Cùng lúc đó, tại văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Tạ thị,
Hai người đàn ông cao hơn một mét tám đang ngồi đối diện trên bàn làm việc, giống như hai con ch.ó đực nhỏ, tức giận trừng mắt.
Hạ Thiên Hoa:
“Em gái tôi dễ thương như thế, đương nhiên phải mặc váy màu hồng!”
Tạ Tri Hành:
“Cô ấy có rất nhiều váy đen, rõ ràng là thích màu đen hơn!”
Hạ Thiên Hoa:
“Đó chỉ là em ấy để đón ý nói hùa theo thị hiếu của người hâm mộ mà thôi!
Hơn nữa tôi đã lấy mẫu thiết kế để nhà xưởng sản xuất rồi, cậu có ý kiến cũng vô dụng thôi!”
Tạ Tri Hành không biết nói gì, trợn trắng mắt:
“Vậy anh còn tới hỏi tôi làm gì?!”
Lúc này, trên bàn làm việc, đặt một con búp bê bông Hạ Trừng Trừng, trên người mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, mà Tạ Tri Hành và Hạ Thiên Hoa... Đang rối rắm xem loại váy nào phù hợp để thay cho búp bê.
Mười phút trước, trợ lý Chu nhìn thấy Hạ Thiên Hoa tràn đầy hưng phấn đến tìm Tạ Tri Hành, cậu ấy cứ nghĩ hai người muốn thảo luận kế hoạch phát triển tương lai của tập đoàn Tạ thị và tập đoàn Hạ thị... Ngàn vạn lần không ngờ đến chuyện hai người thảo luận lại là búp bê bông gần đây Hội Hậu viện Hạ Trừng Trừng sắp ra mắt, rốt cuộc mặc váy nào sẽ đẹp hơn?!
Giờ phút này, một mình đối mặt với Lạc Hề Lâm, trợ lý Chu bất đắc dĩ thở dài.
Cậu ấy không cách nào hiểu được suy nghĩ của người cuồng em gái và yêu đương não tàn, bọn họ không phải là người bình thường!
Tạ Tri Hành nhìn kỹ trang phục thiết kế mà Hạ Thiên Hoa đưa cho, cá nhân anh thích màu đen, nhưng không thể không thừa nhận hình như mặc màu hồng vào cho búp bê cũng rất đẹp?
Hạ Thiên Hoa nhìn thấy đôi mắt Tạ Tri Hành có chút thả lỏng, thỏa mãn nói:
“Tôi đã nói màu hồng sẽ đẹp hơn! Rất dễ thương!”
Tạ Tri Hành nghi ngờ:
“Màu đen cũng là một phong cách, dù sao cũng không đắt, sao anh không làm hết?
Còn có thể thay đổi trang phục?”
Ánh mắt Hạ Thiên Hoa sáng lên.
Sao anh ấy lại không nghĩ đến chuyện này!
Cũng không kiếm tiền dựa vào búp bê bông của em gái, anh ấy chỉ cần trực tiếp để cho nhà máy làm thêm một bộ là được rồi!
Người trưởng thành cần gì phải chọn!
Hạ Thiên Hoa lập tức đi dặn dò nhà máy cũng làm cả váy đen.
Tạ Tri Hành thấy anh ấy không chú ý đến mình, lặng lẽ thay một bộ màu đen cho Hạ Trừng Trừng phiên bản búp bê.
Vẫn là váy đen đẹp hơn!
Vợ anh là người đẹp nhất!
Tạ Tri Hành nhìn nhìn, khóe miệng vô thức hơi nhếch lên.
“Khụ khụ khụ...” Hạ Thiên Hoa ho khan hai tiếng, hắng giọng.
Tạ Tri Hành vội vàng đặt búp bê sang một bên, làm bộ như không thích loại đồ chơi này.
Hạ Thiên Hoa cười lạnh, giả vờ! Cứ giả vờ đi!
“Tập đoàn Lạc thị bên ngoài phải làm sao?”
Hạ Thiên Hoa vừa mới gọi điện thoại ở hành lang, ánh mắt cũng thoáng nhìn thấy Lạc Hề Lâm đang họp trong phòng họp:
“Có lẽ cậu cũng đã thấy những lời đồn trên mạng đó chứ?”
Tạ Tri Hành gật đầu: “Nước nhà họ Lạc rất sâu, tôi không định hợp tác với bọn họ.”
“Xem ra tên nhóc cậu cũng rất tinh mắt!”
Hạ Thiên Hoa hừ hừ nói.
Thật ra, chọn đổi kiểu dáng quần áo búp bê bông chỉ là cái cớ. Hạ Thiên Hoa nghe nói tập đoàn Lạc thị cố ý hợp tác với tập đoàn Tạ thị, lúc trước khi phụ trách thị trường nước ngoài, anh ấy biết tập đoàn Lạc thị lừa bao nhiêu.
Lần này tới đây, anh ấy cũng chỉ muốn nhắc nhở Tạ Tri Hành.
Nhưng thật ra Tạ Tri Hành không ngốc, miễn cưỡng tăng thêm một điểm làm em rể của anh ấy!
“Vậy những lời đồn đại ở trên mạng, cậu định làm sao đây?” Hạ Thiên Hoa lại hỏi.
“Tôi có thể làm rõ,” Tạ Tri Hành nói:
“Nhưng lời giải thích không có bằng chứng chỉ là che đậy, nên còn cần phải chuẩn bị đầy đủ hơn.”
Hạ Thiên Hoa gật đầu.
Không kiêu ngạo không nóng nảy, hừ hừ, miễn cưỡng thêm một điểm nữa vậy!
Hạ Thiên Hoa:
“Vậy còn hợp đồng bên ngoài thì sao?
Nếu như Lạc Hề Lâm thật sự ký tên, thì phải làm sao?”