấy cả thế giới đều ngốc như cho cô sao, thứ lớn như vậy mà không thấy được sao."

Diệp Thi Văn kinh ngạc, trong lòng loạn lên. Cô ta không để ý đến hình tượng bạch liên hoa nữa, vội vàng tiến lên muốn cướp lại điện thoại.

Nhưng Hạ Trừng Trừng cao hơn, Diệp Thi Văn nhào vào khoảng không, lại bị Hạ Trừng Trừng đẩy ra, ngã xuống đất.

"Ồ! Vẫn đang livestream."

Hạ Trừng Trừng nhìn lướt qua giao diện điện thoại: "Cô học máy nghiền dối trá livestream dưa à. Người khác đã sử dụng một lần rồi, sao cô không có sáng tạo gì vậy?"

Diệp Thi Văn ngã xuống đất, tức giận nhìn Hạ Trừng Trừng.

Cô ta bị phát hiện livestream trên điện thoại thì sao, nhưng những lời vừa rồi không truyền đến livestream.

Hạ Trừng Trừng vẫn muốn đổi đời, nằm mơ đi!

Vẻ mặt Diệp Thi Văn đáng thương: "Trừng Trừng, em đang nói gì vậy, chị nghe không hiểu. Vì sao điện thoại lại ở đây, chị cũng không biết."

Hạ Trừng Trừng không thèm trả lời Diệp Thi Văn, tự mình nhìn điện thoại.

"Để tôi xem, vậy mà có hơn một trăm nghìn người đang xem livestream." Hạ Trừng Trừng kêu lên:

"Nhưng vừa rồi tin tức của cô quá chán, tôi đoán hơn một trăm nghìn người xem cũng chán rồi, vậy để tôi thêm ít gia vị vào."