Vợ Của Lục Tổng Không Phải Dạng Vừa

Chương 33: Hừ! Các ngươi đều sẽ hối hận!



Lục Thừa Châu híp mắt, "Kỹ thuật không tốt, thì đổi người."

Lục Nhất sắp khóc "Đừng, Lục thiếu gia, tôi sai rồi, tôi thề nếu có lấn sau, tôi đi Châu Phi chuyển gạch!"

Trong xe im lặng vài giây.

Lục Thừa Châu dùng đôi mắt đen láy nhìn Cố Mang, bấm mã QR kết bạn, khóe mắt sâu thẳm lấp lánh, "Cố tiểu thư?"

Cố Mang liếc nhìn Mạnh Kim Dương bên cạnh, cuối cùng thêm WeChat của Lục Thừa Châu.

Sau khi được thêm vào, 20 vạn đã được chuyển vào WeChat của Cố Mang.

(*) mình khum biết 20 vạn bằn bao nhiêu, tra trên gg thì bằng 658.007.746,20 Đồng nên mình quyết định giữ 20 vạn, để nhìn kiểu nhìn cho nó nhiều một tý. kkk.

Hai mươi vạn này đủ cho Mạnh Kim Dương học hết cấp ba và đại học.

Cố Mang không khách khí nhận lấy, cong môi cười nói: "Cám ơn Lục thiếu gia."

...

Năm thứ ba trung học lớp 20.
Ngoại trừ những người có bối cảnh vững chắc ở Minh Thành, những người mà các lớp khác không muốn cũng đều bị nhét vào lớp này.

Có khá nhiều người bị loại khỏi các lớp khác, chủ động nộp đơn xin vào lớp 20.

Bức tường danh dự của lớp 20, là bốn bức tường trắng sáng sạch sẽ, không có bất cứ thứ gì.

Cả năm lớp này ở trung học đều được hạnh bét từ dưới lên.

"Anh Dương, anh có nghe nói lớp chúng ta sắp có hai học sinh mới chuyển đến không, sáng nay khi em trèo tường vào, thấy tiểu Tịch dẫn theo hai nữ sinh, một trong hai người đó rất xinh đẹp! Thật đó, rất trắng rất đẹp, chân lại còn dài.

Lục Dương ngồi ở hàng cuối cùng trong góc kê tay lên bàn nằm ngủ.

"Ồ."

Có thể xinh đẹp bao nhiêu, có thể đẹp hơi Cố Mang ở lại nhà hắn một ngày sao? khuôn mặt đó mới co thể thực sự đánh, khí chất còn doạ người hơn cả lão cha hắn.
Tiểu Mập kéo ghế ngồi xuống "Không phải, anh Dương , cô thật xinh đẹp! Cô ấy da rất trắng, chân dài!"

"Ồ."

Lục Dương không có hứng thú, kéo cổ áo khoác đồng phục học sinh lên, ngủ thϊếp đi.

Tiểu Mập: “......”

Anh Dương, rồi anh sẽ hối hận đấy!

Tin ấy truyện rộng trong cả lớp một cách nhanh chóng.

Trong một thời gian ngắn đã có rất cuộc thảo luận về hai người mới chuyển vào kia.

Cô gái Thẩm Hoan quay đầu nói chuyện phiếm với Sở Nghiêu ở đối diện: “Lăng Càn nói cô gái kia rất đẹp?”

Sở Nghiêu duỗi đôi chân dài qua đường, hai tay chống mặt, khinh thường nhếch mép cười: " Lợn nái trong mắt Lăng Càn cũng là thần tiên, các người còn tin lời hắn? Xinh đẹp thật tôi đem đầu chặt xuống."

Một đám người đang chờ đợi, nghe lời nói Sở Nghiêu, trong lòng không còn nhiều chờ mong.
Lăng Tiểu Mập: "..."

Hừm! Rồi tất cả các ngươi sẽ phải hối hận!

Chuông vào lớp reo.

Các lớp khác đều yên lặng, chỉ có lớp thứ hai mươi là còn hỗn loạn.

Lớp 20 cạnh lớp 19, giáo viên trong lớp đóng sầm cửa lại để ngăn tiếng ồn.

Tịch Yên là giáo viên dạy môn hóa học.

Một giây trước khi vào cửa, cô nói chuyện với Mạnh Kim Dương một cách vui vẻ.

Ngay khi bạn bước vào lớp học, nó giống như bạn vừa chạm vào công tắc, trở nên nghiêm túc trong một giây.

Chủ nhiệm mở của lớp, sắc mặt thay đổi.

Tiếng nói trong lớp nhỏ dần.

Tịch Yên đem giáo án đặt ở bàn giáo viên bên trên, lại lộ ra nụ cười ôn nhu nói: "Lớp chúng ta có hai học sinh mới chuyển đến, mọi người hoan nghênh chào đón hai bạn nào."

Cô quay đầu nhìn ra cửa.

Cố Mang một bên vai đeo cặp sách, một tay đút túi, một tay khoác đồng phục học sinh trên vai, đi phía sau Mạnh Kim Dương

vào lớp.

Mạnh Kim Dương bước vào, trong lớp người không có gì phản ứng.

Nhìn cũng được nhưng chưa đạt đến từ "xinh đẹp" như lời tiểu mập nói.

Mọi người cuối cùng cũng tin lời của Sở Nghiêu, tiểu mập nói cái gì xinh đẹp đều không thể tin.

Không ít người trực tiếp cúi đầu xuống, nên ngủ ngủ, nên chơi đùa.

Tiểu Mập nhìn thấy một cô gái khác sắp đi vào, vội quay đầu lại, nhỏ giọng nói với Lục Dương ở phía sau: "Dương anh, anh Dương, học sinh chuyển đó sắp vào."

Lục Dương người đang trùm đầu trong bộ đồng phục học sinh, cau mày đá mạnh vào chiếc ghế đẩu của Tiểu Mập.

Tiểu Mập lập tức chùn bước, không dám quấy rối hắn nữa.

Đột nhiên, những tiếng xì xào bàn tán trong lớp như bị nuốt chửng, chìm vào một sự im lặng đến rợn người.