Vợ Boss Là Công Chúa

Chương 598



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Lục Minh đang bàn hợp đồng làm ăn với đối tác ở bên ngoài thì nhận được điện thoại của quản gia Ngô, nói rằng Cảnh Y Nhân đang nhốt mình trong phòng mà khóc thầm. Lục Minh giật mình hoảng sợ, bỏ lại hợp đồng sắp được đàm phán thành công, giao cho trợ lý rồi lập tức chạy về.

Anh đỗ xe rồi bước xuống, còn chưa kịp đóng cửa xe đã chạy nhanh vào nhà, giày cũng không đổi đã lao lên phòng sách trên tầng hai. Anh chợt nghe thấy tiếng Cảnh Y Nhân đang khóc ở bên trong.

Lục Minh vặn nắm cửa hai cái, nhưng cửa đã bị khóa trái. Anh lập tức lấy chìa khóa ra, mở cửa rồi vọt vào trong2thì nhìn thấy cô gái đang ngồi trên sô pha, trong tay cầm nhật kí của anh mà không ngừng khóc nức nở. “...” Con ngươi mắt của Lục Minh bỗng co rút lại, trong lòng căng thẳng. Cô đã biết? Lục Minh nhẹ nhàng đóng cửa lại, khẽ bước đến trước mặt cô ngồi xổm xuống, hai tay đỡ lấy cánh tay của Cảnh Y Nhân. Thấy Lục Minh đột nhiên xuất hiện trước mặt, Cảnh Y Nhân mới định thần lại được, vươn hai tay đột nhiên ôm lấy cổ anh.

“Cậu ơi! Y Nhân xin lỗi cậu! Xin lỗi cậu!”

“..” Lục Minh ôm lại cô, vuốt ve lưng cô để an ủi: “Cô bé ngốc, đã qua rồi.” Ba ngàn năm đã trôi qua rồi.6Lục Minh ảo não vì cô đã biết được chuyện này, hại cô đau lòng muốn chết. Cảnh Y Nhân vẫn ôm Lục Minh, tựa vào vai anh khóc nức nở.

Lục Minh không nói một lời, tùy ý cô khóc lóc trên vai anh như một đứa trẻ.

Khóc xong, mọi thứ sẽ trở thành quá khứ.

Cảnh Y Nhân đang mang thai nên rất dễ mệt mỏi.

Khóc mãi, cô như một đứa trẻ mà dần dần tựa vào vai Lục Minh ngủ mất.

Lục Minh nhẹ nhàng ôm cô về phòng ngủ để nghỉ ngơi... Lục Minh vỗ về Cảnh Y Nhân giống như dỗ trẻ vậy, rồi cùng cô đi vào giấc ngủ. Anh có chút lo lắng, sợ cảnh Y Nhân đau lòng quá mức mà mắc3bệnh trầm cảm khi mang thai. Lục Minh vẫn lo lắng đến khi Cảnh Y Nhân tỉnh ngủ. Kết quả, khi Cảnh Y Nhân tỉnh lại, không mắc chứng trầm cảm mà là mắc chứng bám người. Lục Minh thấy đôi mắt xinh đẹp long lanh của Cảnh Y Nhân sưng đỏ rất to nên lấy trứng gà đã luộc chín để giúp cô xoa mắt. Kết quả, Cảnh Y Nhân lại giống như một đứa trẻ vậy, vẫn ôm lấy cổ Lục Minh, không muốn anh rời xa. Ngay cả khi xuống tầng, Lục Minh cũng ôm cô xuống. Trong phòng khách, người giúp việc bưng trứng gà đã luộc chín lên, lột vỏ rồi dùng khăn mặt bọc lại. Cảnh Y Nhân ngồi trên đùi9Lục Minh, ôm lấy cổ anh. Lục Minh giúp cô lăn trứng gà nhẹ nhàng lên mắt. “...” Lục Minh vẫn luôn chờ mong Cảnh Y Nhân quấn lấy anh hơn. Từ trước tới giờ, cô chưa từng quấn lấy anh như bây giờ.

Nhưng quấn lâu quá thì hình như cũng không tốt lắm. Lục Minh làm chuyện gì cũng bất tiện. Hết ôm Cảnh Y Nhân lên tầng, rồi lại ôm xuống tầng. Lúc ngủ cô cũng vùi vào lòng anh.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Minh đứng dậy khỏi giường, ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị đi làm.

Cảnh Y Nhân đang nằm trên giường bỗng dưng ngồi bật dậy, đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn Lục Minh.

“Cậu đi làm phải không?”

“Ừ.” Lục Minh theo4bản năng gật đầu.