Lâm Tiêu và Lý Dật Phong liếc nhau, trong mắt tràn ngập vui mừng.
- Bản thể Quỷ Huyết đằng không có ở đây, tại đây chỉ có một sợi dây leo, chúng ta còn cơ hội!
Không cần nói nhiều, Lâm Tiêu, Lý Dật Phong ngầm hiểu cùng lao ra.
Vù vù vù!
Ba chiếc Tinh Thần Nguyên Thoa bay ra từ tay Lâm Tiêu hâp dẫn dây leo chú ý, dây leo thô to chui lên từ lòng đất. Vang tiếng nổ đinh tai, dây leo quất Tinh Thần Nguyên Thoa bay ra xa.
- Cơ hội tốt!
Lâm Tiêu thi triển Điện Quang Hỏa Thạch, chiến đao bắn ra đao quang sắc bén bay sát dưới đất chém hướng Huyết Dương Hoa. Lâm Tiêu nhảy người lên chộp ngay rễ Huyết Dương Hoa.
Vù vù vù!
Tuy Quỷ Huyết đằng không có đôi mắt nhưng cảm giác của nó siêu nhạy bén. Quỷ Huyết đằng cảm nhận biến đổi trên mặt đất, thoáng chốc nó hóa thành luồng sáng bắn hướng Lâm Tiêu.
Lý Dật Phong chực chờ sẵn đột nhiên rống to:
- Bạo Dương kiếm pháp, Kiếm Đoạn Hoành Sơn!
Hai tay Lý Dật Phong giơ cao trường kiếm, thoáng chốc nguyên lực đậm đặc khuếch tán, kiếm ý sắc bén bắn lên cao. Cơ thể Lý Dật Phong bốc cháy ngọn lửa, gã dốc hết sức chém một nhát vào dây leo thô to.
Xẹt xẹt xẹt!
Hư không bị thanh kiếm xé rách. Một luồng kiếm quang rực rỡ dài mấy chục thước xuất hiện trong không trung, tung hoành vô địch, xẻ núi lấp biển kèm theo uy lực không gì sánh bằng chém vào dây leo thô to quấn Lâm Tiêu.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng thiên địa, ánh lửa vô tận phun ra. Khiến Lý Dật Phong khó tin là gã dốc sức chém ra kiếm quang cường đại nhưng nó tựa đứa bé sơ sinh trước dây leo, yếu ớt chỉ để lại một lỗ thủng trên Quỷ Huyết đằng. Kiếm quang bị nghiền nát, bị Quỷ Huyết đằng vỗ nát vụn. Dây leo chứa lực lượng cuồng bạo quất mạnh vào Lý Dật Phong.
Lý Dật Phong lơ lửng trong không trung biến sắc mặt, vào lúc chỉ mành treo chuông gã nhanh chóng thụt lùi, đại nhật nguyên lực dốc sức ngưng tụ trước ngực hình thành phòng ngự dày nặng như hỏa diễm kính thuẫn che chắn.
Răng rắc!
Dây leo thô cỡ cánh tay người trưởng thành đập trúng ngực Lý Dật Phong, đại nhật nguyên lực ngưng tụ thành hỏa diễm kính thuẫn bị nghiền nát. Máu phun ra, Lý Dật Phong văng ngược lại, xương ngực kêu răng rắc.Lý Dật Phong té cái bịch xuống nền đá cứng.
Lâm Tiêu biến sắc mặt kêu lên:
- Lý Dật Phong sư huynh!
Nhưng Lâm Tiêu không dừng lại, đao quang cắt vỡ đóa Huyết Dương Hoa, tay trái sinh ra sức hút mạnh mẽ kéo Huyết Dương Hoa vào lòng bàn tay. Lâm Tiêu nhanh như chớp lùi lại.
Giờ phút này, khu vực sâu nhất Thiên Âm cốc truyền ra tiếng gầm giận dữ vô hình.
- Grao!
Bùm bùm bùm!
Thanh âm như tiếng dây cung gân trâu đứt, Lâm Tiêu nhìn sâu nhất Thiên Âm cốc phía xa có vô số dây leo thô to như thủy triều điên cuồng ập hướng mình, khí thế mãnh liệt.
Dây leo đánh Lý Dật Phong bị thương cũng lướt nhanh tới sau lưng Lâm Tiêu.
- Nguy rồi!
Lâm Tiêu hết hồn, lòng máy động bỏ Huyết Dương Hoa vào không gian giới chỉ, hai tay nắm chặt Thái Huyền Đao, trong cơ thể vận chuyển nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công đệ bát chuyển đến cực hạn.
Ầm ầm ầm!
Vô Tận Lãng Đao ngũ phẩm phóng lên cao, đôi mắt Lâm Tiêu đỏ sậm. Lâm Tiêu cắn chặt răng, chân giẫm nát mặt đất, hắn nhảy lên cao. Lâm Tiêu dốc sức chém một nhát vào dây leo lướt nhanh lên.
- Vô Tận Lãng Đao!
- Tinh Nguyên Hóa Khí!
- Chém nó!
Ầm ầm ầm!
Một luồng đao quang huyễn lệ bắn rá từ chiến đao của Lâm Tiêu, sóng đao tầng tầng lớp lớp, vô cùng vô tận, như sóng biển từng đượt vỗ vào đá ngầm, văng vẳng tiếng sóng biển. Công kích va mạnh vào dây leo chứa sát khí đáng sợ, từng tầng nặng nề chém xuống.
Xoẹt phập!
Dây leo bị cắt thủng một lỗ sâu cả tấc, lớp sóng đao đẩy tới trước cắt đứt gần một nửa dây leo.
Giây sau dây leo bao phủ trong sát khí đánh nát Vô Tận Lãng Đao, quất nhanh vào ngực Lâm Tiêu.
Bùm!
Nguyên lực thủ hộ trước ngực Lâm Tiêu bị đánh nát, máu phun ra. Lâm Tiêu như mũi tên rời dây cung vọt thẳng lên trời.
Xẹt xẹt xẹt!
Phương xa, vô số dây leo phô thiên cái địa điên cuồng vọt tới, quấn quanh Lâm Tiêu lơ lửng trong không trung.
Vào phút chỉ mành treo chuông sau lưng Lâm Tiêu mọc cánh nguyên lực vô hình, thi triển Lăng Không Hư Độ. Cánh nguyên lực vỗ nâng Lâm Tiêu bay lướt qua khu vực vòng ngoài sơn cốc, thoát khỏi vòng vây dây leo.
Cùng lúc đó, Lý Dật Phong sư huynh chật vật leo ra khỏi đất đá, ngàn cân treo sợi tóc chạy ra phạm vi Quỷ Huyết đằng công kích.
Ầm ầm ầm!
Dây leo rợp trời cảm giác con mồi chạy thoát, nó rất tức giận, điên cuồng huơ dây leo chém ra các vết nứt sâu hoắm dưới đất. Vách đá bị va đập, đá to lăn xuống bị dây leo đập nát thành hạt bụi dễ dàng như miếng dậu hủ. Sơn cốc vang một chuỗi tiếng nổ không dứt, bụi mù tràn ngập. Thật lâu sau moị thứ mới quay về tĩnh lặng.
Tiếng động lớn khiến nhiều võ giả rèn luyện trong Quỷ Âm phong cảm giác rõ ràng, biểu tình hoảng sợ.
Trong Thiên Âm cốc, Lâm Tiêu, Lý Dật Phong lòng thầm run sợ nhìn cảnh tượng tận thế, chân mềm nhũn.
- Nguy hiểm quá, suýt nữa chúng ta không ra khỏi được.
Mới rồi Lâm Tiêu, Lý Dật Phong chậm một giây là sẽ bị một đống dây leo quấn lấy. Một sợi dây leo đủ làm hai người vất vả, nếu một đống cùng công kích thì Lâm Tiêu, Lý Dật Phong mạnh hơn nữa cũng đành bó tay.
- Quỷ Huyết đằng chắc chắn từ thất tinh trở lên, may mắn mới có một nhánh của nó, không thì chúng ta rất thảm.
Lâm Tiêu, Lý Dật Phong ôm ngực nhìn nhau, bỗng cười phá lên. Cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết thật tuyệt vời, quan trọng nhất là rốt cuộc giành lấy Huyết Dương Hoa. Mặc dù Lâm Tiêu, Lý Dật Phong bị thương nặng nhưng so với chiếm được Huyết Dương Hoa thì thật nhỏ bé.
Không gian giới chỉ truyền ra chấn động, Huyết Dương Hoa to cỡ thau nước, cao nửa người xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, Lý Dật Phong. Gốc Huyết Dương Hoa vừa xuất hiện, âm sát khí bao quanh hai người bỗng chốc tan ra như tuyết gặp ánh nắng. Trong phạm vi mấy thước không còn một chút âm sát khí.
Lý Dật Phong giật mình kêu lên:
- Cây này lớn như vậy sao. Hơi thở dương tính thật đậm, năm tuổi của Huyết Dương Hoa này chắc cỡ ba ngàn năm.
Ngay từ đầu Lâm Tiêu, Lý Dật Phong cứ nghĩ Huyết Dương Hoa này chỉ khoảng một ngàn tuổi, giờ nhìn kỹ mới thấy khác.
Lâm Tiêu sờ Huyết Dương Hoa, trong đầu hắn hiện ra tư liệu của Huyết Dương Hoa, đúng là đã có ba ngàn năm tuổi, là cực phẩm trong Huyết Dương Hoa. Tính theo đẳng cấp linh dược thì Huyết Dương Hoa ba ngàn năm tuổi này thuộc hàng linh dược thất giai, còn là loại cực phẩm linh dược, đáng giá gần mười ức lượng, có tiền cũng không mua được.
- Chúng ta trị thương trước đi.
Kiềm nén nỗi lòng vui sướng, Lâm Tiêu, Lý Dật Phong tự mình dùng chữa thương đan phẩm cấp cao, có Huyết Dương Hoa ở bên cạnh, Lâm Tiêu, Lý Dật Phong không lo bị âm sát khí xâm nhập, dây thần kinh căng thẳng giãn ra. Hai người tập trung tĩnh dưỡng.
Khoảng mấy canh giờ sau vết thương trên người Lâm Tiêu gần lành hết. Lý Dật Phong thì vẫn chưa lành vết thương.
Lý Dật Phong mở miệng nói:
- Xương ngực của ta vỡ một chút, chỉ dựa vào chữa thương đan rất khó phục hồi trong thời gian ngắn. Nhưng có Huyết Dương Hoa thì chắc không thành vấn đề, chỉ cần một ít là vết thương của ta khỏi ngay.