Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 649



Một lúc sau, ông ta chậm rãi mở miệng: “Kiều à, oan gia nên cởi không nên buộc, có thể cứ như vậy qua đi được không? Mấy người có yêu cầu gì, hễ tôi có thể đáp ứng thì cứ việc nói”.

Dụ Phượng Kiều khẽ xùy một tiếng: “Thẩm Lưu Thư, ông đúng là khoe mẽ anh hùng quen rồi. Có phải cô ta giở trò cho ông xem không?”

Thẩm Lưu Thư mím môi, trên mặt thoảng qua một chút khó chịu.

Dụ Phượng Kiều cười lạnh nói: “Được, lúc trước tôi tác thành cho ông, hôm nay tôi vẫn tác thành cho ông. Chi bằng ông nhận tội thay người phụ nữ yêu quý của mình, thay cô ta vào ngục đi, thế nào?”

Mặc dù Phượng Kiều đang cười, nhưng lời nói ra lạnh lẽo dị thường.

Thẩm Lưu Thư im lặng, môi mỏng mím chặt một đường.

Ông ta là một người cực kỳ thích thể hiện, hôm nay ngay trước mặt một đám tiểu bối, Dụ Phượng Kiều không cho mình một chút mặt mũi, sắc mặt nhất thời không nén được giận.

“Bà nhất định phải hùng hổ dọa người như vậy sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Nam Mẫn và Dụ Lâm Hải trầm xuống, gần như cùng bước lên trước một bước, đứng chặn trước mặt Dụ Phượng Kiều.

“Thẩm đài trưởng”, Nam Mẫn nặng nề mở miệng: “Chuyện hôm nay hình như không liên quan gì lớn đến chú, chú ra mặt thay cho bà Trác Nguyệt, dám hỏi chú là người như thế nào với bà ta? Là họ hàng trực hệ của bà ta sao?”

Một câu nói giống như xé rách da mặt mỏng của Thẩm Lưu Thư, ông ta mím môi, không nói gì.



Trác Nguyệt tiến lên nghênh đón, lại lần nữa kéo cánh tay Thẩm Lưu Thư, đường đường chính chính tuyên bố: “Mặc dù tôi và Lưu Thư không kết hôn, nhưng chúng tôi là quan hệ nam nữ đàng hoàng, anh ấy ra mặt thay có tôi, có gì mà không thể?”

“Quan hệ nam nữ đàng hoàng?”

Nam Mẫn cười ha ha: “Bà Trác Nguyệt, bà không nhớ vụ ức hiếp trên mạng sao? Năm đó làm sao phá hoại gia đình hạnh phúc của người ta, cướp đi người chồng, lý lịch sáng loáng đến mức vừa tra trên mạng liền dài mười mấy trang, ghi lại vô cùng rõ ràng. Dù có tẩy trắng rồi, bà tưởng bà thật sự trở thành đóa hoa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn? Cũng đúng, bà là một đóa sen trắng, chỉ đáng tiếc lại bị ngâm trong mương nước thối, bề ngoài nhìn thì thuần khiết không tỳ vết, nhưng nội tâm lại u ám bẩn thỉu, rất buồn nôn”.

“…”

Tô Âm giống như mọc thêm lỗ tai, từ xa nghe thấy mấy lời này, cô bé sững sờ.

Công lực mắng người hiện tại của cô ngày càng mạnh mẽ.

Cách đây không lâu Nam Mẫn vừa thao thao bất tuyệt mắng mỏ Tô Âm, năng lực tổ hợp ngôn ngữ rất phong phú, mắng Trác Nguyệt lại càng không mềm miệng chút nào.

Bất cứ lúc nào, bất kỳ nơi đâu, mắng kẻ thứ ba đều không cần kịch bản, mắng làm sao thật khó nghe là được.

Hễ là kẻ thứ ba, cả đời bị đóng đinh trên cột sỉ nhục, anh cũng có thể qua mắng mỏ mấy câu.

Dù sao là kẻ thứ ba cũng không có lòng tự tôn gì, cũng không cần có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.

Khuôn mặt Trác Nguyệt bị châm biếm lúc trắng lúc xanh, nhưng bà ta vẫn cắn răng nhịn xuống.
— QUẢNG CÁO —