*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3��Dùng tiền thuê đầu gấu đánh người. Cô và Y Nhân đều sắp sang 20, đã đủ tuổi để thực hiện trách nhiệm trước pháp luật rồi.” Lục Minh chỉ đơn giản bỏ lại một câu rồi đẩy cửa bước vào phòng, để mặc một đám người đang ngây ra như phỗng ngoài cửa. Lời này của Lục Minh mang ý nhất quyết không bỏ qua bọn họ. Anh không chỉ muốn thu mua tập đoàn Trần thị mà còn muốn kiện con gái ông ta phải ngồi tù vì tội thuê đầu gấu đánh người đúng không? “...” Hiệu trưởng và cha con Lỵ Lỵ đều ngây người, chỉ biết nhìn nhau mà tuyệt vọng. Sau đó, cha Lỵ Lỵ hung hăng tát vào mặt cô ta rồi2chửi ầm lên: “Mày có điện không hả? Rõ ràng mày biết nó là vợ Lục Minh mà mày còn dám đi gây gổ với nó!” “Nếu mày bị đần độn thì vào bệnh viện tâm thần đi, đừng c** ngày nào cũng làm hại tao!” Cha Lỵ Lỵ tức giận đến muốn hộc máu, đứa con gái trời đánh này đã làm tâm huyết cả đời ông ta tan biến rồi...
Lục Minh quay vào phòng, ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, bình tĩnh nhìn người đang ngủ say, anh đau lòng vén gọn lại lọn tóc trên mặt cô. Anh ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, lấy từ trong đó một hộp thuốc mỡ mà bác sĩ đã kê đơn.
Anh vặn5mở nắp hộp, nặn một ít thuốc mỡ màu trắng ra lòng bàn tay rồi đặt hộp thuốc sang một bên, sau đó anh rút tay cô ra khỏi chăn.
Kéo ống tay áo bệnh nhân của cô lên, nhìn vết bầm tím dài trên cánh tay cô, Lục Minh gắt gao mím môi lại, nỗi đau đớn lại len lỏi tới tận đáy lòng. Bàn tay to lớn lấy một ít thuốc thoa lên vết bầm tím trên cánh tay cô thật nhẹ nhàng, anh vuốt ve làn da của cô, chỉ hận không thể thay cô hứng chịu mọi thương tích Ban ngày Cảnh Y Nhân đã thấm mệt vì đánh nhau nên cô ngủ rất sâu. Lục Minh giúp cô thoa thuốc lên cánh tay xong rồi6còn nhẹ nhàng xốc chăn lên mà cô vẫn không tỉnh lại.
Anh cẩn thận cởi bỏ chiếc quần bệnh nhân của cô, để lộ ra vết bầm tím trên đùi và phía sau đầu gối. Anh không thể tưởng tượng được cảnh cây gậy bóng chày bằng thép thô kệch đập vào cơ thể bé nhỏ này, làm sao mà cô chịu đựng nổi cơ chứ!
Lục Minh bôi thuốc giúp cô rất dịu dàng, bội trên đùi xong, anh chỉnh người cô quay lưng lại phía mình rồi cởi áo cô ra.