Vô Cực Ma Đạo

Chương 122: 122




๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Hứa Phong dường như sớm biết sẽ có biến hóa này, thân hình đột nhiên dừng lại, một đạo liệt quang cườ.ng bạo xuất hiện, “uỳnh” một tiếng nổ vang lên, Hứa Phong xoay người lại, cản một kích của Đinh Hạo, lập tức Đinh Hạo bị kiếm này cường hoành đánh lui liên tục.

Nhìn thân hình Đinh Hạo càng ngày càng cách xa lưới kiếm, Hứa Phong cười dài nói:- Đinh đạo hữu kinh nghiệm còn non kém, cần phải học hỏi thêm nhiều nữa!- Hắc hắc, cũng chưa chắc!Thanh âm Đinh Hạo đột nhiên ngược lại từ phía sau lưới kiếm truyền đến.

Hứa Phong đang cười to, vẻ mặt khựng lại như hóa đá, nhìn kỹ lại phía trước, thân hình đang không ngừng thối lui kia dần dần mờ đi, vừa quay đầu lại thì phát hiện Đinh Hạo kia đã vượt qua lưới kiếm, thân hình quỷ mị lao về phía cửa động.

Đang định đuổi theo thì Phí Tính đệ tử Âm Dương tông tử khí trùng thiên đâm tới.


Vượt qua được lưới kiếm, Đinh Hạo tăng tốc độ đến cực hạn, “vù” một tiếng đã lao ra khỏi động.

Vừa ra đến nơi, chợt nghe mấy tiếng hô kinh ngạc từ bốn phía vang lên, Đinh Hạo dừng lại nhìn xung quanh, phát hiện nhân mã các tông phái sớm đã tập trung chờ đợi bên ngoài động.

Nhân mã các tông phái đều không thể ngờ rằng người ra khỏi động đầu tiên lại chính là Đinh Hạo, Vô Cực Ma tông liên tục trong các lần Hồn Luyện tông hội đều là toàn quân bị diệt, các lần gần nhất càng không có người nào dám tham gia thi đấu, tình thế hiện giờ lại biến hóa ngoài dự đoán, tất cả đều kinh ngạc nhìn Đinh Hạo, thấp giọng bàn luận.

Nhìn thấy đoàn Vô Cực Ma tông ở phía sau, Đinh Hạo chậm rãi bước đến bên cạnh sư phụ Trần Lĩnh, kể cả tông chủ Lý Nam Thiên cùng tứ lão, đều mang vẻ mặt bất ngờ khó tin nhìn Đinh Hạo, như thế nào cũng không thể nghĩ đến việc Đinh Hạo sẽ đạt thành tích trác tuyệt này, vốn tưởng rằng lần đầu tham gia thi đấu sẽ chuốc lấy nhục nhã, nào ngờ hắn lại không chịu thua kém, chẳng những không hề thương tổn, mà còn đạt được thành tích tốt nhất từ lúc Vô Cực Ma tông thành lập đến nay.

Mấy người bọn họ nhìn vẻ mặt kinh ngạc, hâm mộ của mọi người xung quanh, đều cũng cảm thấy vinh hạnh, nhìn Đinh Hạo đã thuận nhãn hơn trước rất nhiều.

Trần Lĩnh cũng đang cười vui vẻ nhìn Đinh Hạo, hắn mặc dù đối với thực lực của Đinh Hạo cũng hiểu hơn một chút, nhưng chỉ cho rằng Đinh Hạo có thể bảo trụ tính mạng mà thôi, cũng không ngờ tới hắn có thể đoạt được đệ nhất danh, với vị trí ân sư thụ nghiệp của Đinh Hạo, hắn xem như có thể ngẩng cao đầu được rồi.

Lúc này hắn nhìn Đinh Hạo lại càng thấy đáng yêu, ân oán trước kia của hai người đã nhanh chóng quên sạch sẽ.


Còn chưa đi đến khu vực của Vô Cực Ma tông, một tiếng xé gió vang lên bên tai Đinh Hạo, chính là Phùng Tinh Nhiên chặn trước mắt hắn.

Đôi mắt đẹp ánh lên vẻ kỳ dị, liếc nhìn Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên cười nhẹ, nói:- Kể cả trưởng bối của tông môn ngươi cũng đều không ai coi trọng ngươi, nhưng bổn cô nương đã sớm biết tiểu tặc ngươi chắc chắn có thể đạt được thành tích như thế, nếu không làm sao có thể xứng đáng làm vị hôn phu của Tinh Nhiên được!Thanh âm của nàng tuy khá thấp, nhưng nhìn hành vi lúc này, cho dù không nói gì, mọi người cũng có thể đoán được quan hệ của hai người chắc chắn không phải tầm thường.

- Đa tạ tiểu thư đã ưu ái, tại hạ có lẽ suýt chút nữa không gượng dậy được, nếu không có nàng trước đó rắp tâm hãm hại, ta làm sao có thể gặp nhiều sự cố như vậy được!Đinh Hạo thần tình lãnh đạm, nhàn nhạt nói.

- Tiểu tặc ngươi đừng tưởng ta hại ngươi, nếu ta muốn hại ngươi, chỉ cần ta ngầm ra lệnh cho người tông ta xuất thủ hại ngươi, ngươi có thể đứng đây đắc ý được nữa không hả!Phùng Tinh Nhiên cũng không thèm để ý, vẫn cười nói như cũ.

- Hắc hắc, thật sự như thế không, vì sao tên Thành Giao người của tông nàng cứ nhất nhất nhằm vào ta, tại hạ thiếu chút nữa đã chết trên tay hắn rồi!Vừa nghe nàng ta nói vậy, Đinh Hạo ngược lại không giận mà cười nói.


Phùng Tinh Nhiên sửng sốt, nghi hoặc hỏi:- Lại có chuyện này sao, Thành Giao sao lại không biết tốt xấu như thế, hừ hừ, xem ra bổn cô nương thật sự phải hảo giáo huấn hắn một trận mới được, trên Đoạn Hồn sơn này làm có thể để hắn càn rỡ như vậy được!Nghe nàng ta nói thế, Đinh Hạo cũng không hề để ý, né qua bước nhanh đến phía Vô Cực Ma tông.

Thấy hắn làm thế, Phùng Tinh Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn bóng lưng to lớn của hắn, rồi lại khẽ cười, rảo bước về phía Phùng Ngạo Thiên.

Nhìn thấy Đinh Hạo bước tới, tông chủ Lý Nam Thiên dẫn đầu mọi người bước ra, cười to nói:- Tốt! tốt! tốt! Bổn tông vì ngươi mà vinh quang rồi, Đinh Hạo, thành tích của ngươi như thế thật là gây ấn tượng cho mọi người.

Từ lúc ngươi gia nhập tông môn, bổn tông vốn đã đoán biết ngươi tuyệt đối bất phàm, ngươi thật sự làm cho bổn nhân kinh hỉ không thôi! Tông môn chúng ta có đệ tử như ngươi, không hưng thịnh không được!.