Hoắc trì Viễn không cầm lấy IPAD, chỉ thản nhiên cười nói:”Ưu tiên phụ nữ.”
Tề Mẫn Mẫn nở ra một nụ cười rực rỡ, trêu chọc nói:”Chú, nếu anh không dám chơi có thể nói thẳng.”
“Đó là phong độ của một quý ông.” Hoắc trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn vào lòng, áp ngực vào lưng cô, vòng hai tay qua ra phía trước bắt chéo trên bụng cô, “Bắt đầu!”
“Cái này phải đòi hỏi thực lực! Không thèm so đo với anh.” Tề Mẫn Mẫn khẽ cười nói.
“Em cứ chơi đi. Nếu anh thua, anh sẽ không can thiệp nữa. Em có thể chơi điện tử thoải mái.” Hoắc trì Viễn lúc này dường như rất quan tâm.
Tề Mẫn Mẫn thấy nụ cười của Hoắc trì Viễn có chút gian tà:”Không được chơi xấu!”
“Sẽ không.” Hoắc trì Viễn trả lời không chút do dự.
Tề Mẫn Mẫn lo lắng nhìn qua Hoắc trì Viễn, không thấy có gì khác thường, liền bắt đầu nghiêm túc chơi, chấp hành nhiệm vụ.
Hoắc trì Viễn nhìn ngón tay Tề Mẫn Mẫn lướt nhanh trên màn hình, khóe môi lặng lẽ nhếch lên:”Nha đầu, nhiệm vụ khó như vậy, em hoàn thành thế nào?
“Đừng quấy rầy em!” Tề Mẫn Mẫn chăm chú chơi trò chơi, cố gắng không để bị Hoắc trì Viễn quấy rầy Hoắc trì Viễn đột nhiên áp môi vào sau tai Tề Mẫn Mẫn, nhẹ nhàng cắn vành tai cố.
Tề Mẫn Mẫn thấy buồn buồn làm tay bị run, liền thực hiện sai mệnh lệnh, trên màn hình hiện rõ ra chữ “GAME OVER” thật to.
“Đều tại anh!” Tề Mẫn Mẫn quay đầu bất mãn trừng mắt nhìn Hoắc trì Viễn liếc mắt một cái.
Hoắc trì Viễn vô tội nói:”Không phải anh!”
“Ai cho anh hôn em?” Tề Mẫn Mẫn bá đạo phản đối.
Hoắc trì Viễn lấy lại IPAD cười nói:”Anh cho em hôn lại này. Trong lúc anh chơi em cứ việc hôn.”