Võ Đạo Đan Tôn

Chương 238: Cận Trí Hải đối chiến Phòng Vũ



Sắc mặt Lâm Tiêu không chút thay đổi, xoay người đi xuống lôi đài.

- Lâm Tiêu thật là đáng sợ, Vương Quản là võ giả nhị chuyển đỉnh phong, đại trảm đao xuất thần nhập hóa, uy lực vô cùng, lại bị hắn oanh mấy quyền đã bại.

- Quá dễ dàng, chẳng lẽ đó mới là thực lực đích thực của hắn sao?

- Đệ tử hạch tâm quả nhiên không có ai là hiền lành, nhìn lầm rồi, chúng ta đều nhìn lầm rồi, như vậy trong tổ năm ngoại trừ Khương Cường xem ra khó có ai thắng được Lâm Tiêu.

- Vương Quản thật xui xẻo, vốn cho rằng mình rút thăm gặp Lâm Tiêu là may mắn, nhưng không nghĩ tới thất bại.

Thiếu niên thần sắc xấu hổ đứng lên, lau máu tươi, khuôn mặt trướng đỏ bừng rút đại trảm đao quay về khu nghỉ ngơi.

- Lâm Tiêu, ban đầu Vương Quản còn hung hăng càn quấy trước mặt ngươi, hiện tại cụp đuôi xám xịt chạy về, quả thật là dọa người ah.

Lâm Tiêu vừa quay về chỗ ngồi, Phí Thần Trữ đã hưng phấn kêu lên:

- Với thực lực của ngươi, ngươi thật có hi vọng tiến vào trước hai mươi, trận đấu kế tiếp nhất định phải cố lên.

Lâm Tiêu mỉm cười, không lên tiếng.

Trận đấu đã tới vòng thứ năm, Phí Thần Trữ thua bốn trận, thắng một trận, cho dù thắng thêm năm trận còn lại cũng không còn cơ hội vào vòng trong, Lưu Phong thắng bốn trận, thua một trận, còn chút hi vọng, nhưng tổ một có vài đệ tử thực lực cao hơn hắn, xác suất vào vòng trong cũng rất thấp, Lâm Tiêu thắng năm trận, căn cứ theo thực lực của hắn, chỉ cần không xui xẻo gặp phải Khương Cường, cũng rất có hi vọng đạt được cơ hội vào vòng trong.

Trận thứ sáu, trên lôi đài số một mới rút thăm xong, lập tức làm toàn trường kinh hô, hấp dẫn vô số ánh mắt của dân chúng.

Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, hai đệ tử chậm rãi đi lên lôi đài.

Một người mặc trường bào màu xám, bộ dáng bình thường, không hề có chút thu hút, chính là Cận gia Cận Trí Hải. Người còn lại một thân áo trắng, dung mạo tuấn mỹ, bên hông mang theo bảo kiếm, làm cho người ta có cảm giác phong độ nhẹ nhàng.

Người này chính là đệ tử của phủ thành chủ, Phòng Vũ.

Hai người đứng đối diện trên lôi đài, lẳng lặng nhìn nhau.

- Thực lực của ngươi không tệ, đáng tiếc gặp ta, còn kém một chút.

Phòng Vũ mỉm cười nói.

Cận Trí Hải chỉ cười khan, không lên tiếng.

- Bắt đầu tỷ thí.

Thanh âm trọng tài vang lên, thân hình Phòng Vũ chợt động, nhanh như chớp đi tới trước mặt Cận Trí Hải, đồng thời trường kiếm biến ảo thành mấy đạo kiếm quang đánh thẳng vào yếu hại của hắn.

- Hãy xem, là Liên Hoa Phân Tâm kiếm pháp!

- Thật đẹp!

- Phòng Vũ, Phòng Vũ...

Phòng Vũ vừa ra tay, một ít nữ đệ tử không nhịn được kích động hoan hô.

- Xuy...

Từng đóa liên hoa tuyệt mỹ xoay tròn, nở rộ, chậm rãi phiêu đãng về phía trước, nhưng Cận Trí Hải lại cảm giác được sát ý dày đặc ẩn chứa trong những đóa liên hoa xinh đẹp kia.

- Nhu Miên chưởng!

Sắc mặt Cận Trí Hải không hề thay đổi, song chưởng huyễn động, nhất thời trong hư không xuất hiện vô số chưởng ảnh, chưởng ảnh nhẹ nhàng phiêu phiêu, vô cùng dịu dàng, nhìn qua như nữ tử chơi thuyền trên hồ hái sen, mềm nhẹ hướng những đóa liên hoa theo sóng phiêu đãng.

- Xuy xuy xuy...

Từng luồng kiếm khí vô hình cùng chưởng kình va chạm cùng một chỗ, nguyên lực tràn ra, chưởng ảnh cùng liên hoa nháy mắt hóa thành hư vô.

- Hảo chưởng pháp!

Phòng Vũ quát một tiếng, thế kiếm biến đổi, trường kiếm run lên, một đóa liên hoa chợt nở rộ trong hư không, nháy mắt phá không bắn về phía Cận Trí Hải.

- Đón ta một chiêu này, Liên Hoa Phân Tâm kiếm pháp – Xuất Ứ Nê Nhi Bất Nhiễm!

Kiếm quang sắc bén đến cực điểm, hoa mỹ tuyệt luân, không mang theo một tia sát khí nhưng sắc bén tới mức tận cùng, giết người trong vô hình.

Sắc mặt Cận Trí Hải ngưng trọng, đôi chưởng liên tục đánh ra, vô số chưởng ảnh rậm rạp xuất hiện, bao phủ quanh đóa liên hoa, nháy mắt tan rã kiếm thế đáng sợ này.

Sắc mặt Phòng Vũ không thay đổi, một chiêu bị phá trường kiếm lại run lên, mấy đóa liên hoa hiện lên bao trùm về hướng Cận Trí Hải.

- Trạc Thanh Liên Nhi Bất Yêu!

Kiếm quang lóe ra, vô tung vô ảnh, dị thường quỷ bí, nhất thời trong hư không lóe sáng tinh mang, giống như liên hoa tràn ra đầy trời rồi lại biến mất vô tung, khiến người không thấy rõ tung tích.

- Kiếm pháp thật đáng sợ!

Vẻ mặt Cận Trí Hải vẫn thản nhiên, ánh mắt bình tĩnh, thân hình liên tục chớp lên, đồng thời song chưởng đánh ra cực nhanh.

Phanh phanh phanh...

Từng tiếng đánh nặng nề không ngừng vang lên, trước mặt Cận Trí Hải đột nhiên hiện ra kiếm quang, bắn tung tóe bốn phía, đem nham thạch trên lôi đài đâm vỡ nát, khiến mọi người cả kinh né tránh.

- Hừ!

Phòng Vũ hừ lạnh một tiếng, trường kiếm càng lúc càng nhanh, từng đạo kiếm quang vô hình bạo dũng mà ra, cơ hồ không nhìn thấy ảnh tử, nhất thời kiếm khí tung hoành, cả lôi đài đều bị kiếm khí bao phủ.

Phanh phanh phanh...

Thanh âm tiếng nổ vang không ngừng truyền lại, Cận Trí Hải liên tục lui về phía sau, sắc mặt ngưng trọng, kiếm quang liên tục hình thành làm cho hắn khó khăn chống đỡ.

- Liên Hoa Phân Tâm kiếm pháp – Quân Tử Liên Tâm Kiếm!

Ánh mắt Phòng Vũ ngưng trọng, kiếm thế thay đổi, vô số liên hoa rậm rạp xoay tròn nở rộ, tàn héo, sinh trưởng, hóa thành tầng tầng kiếm quang bao phủ toàn thân Cận Trí Hải.

- Cận Trí Hải sắp thua bại, thật sự là đáng tiếc.

Nhóm người Phí Thần Trữ không nhịn được lắc đầu.

Sắc mặt Lâm Tiêu ngưng trọng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm trung tâm kiếm quang bao vây, trong miệng đột nhiên thốt lên:

- Chưa chắc.

- Cái gì?

Mọi người ngạc nhiên kêu lên, đúng lúc này...

Trên lôi đài dị biến nổi lên.

Khí thế dịu dàng của Cận Trí Hải đột nhiên hoàn toàn biến mất, một cỗ chân khí dương cương, trầm ổn tới mức tận cùng bỗng dưng phóng lên cao, lan tràn cả lôi đài.

Từ bên trong kiếm quang truyền ra thanh âm trầm ổn của Cận Trí Hải.

- Bài Vân chưởng!

Oanh long...

Lời vừa vang lên, một cỗ khí tức dương cương đáng sợ ầm ầm nổ tung, kiếm quang phá vỡ, ánh mắt Cận Trí Hải trầm ổn, hai bàn tay đã chuyển biến trở nên nặng nề cứng rắn.

Một chưởng bổ ra kiếm quang bao phủ, Cận Trí Hải chậm rãi tiến về phía trước, song chưởng liên tục đánh ra, nháy mắt từ thế thủ biến thành thế công hung mãnh.

- Sao có thể?

Sắc mặt Phòng Vũ đại biến, kiếm quang nháy mắt hóa thành đạo đạo vòng cung, hóa công thành thủ, kiếm quang sắc bén nháy mắt hóa thành một đóa liên hoa bao phủ khắp cả người hắn.

- Liên Hoa hộ thể!

Ánh mắt Cận Trí Hải không hề thay đổi, nháy mắt đánh ra ba chưởng, thế như sóng biển, tầng tầng bao trùm.

Oanh!

Phanh!

Phốc!

Dưới ánh mắt rung động của mọi người, một chưởng chụp tán liên hoa hộ thể, một chưởng chụp vỡ nguyên lực hộ thể, chưởng cuối cùng đánh lên lồng ngực Phòng Vũ, đánh bay hắn ra khỏi lôi đài.

Phốc xuy...

Dưới đài, Phòng Vũ quỳ một gối, miệng phun ngụm máu tươi, đôi mắt tràn ngập vẻ khó thể tin.

Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều ngây dại.

Ngay cả trọng tài cũng sững sờ, vội vàng lên tiếng tuyên bố:

- Tổ một số hai đối chiến số mười, số mười Cận Trí Hải thắng lợi.

Cận Trí Hải xoay người đi xuống lôi đài, diễn cảm vẫn cộc lốc thản nhiên như trước.