“Tao và La Hằng không quen biết, tại sao phải nói cho cậu ta biết!”
Lý do này hiển nhiên không thuyết phục được La Hằng.
La Hằng cũng không tin Hạ Trừng Trừng.
Nhưng mặc dù 99% không tin nhưng vẫn có 1% giống như một cái gai, đ.â.m sâu vào trong lòng La Hằng.
.
Hạ Trừng Trừng tới gần La Hằng, cười tủm tỉm nói: “La Hằng à, tôi sẽ nói cho ông biết một chuyện ông không biết!”
La Hằng ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Hạ Trừng Trừng.
“Là tôi để Phạm Tư Viễn lan truyền chuyện đã từng thấy Máy nghiền dối trá.
Tôi biết ông trốn đông tây, chưa chắc đã nhận được tin tức này, nhưng gần đây Hạ Vĩnh Đức đang khởi nghiệp, lôi kéo đầu tư khắp nơi, cho nên ông ấy nhất định sẽ biết.”
“Tôi chỉ muốn cho ông ta biết tin tức này, sau đó sẽ nói với ông.”
Hạ Trừng Trừng cười khanh khách, tiếng cười dễ nghe như chuông bạc:
“Nếu không phải nhờ Hạ Vĩnh Đức, chúng tôi còn không bắt được ông đâu!”
La Hằng cảm giác được trong đầu ầm một tiếng, trống rỗng.
Ông ta đương nhiên biết mỗi một câu mỗi một chữ Hạ Trừng Trừng nói đều đang châm ngòi quan hệ của hai người.
Nhưng bây giờ trước mặt chính là: Hạ Vĩnh Đức cũng chỉ mang tội mưu sát bất thành, may mắn chút có thể vô tội, chỉ bị quản chế mà thôi.
Mà ông ta chế tạo ma túy, buôn bán ma túy, cuối cùng khó thoát khỏi tội chết!
Từ đầu đến cuối, ông ta đều bị Hạ Vĩnh Đức liên lụy.
Là Hạ Vĩnh Đức quá ngu, không phát hiện Hạ Trừng Trừng cố ý dụ dỗ bọn họ.
Cũng do Hạ Vĩnh Đức không nói chuyện Hạ Trừng Trừng kế thừa cổ phần tập đoàn Hạ thị cho ông ta biết.
Hạ Vĩnh Đức càng không coi trọng con gái riêng của mình, nên mới sớm thành hậu quả như bây giờ!
Đều là Do Hạ Vĩnh Đức tạo nghiệt, vì sao ông ta bị tử hình, còn Hạ Vĩnh Đức lại có thể sống sót?!
Không công bằng!
Hạ Vĩnh Đức mở to hai mắt, vội vàng giải thích:
“La Hằng, cậu đừng nghe tiện nhân này châm ngòi!
Tất cả những gì nó nói là giả!
Nếu cậu nói ra những gì đã xảy ra trước đây, tội của chúng ta sẽ chỉ nặng hơn!”
“Chỉ có ông là nặng hơn thôi!”
La Hằng ầm ĩ nói:
“Dù sao tôi cũng bị tử hình, có gì khác nhau?
Tại sao tôi phải che giấu giúp cho ông chứ?
Hạ Vĩnh Đức, lúc trước là ông đã hạ thuốc cho Thương Hà, tạo ra biểu hiện giả như tai nạn xe cộ!
Sau đó cũng là ông đã dùng thủ pháp giống vậy để g.i.ế.c c.h.ế.t Hạ Bạch Lộ!
Ông là một kẻ g.i.ế.c người hàng loạt, ông cũng phải tử hình! Dựa vào cái gì mà chỉ có một mình tôi c.h.ế.t chứ!”
“Cái tên điên nhà cậu!”
Hạ Vĩnh Đức nghiến răng nghiến lợi:
“Chẳng lẽ cậu tốt hơn tôi bao nhiêu chứ? Chẳng lẽ cậu không g.i.ế.c người sao?
Trên con đường sản xuất ma túy này, cậu dính nhiều m.á.u còn nhiều hơn tôi!
Cậu còn giúp các ông chủ đối phó với rất nhiều người! Nếu như phơi bày ra, cậu c.h.ế.t một trăm lần cũng không đủ!”