Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp

Chương 46



Lúc này, trong khách sạn, nhóm Mục Nhan đã ngồi lên xe do tổ chương trình sắp xếp để đến địa điểm nhiệm vụ sau khi đọc nội dung trong thẻ nhiệm vụ.

Khi vừa đi ra từ khách sạn đã thấy không ít xe taxi bản địa đậu tại cổng khách sạn chặn hết đường của họ.

“Bên ngoài nhiều xe quá! Xếp thành một hàng dài rồi!” Ban đầu khi chiếc xe dừng lại, ba cậu nhóc ngoan ngoãn ngồi im tại chỗ của mình nhưng sau khi đợi một lúc, ba đứa không chịu được nữa, thò đầu ra ngoài nhìn.

Vừa nhìn đã thấy từng hàng xe kia, đương nhiên là chúng không kìm được mà hỏi, nét mặt cũng thêm phần tò mò.

Nghe xong, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan cũng cùng nhìn một cái, sau đó loáng thoáng có một dự đoán trong lòng.

Mấy chiếc xe này sẽ không phải đến vì họ đó chứ?

Hai người bỗng chốc nhớ lại chuyện bị người ta rượt đuổi ở bờ biển Karon. Dựa vào mức độ phát tán thông tin thì cũng có thể đã bị người khác biết rồi.

Thế nên những vị khách du lịch chạy từ Phuket tới ư?

Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan ngay lập tức im bặt.

Nhưng mà may mắn thay những vị khách du lịch này tạm thời chưa nghĩ tới chuyện cả nhà Diệp Hoài Cẩn tới quay chương trình, vì thế chiếc xe của tổ chương trình đi qua rất thuận lợi.

Vào lúc ấy, không chỉ có mấy người Diệp Hoài Cẩn biết mục đích đến của những chiếc xe này mà vài vị khách mời khác cũng phát hiện lúc lướt tin tức sau khi kết thúc việc quay phim trong xe.

Chu Vãn cũng là một trong số đó, cô ta cùng người đại diện cùng đọc tin mới trong nước ở trong xe.

Mà tin tức nóng hổi nhất trước mắt chính là một bài đăng do cư dân mạng viết ra.

#Theo dõi dấu vết của nam thần Diệp, địa điểm bãi biển Karon Phuket, nam thần dẫn vợ con chơi du thuyền khinh khí cầu#

[Tôi và chồng đến hưởng tuần trăng mật, hôm nay ở khách sạn gần bãi biển Karon nên ra ngoài đi dạo. Trên bãi biển thì ngoài người tắm biển, thật ra còn có vài hoạt động, tôi muốn cùng chồng trải nghiệm du thuyền khinh khí cầu một chút, nên đã chạy đến đây.

Vì người chơi còn rất đông nên sau đó phải xếp hàng.

Lúc xếp hàng thì tôi phát hiện phía trước chúng tôi có một cô gái dắt theo hai đứa trẻ con đang đợi, tổ hợp như vậy nhiều lắm nhưng nên nói thế nào nhỉ? Tôi vẫn bị hấp dẫn ánh mắt, vì gia đình này đúng là làm người ta cảm thấy rất có khí chất, cực kỳ đẹp, cho dù họ đeo kính râm cũng cho tôi cảm giác này.

Lúc tôi nhìn thì hai đứa trẻ đang nhìn ra xa, nét mặt chúng phải nói là kích động không thôi, chúng nắm tay mẹ và tíu tít nói về cảnh đẹp chúng vừa nhìn thấy ở trên đó.

Chẳng hạn như:

“Mẹ ơi, vừa rồi lúc con đi lên với bố, cảm giác thích cực! Với lại nhìn thấy nhiều thứ lắm, biển đẹp lắm luôn! Muốn xem lần nữa ạ.”

“Mẹ ơi, vừa rồi bọn con nhìn thấy mọi người bé lắm, con vẫn chưa ngắm đủ nữa!”

“Mẹ ơi, có phải thời gian em trai chơi nhiều hơn chúng con một chút không?”

“…”

Nghe giọng nói non nớt dễ thương của chúng, tôi bị cưng xỉu luôn, cả ý trong lời chúng nữa, rõ là muốn chơi thêm lần nữa.

Khi ấy tôi có tấm tắc với chồng rằng cũng muốn sinh một cặp sinh đôi.

Nhưng chồng tôi lại để ý đến chuyện khác.

Đó là trong lời hai đứa nhỏ, bố và em trai chúng cũng đang chơi!

Thế nên có thể đối phương là cặp sinh ba.

Vừa nghĩ đến cặp sinh ba là thần kinh hóng hớt trong cơ thể tôi sôi trào ngay.

Chúng tôi vừa lướt thấy tin tức nói cả nhà Diệp Hoài Cẩn cũng nghỉ dưỡng ở Phuket mà!

Vừa nghĩ đến nhan sắc cả nhà này là tôi đoán ra ngay.

Ngay vào lúc đó, du thuyền khinh khí cầu cũng quay về theo du thuyền, tôi tập trung một trăm hai mươi phần trăm, sau đó đúng là nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn.

Lúc họ gặp nhau thì cảm xúc của tôi phải gọi là kích động không thôi.

Vận may của tôi lại tốt như thế, gặp được thật.

Ngay sau đó, tôi chẳng nghĩ gì mà nhanh chóng giục chồng tôi về địa điểm nghỉ ngơi lấy điện thoại.

Đợi tới khi chồng tôi cầm điện thoại quay lại thì Diệp Hoài Cẩn đã dẫn vợ anh ấy chơi trên trời rồi.

Vừa rồi nhìn thấy hai người bên nhau, tôi thật sự đã cảm thấy cả thế giới sáng bừng lên. Khi Diệp Hoài Cẩn giơ tay ra cho vợ mình, tôi thật sự cảm thấy rất đỉnh. Dù sao thì tình tiết chỉ có trong phim thần tượng mới thấy được lại bị tôi bắt gặp được.

Quay lại chủ đề chính, sau khi chồng tôi cầm điện thoại tới thì tôi lập tức lấy điện thoại ra chụp ngay.

(Video đính kèm)

Cho các bạn xem cặp sinh ba đáng yêu này trước, sau đó cho cả nhà xem Diệp Hoài Cẩn và vợ anh ấy bay trên trời.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Sau đó có quay hình ảnh ở khoảng cách gần, tôi rất muốn nói là vợ nam thần cực kỳ nice, tôi không đăng đoạn video phía sau nữa vì hình như bây giờ diện mạo của vợ nam thần vẫn chưa có trên mạng, tôi phải giữ cảm giác bí ẩn một chút.

Nhưng mà tôi không biết người khác có chụp được không, vì sau đó có khá nhiều bạn bè trong nước định chơi trò này, có lẽ khi thấy cặp sinh ba thì cũng đoán ra rồi, chỉ là hưng phấn quá nên không chắc lắm.

Tiếp đó, khi hai người Diệp Hoài Cẩn đi xuống, chuyện đầu tiên đám đông vây quanh muốn làm không còn gì khác chính là tìm điện thoại chụp ảnh.

Nhưng có vẻ Diệp Hoài Cẩn đã biết họ bị phát hiện ra nên dẫn vợ con… chạy mất!

Đúng rồi! Chạy mất!

Bản thân tôi là người chứng kiến toàn bộ quá trình nên đăng vài tấm ảnh chụp cảnh tượng Diệp Hoài Cẩn hoảng loạn bỏ chạy cho mọi người.

(Ảnh)

Chia sẻ kết thúc rồi! Mong rằng những bạn tiếp tục tình cờ gặp được họ tại Phuket có thể tiếp tục theo dõi nhé~]

Đọc xong bài đăng này, suy nghĩ của Chu Vãn và người đại diện rất phức tạp.

Không phải vì điều gì mà là vì trước đó tin tức liên quan tới mình mà họ đã nghĩ ra bị tan thành mây khói bởi tin tức của gia đình Diệp Hoài Cẩn.

Dù rằng trên mạng vẫn có khá nhiều tin liên quan tới cô ta nhưng căn bản chẳng kéo được thành tựu gì, so với độ nóng trước đó thì đương nhiên tâm trạng của Chu Vãn cùng người đại diện không mấy vui vẻ.

Người đại diện đọc bình luận hót hòn họt phía dưới rồi nhìn Chu Vãn, giọng nói hơi buồn bực: “Xem ra tham gia chương trình để cô tạo danh tiếng là không được rồi.”

Dự tính ban đầu của họ tốt đẹp bao nhiêu nhưng trước thực lực tuyệt đối của Diệp Hoài Cẩn, dù mưu mô sao cũng là công cốc.

“Những sự bí ẩn luôn thu hút sự theo đuổi của người khác, trong khoảng thời gian này chúng ta chỉ đành tránh mũi nhọn của nó thôi.” Chu Vãn lí trí nói, đi tới bước ngày hôm nay thì đương nhiên cô ta phải cẩn thận và thận trọng.

Diệp Hoài Cẩn giống như một dãy núi lớn không dễ rung chuyển được.

Nếu đã không thể di chuyển thì chỉ có thể đi đường vòng thôi.

“Đây cũng không phải vấn đề, Diệp Hoài Cẩn ở đây, độ quan tâm tới chương trình sẽ nhiều hơn và cũng có lợi hơn nhiều với tôi.” Chu Vãn vẫn bình tĩnh suy nghĩ, dù rằng dự tính ban đầu của cô ta tan tành nhưng tổng thể mà nói vẫn có lợi ích.

Có Diệp Hoài Cẩn ở cùng, độ quan tâm sẽ càng cao hơn trước kia.

“Điều này cũng đúng, chỉ là… Hải Dương…” Người đại diện nói, cẩn thận liếc trộm ánh mắt của Chu Vãn.

Vốn dĩ là Chu Vãn chèn ép Hải Dương đến cùng nhưng sau khi Hải Dương tìm Chu Vãn vào lần trước, cô ta như thể quên mất người này nên hành động chèn ép trước đó cũng không còn nữa, cũng chẳng biết trong này có thua thiệt gì không?

Chẳng hạn như Chu Vãn có điểm yếu trong tay Hải Dương?

Nghĩ vậy, người đại diện cũng có dự tính nho nhỏ trong lòng.

“Anh ta… không cần để ý đến anh ta nữa.” Chu Vãn nói với nét mặt khó coi, giọng nói cũng hơi khó chịu.

“Dù sao thì trước đây chúng ta chèn ép anh ta lâu như thế, nếu anh ta mượn thế của Diệp Hoài Cẩn, sau này có… ảnh hưởng đến chúng ta không?” Người đại diện hỏi ngược lại.

Bây giờ anh ta và Chu Vãn chung thuyền nhưng danh tiếng Chu Vãn ngày một lớn, Chu Vãn cũng bắt đầu chiếm vị trí chủ đạo trong mối quan hệ này, điều này khiến lòng anh ta luôn có cảm giác bất bình.

Với lại mọi thứ Chu Vãn có được hôm nay lại đều là do anh ta tỉ mỉ vạch ra.

Anh ta không muốn việc sắp thành lại hỏng.

Vì thế anh ta muốn biết rốt cuộc trong tay Hải Dương có cái gì lại khiến Chu Vãn kiêng kị như thế.

“Sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta, chỉ cần chúng ta không hành động gì thì anh ta cũng sẽ không làm, chờ sau này…”

Bây giờ, điều cô ta có thể làm là nhịn.

Nghe Chu Vãn nói, người đại diện không hài lòng lắm nhưng thấy vẻ dữ dằn vụt qua trên mặt Chu Vãn, trái tim anh ta hơi run rẩy, cuối cùng giấu nhẹm tâm sự của mình đi.

Một lúc sau, chiếc xe quẹo trái quẹo phải trên đường núi rồi cuối cùng cũng tới tiệm trên đỉnh núi của nhà hàng số bảy mà tổ chương trình nhắc đến.

Nhà hàng số bảy là một nhà hàng trên mạng nổi tiếng của Phuket, nổi tiếng vì đồ ăn Thái giá bình dân mà chính cống, thường có khách du lịch nghe danh mà đến, nhưng nhà hàng lại khó tìm, vì thế họ cố tình mở một chi nhánh trên đỉnh núi, và chở khách hàng miễn phí từ cửa hàng chính lên đỉnh núi.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nhưng dù là vậy, khách hàng lên đỉnh núi lại không nhiều.

Khi đoàn Diệp Hoài Cẩn đến, cũng có lẽ vì tổ chương trình đã chuẩn bị từ trước nên trong nhà hàng đừng nói là khách hàng mà đến cả nhân viên cũng không thấy một ai.

Sau khi người của tổ chương trình bước vào tiến trình quay phim thì không xuất hiện cạnh mấy người Mục Nhan nữa và cũng sẽ không tham gia vào trong đó, họ chỉ im lìm quay từng cử chỉ hành động của các khách mời.

Các khách mời cũng biết tiếp theo sẽ là lúc tự mình phát huy.

Theo những gì thẻ nhiệm vụ nói, ngoại trừ Mục Nhan là bếp trưởng được quyết định ra thì những người còn lại đều dựa vào gợi ý trên thẻ nhiệm vụ để tìm chức vụ trong nhà hàng của họ.

Vì thế lúc này đây, ánh mắt mọi người đều không khỏi đổ dồn vào người Diệp Hoài Cẩn.

Trong đây, danh tiếng của Diệp Hoài Cẩn lớn nhất, địa vị cao nhất, họ cũng phải xem ý của Diệp Hoài Cẩn.

Khi Diệp Hoài Cẩn vẫn chưa nói gì, ba cậu nhóc nhìn môi trường xa lạ này cũng bắt đầu hào hứng lên.

Vì tuổi nhỏ cũng không kiêng kị gì nên chúng nói ngay với Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

“Bố mẹ ơi, chúng con có được đi ngắm khắp nơi không ạ?”

“Ừm, đi đi!” Diệp Hoài Cẩn nhìn vẻ năng động của ba cậu nhóc, anh gật đầu.

Ba cậu nhóc có được sự đồng ý thì kéo tay Mục Nhan rời đi, lúc đi Diệp Vũ Thánh lớn nhất chẳng hề quay đầu mà nói: “Bố làm nhiệm vụ vui nhé, con dẫn mẹ đi dạo trước đây~”

Chúng biết nhiệm vụ của mẹ là phụ trách nấu ăn, bây giờ vẫn chưa tới lúc mẹ ra trận!

Mục Nhan bị kéo đi, trước khi đi còn cười với Diệp Hoài Cẩn.

Thấy bóng bốn người đằng xa, nét mặt Diệp Hoài Cẩn hơi khó nói hết bằng một lời.

Thế này là anh bị… bỏ rơi à?

Thấy nét mặt nhìn vợ con mình của Diệp Hoài Cẩn, thợ quay phim bên cạnh lập tức chĩa thẳng ống kính vào mặt Diệp Hoài Cẩn, đồng thời không kìm được cười thầm trong lòng.

Ảnh đế Diệp lạnh lùng trong mắt người ngoài này, chỉ có khi đối diện với người nhà thì cảm xúc mới lộ ra bên ngoài như thế thôi.

Trừ những nhân viên công tác tại trường quay, ba khách mời còn lại nhìn Diệp Hoài Cẩn cũng hơi khác thường.

Hóa ra ảnh đế Diệp là ảnh đế Diệp thế này, trông cũng thực tế phết.

Diệp Hoài Cẩn thì rõ ràng cũng không để ý tới ánh nhìn của người khác, anh thu lại nét mặt sau khi phản ứng lại, đồng thời chủ động nói: “Thời gian không còn sớm nữa, mọi người bắt đầu đi!”

Ý là không cần để ý tới anh.

Mấy người nghe vậy lập tức hiểu ý, chỉ là thấy Diệp Hoài Cẩn tạm thời không có hành động nên bỗng chốc họ cũng không biết có nên di chuyển không.

Thấy vậy, Diệp Hoài Cẩn cũng không có ý định “làm khó” họ, anh đi về phía nhà hàng trước.

Nhưng mấy người tại trường quay nhìn thấy rõ hướng Diệp Hoài Cẩn đi là nơi cách chỗ cặp sinh ba đứng không xa.

“Chị Chu, chúng ta cũng đi tìm thôi?” Người nói tiếp theo là một trong số các vị khách mời lần này, Viên Bành Vũ, ra mắt là người mẫu, bây giờ chuyển sang giới showbiz, ký hợp đồng với công ty giải trí Kim Thế cũng chính là công ty của Chu Vãn.

Lần này đến tham gia chương trình cũng là nhờ phúc của Chu Vãn dẫn dắt người mới như anh ta.

“Ừ.” Chu Vãn gật đầu, theo đó cũng nhìn về phía cả nhà Diệp Hoài Cẩn một cái.

Thấy Mục Nhan nuông chiều nhìn cặp sinh ba, nhìn nụ cười thấp thoáng trên mặt cô, trong lòng cô ta càng thêm hiểu biết về sự coi trọng của Diệp Hoài Cẩn với vợ con, càng chắc nịch dự tính trước đây của mình.

Viên Bành Vũ và Chu Vãn di chuyển xong thì khách mời cuối cùng là Triệu Dương mới dám di chuyển, anh ta là người mới vừa ra mắt, lai lịch thấp nhất. Trước khi đến, người đại diện cũng nhắc đi nhắc lại là phát triển trong sự ổn định, làm nhiều nói ít nên bây giờ đương nhiên anh ta cũng nhất quán một chút.

Trong khi các khách mời tìm kiếm trong nhà hàng, nhà hàng vốn yên tĩnh bắt đầu ồn ào cả lên.

Đồng thời sau khi tìm kiếm mọi ngóc ngách, mỗi người đều có được một phong bì thư.

Trong phòng bì thư chính là nhiệm vụ họ cần đảm nhiệm trong nhà hàng trong hai ngày tiếp theo.

Từng người một bắt đầu mở phong bì thư ra.

Quản lý cửa hàng: Triệu Dương.

Phục vụ: Viên Bành Vũ.

Kế toán: Chu Vãn.

Nhân viên rửa bát: Diệp Hoài Cẩn

……

Lúc có kết quả, tất cả mọi người đều nhìn nhau.

Chuyện để Diệp Hoài Cẩn làm nhân viên rửa bát đúng là không thể tưởng tượng được mà!