Võ Đạo Đan Tôn

Chương 610: Đấu giá ác tính



- Phá Phong Vũ đích xác không tệ, xem hiệu quả tựa hồ không khác gì Lăng Không Hư Độ, nhưng của ta chính là bí pháp, có thể tùy ý sử dụng bất cứ lúc nào, Phá Phong Vũ lại là vật phẩm thực tế, khẳng định không được tiện lợi, cũng rất dễ dàng bị võ giả khác phá hỏng.

Nhìn cạnh tranh lửa nóng chung quanh, Lâm Tiêu lại không hề có chút hứng thú, hiện tại Lăng Không Hư Độ của hắn đã đại thành, đôi cánh nguyên lực có thể bay cả vạn thước, vật kia đối với người khác còn có tác dụng, nhưng đối với hắn chỉ vô dụng. Nhưng không thể không nói, một khi có người mua được Phá Phong Vũ, năng lực sinh tồn dã ngoại sẽ tăng nhiều, Lăng Tiêu hiểu rõ được điểm này.

Lâm Tiêu không hứng thú, nhưng ánh mắt Lý Dật Phong lại nhìn chằm chằm Phá Phong Vũ đầy thích thú.

Trong tiếng đấu giá kịch liệt, rất nhanh giá cả Phá Phong Vũ đã lên tới một trăm triệu, hơn nữa còn đang tăng lên với tốc độ kinh người, hiển nhiên đây không phải giá trị cuối cùng.

- Một trăm năm mươi triệu!

Đến nửa đường, Lý Dật Phong cũng gia nhập.

- Sư huynh, nếu trên người ngươi không đủ tiền thì cứ mở miệng.

Lâm Tiêu thấy vậy nói thẳng với Lý Dật Phong, hắn cũng biết trong Cổ địa Thái Thần nguy hiểm trùng điệp, nếu sư huynh mua được Phá Phong Vũ có thể tăng thêm một phần an toàn.

- Yên tâm đi, chút tiền này sư huynh cũng có.

Lý Dật Phong nhìn Lâm Tiêu, trong lòng cảm động, theo hắn xem ra Lâm Tiêu thành danh muộn hơn mình, của cải cũng không bao nhiêu, nhưng vẫn muốn giúp đỡ mình, người bình thường tuyệt đối không làm được.

- Một trăm bảy mươi triệu!

Thạch Giác gia nhập đấu giá.

- Một trăm tám mươi triệu!

Cừu Vô Tình mở miệng.

- Một trăm chín mươi triệu!

Một Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong gia nhập đội ngũ cạnh tranh.

- Hai trăm triệu!

Lý Dật Phong thản nhiên, tiếp tục nâng giá.

Đến mức giá này võ giả đấu giá không còn bao nhiêu, nguyện ý bỏ nhiều tiền mua một vũ khí phụ trợ, chỉ có những kẻ tài đại khí thô mới làm được.

- Hai trăm năm mươi triệu!

Cừu Vô Tình lại tăng giá.

Ánh mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, giá cả này đã xấp xỉ Long Ma giáp trên người hắn, nhưng so sánh hai bảo vật thật sự khó đoán, đương nhiên nếu lựa chọn, tuyệt đại đa số võ giả vẫn tuyển Long Ma giáp, dù sao phòng ngự mới là thực tế, Phá Phong Vũ chỉ là phụ trợ.

Quả nhiên sau khi Cừu Vô Tình báo giá, toàn trường lập tức yên tĩnh trở lại, Phá Phong Vũ dù dùng tốt, nhưng giá cả vượt qua năng lực thừa nhận của mọi người, hơn nữa chỉ là bảo vật phụ trợ, cơ hội sử dụng không nhiều, tốn nhiều tiền mua đồ vật như vậy đáng giá sao?

Không ít người bắt đầu suy tính.

- Hai trăm sáu mươi triệu!

Lý Dật Phong lại lên tiếng, hiển nhiên nhất định phải đạt được.

Toàn bộ thanh âm yên tĩnh trở lại, mà Cừu Vô Tình lắc đầu, không tiếp tục báo giá, hiển nhiên đã bỏ qua, hai trăm năm mươi triệu đã là cực hạn trong lòng hắn.

- Vị bằng hữu kia ra giá hai trăm sáu mươi triệu, không biết còn vị nào ra giá cao hơn nữa không?

Nhìn thấy tình huống, đấu giá sư Lưu Mặc đã có tính toán, theo lệ thường hỏi.

Vẻ mặt Lý Dật Phong mỉm cười, hiển nhiên tâm tình của hắn có chút vui mừng.

- Hai trăm sáu mươi mốt triệu!

Ngay lúc đấu giá sư sắp tuyên bố, ở một bên chợt truyền ra một thanh âm âm nhu càn quấy.

- Đó là Âm Hư công tử.

Ánh mắt Lâm Tiêu co rụt lại, ngay lúc hắn nhìn qua, Âm Hư công tử cũng âm trắc trắc ngẩng đầu nhìn hắn đầy vẻ khiêu khích.

- Chỉ tăng thêm một triệu, Âm Hư công tử không phải cố ý nâng giá đi?

- Khi nào Âm Hư công tử lại có xung đột với Lý Dật Phong Quận Hiên Dật?

- Gần đây hắn cùng Tông Thứu thường đi lại, thực lực cực kỳ đáng sợ, nếu liên thủ cũng đáng e ngại, không thể khinh thường.

- Ta xem hắn chưa chắc muốn mua Phá Phong Vũ, chỉ là muốn làm đối phương khó chịu mà thôi.

Các võ giả xì xào bàn tán.

- Hai trăm bảy mươi triệu.

Vẻ mặt Lý Dật Phong trở nên lạnh lùng, tiếp tục nói.

- Hai trăm bảy mươi mốt triệu!

Thanh âm âm nhu lại vang lên.

- Đáng chết!

Trong lòng Lâm Tiêu dâng tràn sát khí, nhưng không lộ vẻ khác thường, nếu người kia không tìm hắn, hắn cũng chưa chắc muốn diệt người, nhưng bây giờ hắn thật sự chân chính động sát cơ.

- Hai trăm tám mươi triệu.

Lý Dật Phong tiếp tục tăng giá.

- Hai trăm tám mươi mốt triệu.

Âm Hư công tử theo sát phía sau.

- Hỗn đản!

Lý Dật Phong toát ra sát khí, cắn răng quát:

- Ba trăm triệu!

Mọi người đều đưa mắt nhìn Âm Hư công tử xem phản ứng của hắn.

- Ba trăm lẻ một triệu!

Âm Hư công tử lại lộ ra nụ cười âm nhu, tăng thêm một triệu.

Hoa…

Toàn trường ồ lên, nếu bây giờ không ai hiểu mục đích của Âm Hư công tử, chỉ sợ là kẻ ngu ngốc, rõ ràng là Âm Hư công tử cố ý gây khó dễ Lý Dật Phong, làm ra đấu giá ác tính.

- Có điểm ý tứ.

Kim Thương Tình quay đầu, khóe môi hiện nụ cười.

- Âm Hư công tử, chẳng lẽ ngươi thật muốn mua Phá Phong Vũ? Giá cả như vậy cao lắm rồi.

Tông Thứu nhắc nhở.

- Yên tâm đi, trong lòng ta biết rõ.

Âm Hư công tử lộ ra vẻ tự tin, trong mắt lóe hung quang:

- Lý Dật Phong có vẻ bắt buộc phải mua nó, sẽ không dễ dàng buông tha, tới thời điểm ta sẽ buông tay, làm cho hắn không công tốn thêm mấy trăm triệu, hắc hắc…

Âm Hư công tử âm hiểm cười lạnh.

Sắc mặt Lý Dật Phong xanh mét, hung hăng nhìn chằm chằm Âm Hư công tử, ánh mắt nhìn lên Phá Phong Vũ, thoáng suy tư, cắn răng tiếp tục chuẩn bị đấu giá, hắn thật sự rất thích vật này, dù dùng thêm mấy trăm triệu hắn cũng phải mua cho được.

Ngay lúc hắn định kêu giá, Lâm Tiêu đưa tay cản lại, lạnh lùng nói:

- Sư huynh, để cho hắn mua đi, đến lúc đó ta sẽ cho hắn đem đồ vật phun ra!

Trong mắt Lâm Tiêu hiện lên sát khí đáng sợ.

Lý Dật Phong ngẩn ra, sắc mặt chợt dịu xuống, cười nói:

- Bỏ đi, một món vật phẩm mà thôi.

Dứt lời, Lý Dật Phong nhẹ nhàng dựa ra sau ghế, nhắm mắt dưỡng thần, hiển nhiên không chuẩn bị tiếp tục đấu giá.

Hành động của Lý Dật Phong làm thật nhiều người chung quanh chú ý tới, diễn cảm của mọi người đều ngẩn ra, mà trong lòng Âm Hư công tử lại hoảng hốt.

- Hừ, ra vẻ trấn định mà thôi, ta cũng không tin ngươi thật sự buông tha Phá Phong Vũ.

Âm Hư công tử thầm bơm hơi cho chính mình.

- Vị bằng hữu kia ra giá ba trăm lẻ một triệu, còn có người nào ra giá cao hơn nữa không?

Lưu Mực nhìn quanh bốn phía, đồng thời cao giọng nói:

- Ba trăm lẻ một triệu một lần…hai lần…ba lần, tốt, thành giao, Phá Phong Vũ đã thuộc về vị bằng hữu kia, chúc mừng ngài mua được Phá Phong Vũ.

Lưu Mặc tuyên bố dứt khoát.

- Ha ha…

Nguyên bản phòng đấu giá đang đầy vẻ khẩn trương, lúc này đột nhiên truyền ra tiếng cười vang, hiển nhiên là thanh âm tiếng cười vui sướng khi thấy người gặp họa.

- Đáng chết, hắn lại thật sự bỏ qua, làm sao có thể?

Lúc này sắc mặt Âm Hư công tử xanh mét, đôi mắt trừng lớn, làm sao cũng thật không ngờ Lý Dật Phong lại bỏ qua đấu giá.

Tông Thứu cũng không biết nói gì, nhịn không được lắc đầu:

- Ta đã bảo ngươi cẩn thận một chút.