Cố Thần đi một mạch vào sảnh chính, hắn không buồn ngoái đầu lại xem Hạ Uyển Lâm đang ở đâu. Đến khi nhìn xung quanh đã bắt đầu đông người, hắn mới e dè người khác chút trỏ, đi chậm lại chờ cô ta.
Hắn nhìn xung quanh không thấy bóng dáng người của Thẩm thị đâu, Thẩm Trì không đến đã đành, đằng này cái cô Hạ Nhã Đình đấy cũng không thèm có mặt.
Hai người được nhân viên dẫn vào trong đại sảnh. Có thể nói Thẩm thị làm gì cũng khoa trương như vậy. Nhìn khách mời đều là những nhân vật có tiếng tăm lớn trong ngành bất động sản, gia quyến đi cùng cũng là những người có xuất thân không tầm thường.
Hắn yên vị tại chỗ ngồi, tay nghịch điện thoại, hoàn toàn không chú ý đến Hạ Uyển Lâm ở bên cạnh đang ngó trước ngó sau tò mò. Cô không biết gia thế của đối tác Cố Thần lại lớn như vậy. Chỉ đơn giản là một buổi tiệc ra mắt, nhưng lại chuẩn bị một cách khoa trương, đầy tốn kém.
Cố Thần trông thấy giám đốc Hàn đi đến, hắn chủ động gật đầu với ông.
Mọi người đã yên vị tại chỗ ngồi, giám đốc Hàn từ từ đi lên bục, cánh truyền thông chớp thời cơ liên tục ghi lại hình ảnh.
"Kính thưa các quý vị có mặt ở đây! Tôi là giám đốc điều hành công ty xin thay mặt Thẩm tổng là người đại diện cho Thẩm thị đứng ra điều hành dự án lần này."
Như chỉ chờ giám đốc Hàn cất lời, đám phóng viên bên dưới nhao nhao hết lên. Chen lấn, xô đẩy nhau tạo thành cục diện vô cùng hỗn loạn. Chỉ đến khi bảo tiêu tiến đến can thiệp, mọi người mới ổn định hơn đôi chút.
Hạ Uyển Đình trông thấy cảnh tượng đó, cô ta không khỏi xuýt xoa vì sức ảnh hưởng không nhỏ của Thẩm thị này.
Một tên phóng viên nhanh nhảu chen lên trước: "Xin hỏi dự án lần này hợp tác cùng Cố thị, ai là người chịu trách nhiệm đứng đầu ạ?"
Giám đốc Hàn mỉm cười, từ tốn đáp: "Đấy là Hạ tiểu thư của công ty chúng tôi, cô ấy trở về từ nước ngoài chưa lâu, cũng mới đảm đương trọng trách này nên tôi là người trợ giúp cô ấy."
"Vậy sao cả tập đoàn chỉ có mình ông là người đại diện? Vậy có khác nào coi thường những người đến tham dự buổi tiệc này." Tên phóng viên bắt đầu sử dụng sự ranh mãnh của mình, đặt những câu hỏi mang tính chất bắt ép.
Nhưng giám đốc Hàn cũng không phải người dễ qua mặt, ông chậm rãi nhìn đồng hồ. Khi thấy thời gian bắt đầu cũng không còn sớm nữa, ông nhìn thẳng vào cánh truyền thông, nâng cao giọng: "Không để các vị chờ lâu, Hạ tiểu thư cùng Thẩm tổng của chúng tôi sẽ xuất hiện ngay bây giờ."
Ông ta vừa nói vừa hướng ánh mắt ra cửa chính của đại sảnh. Mọi người nương theo ánh mắt ông cũng bắt đầu đổ dồn sự chú ý vào hai con người bên ngoài.
Cố Thần cũng không phải ngoại lệ, hắn ngoái đầu lại nhìn về phía sau.
Ầm!
Cảnh tượng đang diễn ra trước mặt hắn như một cơn địa chấn. Hắn đứng chết trân tại chỗ, đôi chân như bị hóa bê tông bất động, trên gương mặt đều là sự hốt hoảng không thể che giấu, gân xanh gân đỏ nổi hết lên.
Không sai! Hắn ngàn vạn lần không thể tin, người đứng trước mặt hắn bây giờ lại là người gần đây hắn hay nghĩ đến.
Mà càng khiến hắn cảm thấy khó tin hơn là cô đang khoác tay Thẩm Trì - người đứng đầu Thẩm thị, cùng nhau tiến vào.
Hai người vừa xuất hiện đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Hôm nay cô mặc một chiếc đầm đỏ sang trọng nhưng không cắt xẻ quá đà mà vẫn giữ được nét thanh lịch. Khuôn mặt xinh đẹp cùng mái tóc dài mượt rũ ra đằng sau, thân hình quyến rũ cất giấu sau lớp trang phục, vòng eo nhỏ nhắn, chiếc cằm tinh xảo như một sự sắp đặt có tình của tạo hóa.
Người đàn ông đi bên cạnh cô anh tuấn bất phàm, dáng người cao lớn, ngũ quan sắc nét như tượng tạc. Hai người đi với nhau tạo cho người khác cảm giác rất xứng đôi, khi mà ánh mắt của Thẩm Trì, từ đầu đến cuối đều chỉ dịu dàng hướng về phía cô.
Khoảnh khắc Hạ Uyển Đình khoác tay Thẩm Trì đi lướt qua trước mặt hắn ta, Cố Thần cảm tưởng như máu trong cơ thể bị rút cạn sạch. Hắn biết bản thân bây giờ trông. rất khó coi, nhưng hắn không làm khác được.
Cố Thần phải nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, hắn khẳng định bản thân không nhìn nhầm, người ở trên kia chắc chắn là cô, Hạ Uyển Đình - vợ cũ của hắn.
Hạ Uyển Lâm cũng không khá hơn hắn là bao, cô ngàn vạn lần không ngờ tới sẽ gặp Hạ Uyển Đình không hoàn cảnh này. Giờ thì hay rồi, Hạ Uyển Đình không biết giở thủ đoạn gì câu dẫn được cả người đứng đầu Thẩm thị, một bước lên mây trở thành phượng hoàng.
Mà có chỉ là kẻ thứ ba, người thay thế Cố thiếu phu nhân không hơn không kém.
Khoảnh khắc trông thấy Hạ Uyển Đình, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta trở nên nhăn nhúm, hai tay nắm chặt vào nhau, răng nghiến vào nhau ken két. Cô ta cảm giác như cả thế giới đều đang cười vào mặt mình, sớm biết sẽ có ngày như này, năm xưa hà tất gì phải giở thủ đoạn tranh cướp.
Người đàn ông bên cạnh Hạ Uyển Đình, so ra khác một trời một vực với Cố Thần.
Thậm chí cô còn nghĩ, Cố Thần không xứng làm đối thủ của anh ta.
Hạ Uyển Đình có thể thoát khỏi tên bạc tình như Cố Thần, suy ra là phúc chứ không phải hoạ. Mà cô ta chính là người rước cái họa đấy vào mình.