Trong căn nhà hoang, Tề Ngộ bất lực nằm sấp trên mặt đất.
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ thủy tinh được chạm trổ hoa chiếu rọi trên khuôn mặt đầy vết bầm tím của anh ta, khuôn mặt trắng bệch không chút hồng hào, trong ánh mắt cũng chỉ còn lại sự tuyệt vọng.
Quanh năm anh ta bị Phạm Tư Hàng bắt nạt, chút đau khổ da thịt này, anh ta đã quen từ lâu rồi.
Nhưng điều khiến người ta khó có thể chấp nhận nhất chính là anh ta dốc hết toàn bộ để được ăn cả ngã về không, cuối cùng vẫn bị Phạm Tư Hàng giẫm dưới chân.
Liệu anh ta có còn cơ hội lật đổ Phạm Tư Hàng một lần nữa không?
Phạm Tư Hàng giẫm lên khuôn mặt của Tề Ngộ, giống như giẫm lên một con kiến hôi thối nhỏ bé.
Anh ta khẩn trương lấy bình ma túy trên người Tề Ngộ, muốn nếm loại khoái cảm và kích thích mà mình thèm muốn.
Tề Ngộ giật mình, nhớ tới lời Hạ Trừng Trừng dặn dò anh ta lúc tạm biệt...
Như bị ma xui quỷ khiến, Tề Ngộ cắn răng, nói với Phạm Tư Hàng:
"Phạm Tư Hàng, đây là bình ma túy cuối cùng trong tay tôi!"
Anh ta không biết nói ra những lời này có ý nghĩa gì, nhưng cuối cùng anh ấy vẫn nói ra.
Phạm Tư Hàng dừng một chút, đôi mày kiếm nhíu lại:
"Nếu không phải trong tay cậu chỉ còn có một bình, cậu cho rằng cậu còn có thể sống đến bây giờ sao? Tôi đã sớm cho cậu đi gặp Diêm Vương rồi!"
Phạm Tư Hàng cúi người xuống giật tóc Tề Ngộ!
Da đầu Tề Ngộ bị kéo mạnh, đau đớn đến tê dại.
Phạm Tư Hàng lạnh lùng nói:
"Tề Ngộ, niệm tình trong tay cậu còn có một bình, cho nên tôi sẽ để cho cậu sống thêm một lát!
Chỉ là cái giá khi phản bội tôi là rất lớn!
Đợi một lát khi tôi đủ sảng khoái rồi, tôi lại tính sổ với cậu! "
Anh ta đập mạnh vào đầu Tề Ngộ, đầu Tề Ngộ đập xuống đất, phát ra tiếng va chạm nặng nề.
Nhưng Phạm Tư Hàng lại càng đắc ý, mở bình thuốc mà thoải mái hít lấy!
Máu từ trên trán của Tề Ngộ từ từ chảy ra khiến cho mọi thứ trước mắt đồng loạt mờ đi, rõ ràng hô hấp vẫn còn yếu ớt nhưng đôi mắt lại giống như đã mất đi sự sống.
Kết thúc rồi, đời này của anh ta không có cách nào lật đổ Phạm Tư Hàng, để báo thù cho chính mình...
Cách đó không xa, người do Phạm Tư Viễn phái tới đã trốn ở bên ngoài sân nhà, dùng máy ảnh SLR ghi lại tất cả.
Ống kính quay góc cực kỳ xa đảm bảo cho dù anh ta không thể nghe thấy âm thanh trong ngôi nhà, anh ta có thể nắm bắt được chính xác những gì đã xảy ra trong ngôi nhà kia.
Đặc điểm của loại ma túy mới này là khiến người nghiện ma túy hít vào giống như hít nước hoa.
Tuy nhiên sau khi hút sẽ xuất hiện một số hành vi rối loạn tâm thần, mộng du, tất cả đều đủ để làm bằng chứng cho việc Phạm Tư Hàng sử dụng ma túy.
Ba của Phạm Tư Hàng vẫn bất mãn với việc Phạm lão phu nhân luôn tìm kiếm hôn nhân hào môn cho ông ta.
Vì ông ta thấy Phạm Tư Hàng cùng với mẹ không hôn thú của Phạm Tư Hàng mới là tình yêu đích thực trong cuộc đời của ông ta.
Còn Phạm lão phu nhân vì chuyện mất mặt này mới lựa chọn Phạm Tư Viễn làm người thừa kế tập đoàn Phạm thị.
Nhưng khi danh tiếng của Phạm Tư Hàng trong giới giải trí dần dần tăng cao, còn có Vương Hâm âm thầm mua chuộc thủy quân tẩy trắng, giới nhà giàu dường như đã dần quên đi chuyện Phạm Tư Hàng là con ngoài giá thú, còn công chúng lại càng không biết đến chuyện này.
Phạm Tư Hàng không muốn loại chuyện như thế này xảy ra, cũng không thể chấp nhận thân phận người thừa kế của mình bị uy hiếp.
Bây giờ chỉ cần có video nghiện ma túy này, Phạm Tư Hàng sẽ mãi mãi không thể trở mình ở Phạm gia!
Phạm Tư Hàng điên cuồng hít, giống như là một lữ khách đói khát nhiều ngày trong sa mạc, gặp phải thứ cứu rỗi tính mạng.
Cực kỳ khẩn cấp như vậy, giống như muốn hòa mình vào hơi thuốc.
Có quỷ mới biết mấy ngày nay anh ta đã chịu đựng như thế nào, anh ta muốn thứ này tới phát điên rồi!