Một đường máu chảy thành sông, mãi cho đến khi thiết kỵ Hắc Long trại chạy ra khỏi cửa thành bắc mới có người có lý trí gọi đội ngũ ngừng đuổi giết, bắt đầu thu thập chút ít thành viên Hắc Long trại còn trong Thành Tân Vệ không thể chạy đi.
- Lâm Tiêu, lần này nhờ có ngươi rồi.
Đông đảo võ giả Thành Tân Vệ đuổi giết lui về, bọn người Trang Dịch thành chủ, Trử Vĩ Thần tổng quản mừng rỡ đi đến trước mặt Lâm Tiêu kích động nói.
- Nhị ca.
Lâm Nhu cũng vọt lên, nước mắt giàn dụa nhào vào trong ngực Lâm Tiêu.
Lại một lần nữa nhìn thấy nhị ca, Lâm Nhu kích động trong lòng như thế nào cũng không cách nào ức chế.
Bọn người Kỷ Hồng, Bạch Mông, Bạch Ngọc Kinh, Thần Phi toàn thân tổn thương sau khi nhìn thấy Lâm Tiêu cũng kích động tiến lên, trên người bọn họ vết máu loang lổ, mỗi người đều bị thương, thần sắc mỏi mệt, nhưng trong mắt đều là mừng rỡ sau chiến thắng.
- Mọi người trước không vội vui vẻ, đội ngũ Hắc Long trại tuy rằng tạm thời chạy đi rồi, nhưng lực chiến đấu của bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn mất đi, mọi người còn phải mau chóng khôi phục nguyên lực, nghênh đón khả năng phải chiến đấu lần nữa, về phần những người khác tranh thủ thời gian cứu trị những võ giả bị thương trong chiến đấu đi.
Lâm Tiêu sắc mặt nghiêm túc nói.
- Đúng, đúng, mọi người không nên vây lại một chỗ, lập tức làm tốt cảnh giới, chữa thương thì chữa thương, cảnh giới thì cảnh giới, còn phải tổ chức một nhóm người đi tiếp đón dân chúng di chuyển ra ngoài, phòng ngừa Hắc Long trại phản công, tiến hành đồ sát với dân chúng bình thường, ngàn vạn không thể có bất kỳ sơ xuất.
Trang Dịch thành chủ trong lòng cũng sợ hãi cả kinh, lập tức hạ mệnh lệnh nói.
- Ta cũng phải lập tức khôi phục một chút.
Lâm Tiêu cũng lập tức đi đến một bên, lấy ra đan dược bắt đầu khôi phục nguyên lực trong cơ thể, hắn dù sao chỉ là võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ, mà không phải cường giả Quy Nguyên cảnh, mấy đao trước kia đã hao phí rất nhiều nguyên lực của hắn, đừng thấy hắn nhẹ nhõm dùng mấy đao đã chém giết mấy ngàn thành viên Hắc Long trại, nhưng chính như lời trại chủ Hắc Long trại nói, chỉ cần mười vạn thiết kỵ Hắc Long trại liều lĩnh xông lên, hắn cho dù có mạnh mẽ hơn nữa cũng căn bản không ngăn được.
Trừ phi hắn đột phá đến Quy Nguyên cảnh, võ giả Quy Nguyên cảnh có thể câu thông với Thiên Địa, nguyên lực trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành chân nguyên lăng lệ ác liệt, cơ hồ vô cùng vô tận, loại chiến đấu trình độ này căn bản không cần lo lắng chân nguyên sẽ hao hết, một người toàn lực ra tay đủ để đồ diệt một thành trì.
Chỉ tiếc những võ giả bình thường của Hắc Long trại kia căn bản không rõ những điều này, đối mặt với Lâm Tiêu giết chóc khủng bố như thế, bọn hắn mới chỉ là Chân Võ giả không có chút dũng khí chống lại, dễ dàng sụp đổ, dù sao không phải người nào đối mặt với thực lực đáng sợ của Lâm Tiêu còn có thể gắng giữ tỉnh táo.
Khi Lâm Tiêu bọn hắn đang khẩn cấp chữa thương và khôi phục thì trên bình nguyên bên ngoài cửa thành bắc Thành Tân Vệ, rất nhiều thiết kỵ Hắc Long trại lao ra khỏi Thành Tân Vệ đang điên cuồng chạy ra xa mấy trăm dặm sau đó dần tụ tập lại với nhau.
- Đáng chết, đáng chết.
Trong đám thiết kỵ, một võ giả mặc võ bào màu đen lộ ra khuôn mặt tái nhợt, trong miệng phát ra tiếng gào thét dữ tợn.
Người này đúng là trại chủ Hắc Long trại xen lẫn trong thiết kỵ Hắc Long trại cùng nhau trốn ra.
- Tất cả thống lĩnh và võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đến chỗ ta tập hợp.
Đối mặt một mảnh hỗn loạn, người gào thét ngựa hí, trại chủ Hắc Long trại Phiền Thông trong cơn phiền muộn, phát ra một tiếng rống cao như lôi đình, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ.
Không bao lâu, một đám võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ khí tức cường đại chật vật đi tới trước mặt Phiền Thông
- Cái gì? Vậy mà chỉ còn bấy nhiêu thôi sao?
Phiền Thông trong nội tâm vừa sợ vừa giận, vốn thống lĩnh Hắc Long trại Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong mười lăm tên, võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ bình thường hơn năm mươi tên, hợp lại ước chừng bảy mươi người, nhưng hiện giờ, thống lĩnh Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong xuất hiện trước mặt Phiền Thông chỉ còn lại bảy người, võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ càng còn lại hai mươi sáu người, cộng lại mới chỉ ba mươi ba người.
Nói cách khác, Hắc Long trại trong chiến đấu lần này trọn vẹn tổn thất một nửa chiến lực đỉnh tiêm.
- Mấy người các ngươi, lập tức thống kế nhân số trốn được cho ta, những người còn lại, tranh thủ đi nơi khác tụ tập đội ngũ tàn dư, tập hợp tất cả thành viên trốn đi lại cùng một chỗ.
Phiền Thông rất nhanh hạ mệnh lệnh.
- Vâng.
Một tiếng vâng cùng lúc vang lên, hơn ba mươi tên cường giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ lập tức phân tán ra, thống kế thì thống kế, thu nạp đội ngũ thì thu nạp đội ngũ.
Ước chừng sau nửa canh giờ, tất cả mọi người rốt cục lại lần nữa tụ tập lại với nhau.
- Tình huống như thế nào?
Phiền Thông xanh mặt hỏi.
- Hồi bẩm trại chủ, tất cả thành viên trốn đi đã tụ tập đủ, mười vạn thiết kỵ Hắc Long trại chúng ta còn thừa lại chừng sáu vạn tám ngàn người, trong đó võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ còn thừa lại hơn sáu trăm người, võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ ba mươi lăm người, thống lĩnh bảy người, trong thành viên còn sống sót ước chừng có ngoài bốn thành là thương binh.
- Cái gì? Mười vạn thiết kỵ chỉ còn lại sáu vạn tám ngàn người? Còn có ngoài bốn thành là thương binh?
Phiền Thông lắp bắp, thật sự là quá kinh hãi rồi, nếu vậy, hiện giờ trong thành viên còn lại chính thức còn sức chiến đấu chẳng phải chỉ có bốn vạn người thôi sao?
- Đáng giận, đều là do tiểu tử kia.
Trong đôi mắt Phiền Thông lập loè tinh mang, tay phải vuốt vết đao thật sâu trên người, giờ phút này còn mang theo một tia sợ hãi.
Trên thực tế, trong ba vạn hai ngàn tên thành viên Hắc Long trại chết đi, thiết kỵ chết trong lúc tiến công Thành Tân Vệ chỉ có chừng một vạn người, nhưng Lâm Tiêu xuất hiện, toàn bộ cục diện lập tức liền thay đổi, trừ bỏ gần năm ngàn người Lâm Tiêu đánh chết ra, có trọn vẹn hơn tám nghìn người là chết vì người mình chà đạp và hỗn loạn, còn có gần vạn người là chết vì bị võ giả Thành Tân Vệ đuổi giết lúc cuối.
- Trại chủ, chúng ta bây giờ nên làm gì? Có cần phản công lại không?
Có thống lĩnh xin chỉ thị.
- Tuy rằng Hắc Long trại chúng ta lần này tổn thất nặng, nhưng võ giả Thành Tân Vệ còn lực đánh một trận rất thưa thớt, chỉ cần chúng ta có thể phản công trở về thì vẫn còn hy vọng đánh hạ Thành Tân Vệ.
Trước kia bọn hắn đã sắp đạt được thắng lợi, đoạt được Thành Tân Vệ rồi, lại không nghĩ rằng sự xuất hiện của Lâm Tiêu lập tức khiến tình thế nghịch chuyển, trong lòng những thống lĩnh này đều nghẹn một hơi.
- Tấn công lần nữa?
Phiền Thông ánh mắt nhìn qua đội ngũ phía trước, những thống lĩnh bọn hắn còn chưa mất đi tin tưởng, nhưng mấy vạn thiết kỵ trước mắt lại nguyên một đám kinh hồn chưa định, hai mắt vô thần, giờ phút này đang cực kỳ hoảng loạn, bảo bọn hắn lại tiếp tục tấn công lần nữa, quả thực không khác thì si nhân nằm mộng.