Bất quá công pháp Thiên cấp chính là át chủ bài cuối cùng của Lâm Tiêu, cần Chân Nguyên mới có thể khu động, đối phó Thiến Mộng Vũ tạm thời còn không cần đến.
- Lâm Tiêu thắng.
Đúng lúc này, thanh âm tuyên bố từ trọng tài lôi đài số 1 cũng vang lên.
- Đặc sắc, quá đặc sắc rồi, không nghĩ tới cuối cùng lại là Lâm Tiêu chuyển bại thành thắng, thật sự khiến người bất ngờ.
- Đúng vậy a, Lâm Tiêu cuối cùng đã phá vỡ được Vân Long Cửu Du của Thiến Mộng Vũ, ngươi có có thấy hắn làm sao tìm được chỗ của Thiến Mộng Vũ không?
- Ta làm sao biết được, hai người họ giao thủ quá nhanh, đến bây giờ ta vẫn như lọt vào sương mù, không rõ xảy ra chuyện gì.
- Thật là khiến người chán nản, rõ ràng ta cũng là võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thế quái nào ngay cả quá trình hai người giao thủ cũng không nhìn ra, nói ra quả thực xấu hổ chết người rồi.
- Lão huynh không có gì phải mất mặt cả, cự đầu trẻ tuổi có thể đi đến một bước này tương lai trong hai năm đột phá Quy Nguyên cảnh là bình thường, chúng ta tuy rằng cũng là Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng ở ở trên võ đạo kém bọn họ quá xa, đây có lẽ chính là thiên phú a.
Người xem nghị luận nhao nhao, bình luận đủ kiểu.
Răng rắc
Trên khán đài, Bách Lý Huyền trong cơ thể Chân Nguyên lưu chuyển, ánh mắt âm trầm, Lâm Tiêu rõ ràng ngay cả Thiến Mộng Vũ cũng có thể đánh bại quả thực khiến hắn cực kỳ giật mình kinh hãi, thực lực mà Lâm Tiêu triển lộ ra hôm nay đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của hắn, khiến sát cơ trong lòng hắn càng thêm lớn.
- Hiện giờ ngươi cứ tạm thời đắc ý huy hoàng một chút đi, mặc kệ ngươi ở trên Phong Vân Bảng đại tái này đi đến bước nào, đều không thể thay đổi kết cục sắp phải chết của mình đâu.
Trong nội tâm Bách Lý Huyền liên tục cười lạnh.
Cách đó không xa, bọn người phó doanh chủ Bạch Hồng Phi lại mừng rỡ không thôi.
- Thực lực Lâm Tiêu quả thực vượt quá dự liệu của chúng ta, xem ra lần này quận Hiên Dật chúng ta được tăng thể diện rồi.
- Ha ha ha, thật là khiến người bất ngờ ah, lúc trước để hắn rời khỏi quận Hiên Dật lịch lãm rèn luyện quả nhiên chính xác, đối với thiên tài như Lâm Tiêu mà nói, thủy chung lưu ở Trại huấn luyện ngược lại là một loại trói buộc, Chân Long chỉ có ngao du cửu thiên mới có thể giãn ra thân thể to lớn của mình thôi.
- Trận đấu còn chưa chấm dứt, không biết Lâm Tiêu cuối cùng có thể đi đến bước nào, thật khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ a.
Trên đài hội nghị.
Khóe miệng Quận Vương quận Hiên Dật cũng lộ ra dáng tươi cười vui mừng:
- Tiểu tử Lâm Tiêu thật là có thể khiến người giật mình, hiện giờ xem ra chỉ sợ Mính Nhi cũng chưa chắc có thể đánh bại hắn, hai người giao thủ thì xác suất Lâm Tiêu chiến thắng còn trên cả Mính Nhi, khoảng chừng sáu thành, bất kể như thế nào Phong Vân Bảng lần này quận Hiên Dật chúng ta chiếm cứ hai danh ngạch Top 9 là hoàn toàn không có vấn đề rồi.
Trong nội tâm Đông Phương Hiên Viên mừng rỡ không thôi, cho dù trận đấu còn chưa chấm dứt, nhưng đây là thành tích tốt nhất của đệ tử quận Hiên Dật tại Phong Vân Bảng kể từ khi hắn lên làm quận vương quận Hiên Dật cho đến nay rồi
Cũng không phải tất cả mọi người sau khi thấy thực lực Lâm Tiêu đều mừng rỡ, Tương Thiên Thần quận vương quận Võ Uy vẻ mặt âm trầm:
- Thật sự là cứt chó, không nghĩ tới tiểu tử Đông Phương Hiên Viên kia vậy mà đã tìm được một thiên tài như vậy, phải nghĩ biện pháp diệt trừ hắn mới được.
Trong nội tâm Tương Thiên Thần trầm tư.
Trận đấu kế tiếp tiếp tục.
- Trận thứ tư, Mặc Thanh Hiên đấu Đoạn Thiên Cừu.
Trên toàn bộ khán đài đều tĩnh lặng.
Mặc Thanh Hiên, thiên tài Phái Thông Thiên Kiếm, một trong mấy thế lực lớn cao cấp nhất đế quốc Võ Linh, tuyển thủ thần bí nhất Phong Vân Bảng đại tái lần này, không giống với đám thiên tài các quận lớn như Đoạn Thiên Cừu, tại quận của mình đều có thanh danh hiển hách, trước Phong Vân Bảng đại tái lần này không có bất kỳ người nào nghe nói qua sự tích về Mặc Thanh Hiên, mà thực lực của hắn cũng là một dấu chấm hỏi, khiến cho người khó có thể nắm bắt, bất quá từ chiến đấu trước kia mà xem thực lực người này tuyệt đối thuộc hàng mấy người trước nhất trong thập đại cự đầu trẻ tuổi.
Mà Đoạn Thiên Cừu ở quận Võ Uy thì thanh danh lan xa, chẳng những quận Võ Uy, mà ngay cả mấy quận ở phụ cận quận Võ Uy số lượng võ giả nghe về Đoạn Thiên Cừu cũng không ít, hắn có thủ đoạn tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, hỉ nộ vô thường, dưới cơn dữ liền giết người, nghe nói võ giả chết ở trên tay hắn sớm đã ngàn vạn, sát lục khí tức ngưng tụ trên người cơ hồ hóa thành thực chất, võ giả bình thường chống lại hắn hắn chỉ liếc qua thôi đã khó chịu được sát ý nồng đậm kia, một mực gần như sụp đổ.
Trong khu vực quận Võ Uy, Đoạn Thiên Cừu chính là tồn tại như Sát Thần, khiến rất nhiều võ giả nghe danh mà biến sắc, bởi vậy chiến đấu giữa hai người tự nhiên khiến người rất chú ý đến.
Ở trong mắt đại đa số võ giả, cho dù Thiến Mộng Vũ, Đông Phương Nguyệt Mính, Hoàng Phủ Chân bọn hắn đều là cự đầu trẻ tuổi, nhưng Đoạn Thiên Cừu và Mặc Thanh Hiên tuyệt đối là người tranh đoạt hữu lực Top 3 Phong Vân Bảng đại tái lần này, về phần đệ nhất đã sớm định ra rồi, không phải La Thiên Đô thì không còn ai.
Ngoài ra, Mặc Thanh Hiên chính là cao thủ duy nhất dùng kiếm trong chín đại cự đầu trẻ tuổi, mà Đoạn Thiên Cừu lại là một người có đao pháp chí cường, về phần Lâm Tiêu đao pháp tuy mạnh, nhưng thủy chung mang đến cho người cảm giác không đoán được, bởi vậy về mặt cảm giác tựa hồ yếu hơn Đoạn Thiên Cừu một bậc.
Trên lôi đài, hai người xa xa đứng lại.
Mặc Thanh Hiên dung mạo tuấn tú, lưng đeo trường kiếm, trường bào màu xanh theo gió di động, phảng phất thuận gió mà đi, bồng bềnh bay múa.
Đối diện, Đoạn Thiên Cừu mặc võ bào màu đen, lưng đeo chiến đao màu đen, dáng người khôi ngô, mày rậm mắt to, chỉ đứng ở đó, toàn thân đã có đạo đạo sát lục chi khí nồng đậm tràn ngập tỏa ra, cả người phảng phất như từ trong núi thây biển máu đi ra, khóe miệng mang theo dáng tươi cười lãnh khốc.
BOANG...
Rút ra chiến đao màu đen sau lưng, đôi đồng tử huyết sắc của Đoạn Thiên Cừu rơi vào trên người Mặc Thanh Hiên, khóe miệng lộ ra một tia cười tà ý:
- Sao hả, đối mặt ta ngươi cũng không định rút kiếm sao?
- Phải xem ngươi có bổn sự này hay không.
Mặc Thanh Hiên lạnh nhạt mở miệng, vốn không có ý hung hăng càn quấy, nhưng lại mang đến cho người cảm giác như La Thiên Đô, thủy chung cao cao tại thượng, cạo ngạo phát ra từ sâu trong xương tủy bao trùm lấy tất cả.
- Ha ha ha.
Đoạn Thiên Cừu đột nhiên cười ha hả, dáng cười dữ tợn mà khủng bố, thanh âm lạnh như băng, sát cơ tứ phía:
- Ngươi là người còn sống đầu tiên cuồng vọng trước mặt Đoạn Thiên Cừu ta như thế, đã từng có không ít người cuồng vọng như thế trước mặt ta, bất quá tất cả đều đã chết, bị chết dưới đao của ta, nơi này là Phong Vân Bảng đại tái của đế quốc, ta sẽ không giết ngươi, bất quá ta sẽ khiến ngươi biết cái giá khi cuồng vọng trước mặt Đoạn Thiên Cừu ta.