Vợ Boss Là Công Chúa

Chương 300: Người phụ nữ kỳ lạ



Cảnh Triệt tham lam ôm hết mấy cô gái bên trái, bên phải mình.

“Cậu Cảnh, sao mặt lại bị thương thế này? Sưng tím lên to lắm, phí cả khuôn mặt đẹp trai rồi!” Cô gái yêu kiều nhào vào lòng anh ta mà hỏi. Vốn đang khoái trá, nhắc đến chuyện này, sắc mặt Cảnh Triệt trầm xuống rồi cười khẩy một tiếng. “Có con tiện nhân ranh con coi trọng cậu đây, cậu đây chướng mắt ả nên ả thẹn quá hóa giận.” Nghe vậy, các cô gái ở đây đều cười ầm lên. “Sức quyến rũ của cậu cảnh quả thực có thể mê hoặc tất cả đàn bà phụ nữ mà.”

Đột nhiên, cửa phòng bị ai đó đá mạnh đến mức bật mở ra. Một cô gái xinh đẹp, khiêu gợi xuất hiện.

Cô ta mặc trang phục bồi bàn đầy mời gọi, một tay bế chiếc khay, bên trên có một bình rượu đỏ hảo hạng, tay bên kia cầm cây roi da được cuộn thành nhiều vòng, cả người tràn ngập vẻ gợi cảm hoang dại. Cô gái đó nháy mắt với Cảnh Triệt, lè lưỡi liếm một cái. Có gái đẹp bất ngờ xuất hiện, Cảnh Triệt vừa thấy cách ăn mặc nóng bỏng của cô ta là toàn thân trở nên hưng phấn, nhưng anh ta lại thu tầm mắt về “giả vờ tha để bắt thật”, tỏ ý xem thường. Cô gái bước từng bước vào trong phòng. Cô ta vừa xuất hiện, tất cả gái đẹp ở đây đều trở thành phông nền, ảm đạm thất sắc, căn phòng vốn náo nhiệt nhất thời trùng xuống. Cảnh Triệt say khướt cố tình giả vờ như giờ mới nhìn thấy cô ta đi vào, nhướn mày liếc cô ta một cái. Dù anh ta đã say rồi nhưng vẫn không giấu được vẻ kinh diễm trong mắt. Cô ả môi hồng răng trắng, mắt phượng điệu đà, làn da láng mịn, đặc biệt là cặp núi đôi kiêu ngạo kia, đàn ông nào nhìn thấy cũng phải chảy nước miếng. Cô ả lướt qua mấy cô gái trước mặt, thản nhiên nói: “Ra ngoài hết đi.” “...” Nghe vậy, mọi người lập tức đứng lên đi ra ngoài không dám chần chừ. Người này là ai bọn họ đều rõ cá, chẳng ai dám chọc vào. Cảnh Triệt nhếch miệng cười với vẻ tham lam: “Thế nào? Em tính một mình hầu hạ anh đấy à?”

Cô gái đặt rượu lên bàn, cơ thể dán chặt lấy cảnh Triệt ngồi xuống, bàn tay mảnh khảnh vặn mở chai rượu rót đầy chiếc ly rỗng trước mặt anh ta. “Cậu Cảnh thấy tôi không đủ tư cách à?” Giọng nói của cô ta ngọt lịm, đàn ông nghe vào đến xương tủy cũng phải tan chảy.

Trong phòng không còn ai khác, Cảnh Triệt cũng không giả bộ thanh cao nữa.

Anh ta hưng phấn, lộ ra vẻ mặt háo sắc, lập tức ôm chầm lấy cô gái vào lòng, bắt đầu giở trò. Cô ta không né tránh, để mặc anh ta sờ soạng mình. Ngay lúc Cảnh Triệt định củi người cắn lên bầu ngực kiêu ngạo kia thì bị cô ả nhấc ly rượu trên bàn lên chắn trước môi. “Cậu Cảnh, uống ly rượu này đi.” Cảnh Triệt cười xấu xa chỉ vào cô ta: “Này tiểu yêu tinh, định chuốc say anh đấy à? Nói cho em biết, cậu đây ngàn chén không say nhé.” Nói xong, Cảnh Triệt nhận lấy ly rượu trong tay cô ả, uống một hơi cạn sạch. “...” Rượu có vị là lạ, nhưng anh ta lười để ý, ném ly rượu ra sau lưng rồi nhanh chóng đè lên người cô ta. Bàn tay to lớn của cảnh Triệt xé tung áo quần cô gái, cắn lên cơ thể cô ta. Cả người anh ta gấp gáp, khô nóng khó chịu, gấp đến độ quần áo cũng không cần cởi, trực tiếp phanh áo sơ-mi của mình, cúc áo bị bật ra bắn tung tóe. Anh ta tháo thắt lưng rồi đến cởi quần. Ngay khi Cảnh Triệt sắp lột hết quần áo của cô gái, tham lam liếm mút cơ thể cô ta thì đột nhiên, anh ta phát hiện có gì đó bất thường, không hiểu sao bên dưới quần lót của cô ả lại cứng cứng.

Cảnh Triệt theo bản năng sờ thử một lần.

“...” Vừa sờ một cái, Cảnh Triệt đột nhiên hóa đá tại chỗ.

Anh ta chạm phải một thứ gì đó cứng như sắt. Mãi lâu sau mới định thần lại được, anh ta tức giận đẩy mạnh cô gái trong lòng ra.