Võ Đạo Đan Tôn

Chương 833: Chấn động (2)



La Sơn tông.

- Tiểu tử kia cuối cùng đã chết!

Khóe môi La Bá Thiên cười lạnh, vẻ mặt vui sướng, trong lòng như bỏ xuống khối đá lớn.

La Thiên Đô có chút buồn bã mất mát, nghe đối phương đã chết thì vui vẻ, nhưng lại vì không thể tự tay đánh giết đối phương mà khó chịu, tâm tình phập phồng.

Bên trong một mảnh rừng nguyên thủy không một bóng người.

- A, nhị đệ…

Tiếng rống giận dữ bi thống vang lên, một ngọn núi hoang cao hơn ngàn thước trống rỗng nổ tung, loạn thạch tung tóe, mặt đất chấn động.

Một hắc bào nam tử đeo mặt nạ quỷ bay lên, trên mặt nạ bằng xương rơi xuống dòng nước mắt, sau mặt nạ, đôi mắt băng sương như tu la từ địa ngục sống lại, lãnh khốc vô tình.

- Tương Thiên Thần, Thiên Ma lão nhân Quận Võ Lăng, các ngươi chờ xem, Lâm Hiên này không giết các ngươi thề không làm người!

Trong tiếng gầm thê lương, hắc ảnh phá không, nháy mắt biến mất cuối chân trời, mà phương hướng kia chính là Quận Võ Lăng.

Đồng dạng vô cùng phẫn nộ còn có Đông Phương Hiên Viên Quận Hiên Dật, vừa nghe tin tức liền chấn động, lập tức hạ lệnh toàn lực trở mặt cùng Quận Võ Lăng, không chết không ngừng.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ bí cảnh cùng nơi mạo hiểm trong đế quốc, chỉ cần có đệ tử Quận Hiên Dật cùng Quận Võ Lăng ở một chỗ nhất định sẽ có quyết chiến, chém giết điên cuồng.

Mà Đông Phương Hiên Viên lại tự mình suất lĩnh cao thủ Quy nguyên cảnh đánh tới Quận Võ Lăng, muốn lấy lại công đạo cho Lâm Tiêu, hành động này khiến đế quốc chấn động, không ai nghĩ tới Đông Phương Hiên Viên lại vì một đệ tử thiên tài đã chết mà đại động can qua, không tiếc phát động chiến tranh giữa hai quận lớn.

Nếu cuộc chiến này thật sự phát sinh, tuyệt đối là một cuộc chiến phá hủy cân bằng giữa các đại quận thành trong đế quốc, ảnh hưởng xu thế tương lai của đế quốc.

Trong lúc nhất thời bên trong đế quốc thần hồn nát thần tính, mà Tương Thiên Thần nhận được tin tức như lâm đại địch, triệu tập cao thủ, song phương gặp nhau trên hoang nguyên, chuẩn bị khởi chiến.

Ở ngay thời điểm cuối cùng Võ Vương Bách Lý Chiến chạy tới, ngăn cản cuộc đại chiến diễn ra, một mình mang theo Đông Phương Hiên Viên cùng Tương Thiên Thần về đế đô, nhận bệ hạ thẩm phán.

Bên trong đại điện thẩm phán, cho dù Tương Thiên Thần chối bỏ mình không hề liên quan tới cái chết của Lâm Tiêu, hết thảy đều là ân oán cá nhân giữa Thiên Ma lão nhân cùng Lâm Tiêu, nhưng do Đông Phương Hiên Viên một lòng khẳng định, cuối cùng Bách Lý Tỳ bệ hạ vẫn truyền ra mệnh lệnh xử phạt Quận Võ Lăng, cấm đệ tử Quận Võ Lăng trong vòng mười năm không được tiến vào bất kỳ bí cảnh nào trong đế quốc, mà Quận Hiên Dật cũng bị xử phạt, cấm đệ tử Quận Hiên Dật trong vòng ba năm không được tiến vào bí cảnh trong đế quốc lịch lãm.

Trên thực tế cho dù gặp phải thời đại yêu thú hoành hành, nhưng sự tranh đấu giữa các đại quận vẫn không ngừng diễn ra, nhưng đây chỉ tiến hành trong âm thầm, vô luận là Tương Thiên Thần cho người ngang nhiên tập sát Lâm Tiêu, hay Đông Phương Hiên Viên dẫn người khai chiến cùng Quận Võ Lăng, đều đã đánh vỡ điểm mấu chốt cuối cùng, phá hư hòa bình của đế quốc, đây là điều mà Bách Lý Tỳ tuyệt đối không cho phép.

Xử phạt vừa ra, cả đế quốc ồ lên, không ít người âm thầm vui sướng khi thấy người gặp họa, Quận Võ Lăng cùng Quận Hiên Dật mất đi danh ngạch lịch lãm, như vậy những quận khác sẽ có cơ hội lấy tới, cũng chính vì thế thực lực giữa các quận sẽ có biến hóa rõ ràng.

Có Bách Lý Tỳ bệ hạ tuyên bố xử phạt, một hồi xung đột liền bị trừ khử trong vô hình, cho dù Đông Phương Hiên Viên có phẫn nộ cũng không dám chống lại mệnh lệnh, song phương đều tự lui về quận thành của mình.

Bên trong một ngọn núi hoang bên ngoài Quận Võ Lăng.

- Tương Thiên Thần, lần này ta gánh tội cho ngươi, nghe nói hiện tại cường giả Quận Hiên Dật đang tìm kiếm tung tích của ta khắp nơi, nhất định muốn giết ta!

- Ta biết tình cảnh của ngươi, lần này nhờ ngươi, nếu không làm sao giết được Lâm Tiêu.

Tương Thiên Thần nhe răng cười.

- Kiệt kiệt, đích xác, thiên phú Lâm Tiêu đích thật là biến thái, trước khi ta đuổi tới cũng đã đánh chết Phong Luân Thương cùng Thiết Mộc chân nhân, nếu không có Thiên Ma Bát, ta muốn bắt hắn chỉ sợ còn tốn nhiều công phu.

- Ân tình của ngươi ta nhớ kỹ, nhưng hiện tại ngươi không thích hợp tiếp tục ở lại Quận Võ Lăng, đây là mười viên ma sát tinh còn lại, cầm đi, ta phải chém giết trong tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên hơn một năm đồng thời dùng nhiều bảo vật mới đổi tới.

- Hắc hắc, được, ta lập tức rời khỏi Quận Võ Lăng đi Chiến trường Ma Uyên, nơi đó mới là thiên hạ của Thiên Ma lão nhân ta, có hai mươi viên ma sát tinh, ta sắp đột phá Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tới lúc đó ngoại trừ vương giả sinh tử cảnh xem còn có ai dám đụng tới ta.

Áo choàng của hắn run lên, thân hình lặng yên biến mất.

Quận vương phủ Quận Hiên Dật.

Lâm Nhu nhìn Đông Phương Hiên Viên, như người rơi xuống nước muốn bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, mong chờ nói:

- Quận vương đại nhân, ta nghe nói nhị ca cũng không phải vẫn lạc, mà là bị Thiên Ma lão nhân dùng nguyên khí truyền tống tới chỗ thần bí nào đó, chẳng lẽ không có hi vọng sống sót sao?

Đông Phương Hiên Viên lắc đầu:

- Thật khó khăn, Thiên Ma lão nhân thành danh trong Chiến trường Ma Uyên, bảo vật Thiên Ma Bát trong tay hắn cũng lấy được từ nơi đó, bởi vậy Lâm Tiêu rất có khả năng bị truyền tống tới Chiến trường Ma Uyên, trong đó nguy hiểm trùng điệp, nếu là ba tầng đầu tiên cũng không cần người đi cứu, với thực lực Lâm Tiêu vẫn có hi vọng sống sót đi ra, nhưng điều này hiển nhiên là không khả năng, nếu chỉ là ba tầng đầu Thiên Ma lão nhân đã trực tiếp đánh chết Lâm Tiêu tại Thành Hắc Lĩnh thì càng thêm nắm chắc, cho nên khả năng duy nhất là Lâm Tiêu bị truyền tống tới tầng thứ tư, cho dù là cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đi vào hẳn phải chết không nghi ngờ, thập tử vô sinh.

Sắc mặt Lâm Nhu tái nhợt, thân hình lảo đảo muốn ngã, lời của quận vương đánh nát tia hi vọng cuối cùng của nàng.

- Ta hiểu được, đa tạ quận vương đại nhân.

Thật lâu sau nàng mở miệng, hai mắt vô thần đi ra khỏi phòng.

- Phụ vương, Lâm Tiêu thật không có hi vọng sống sót sao?

Đông Phương Nguyệt Minh đứng bên cạnh hỏi.

Đông Phương Hiên Viên thở dài một tiếng, lắc đầu:

- Nếu Lâm Tiêu có hi vọng sống sót, cho dù chỉ một phần, ta cũng sẽ không thờ ơ đứng nhìn, nhưng tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên…ngoại trừ vương giả sinh tử cảnh, cao thủ Quy nguyên cảnh đi vào hẳn phải chết, dù có vương giả sinh tử cảnh nguyện ý ra tay, nhiều ngày như vậy chỉ sợ tiểu tử kia cũng đã chết rồi.

Nói tới đây, trong mắt hắn hiện ra tia ảm đạm, Lâm Tiêu là thiên tài có hi vọng đột phá sinh tử cảnh nhất Quận Hiên Dật bao năm nay, cho nên hắn mới xem trọng như thế, chỉ tiếc…

Vương giả sinh tử cảnh, thân phận địa vị đã rất cao quý trong đế quốc, nếu hắn có thực lực này, cho dù dẫn người công khai đánh chết Tương Thiên Thần, Bách Lý Tỳ bệ hạ cũng sẽ xử phạt qua quýt cho qua, cũng sẽ không hề xem trọng trong mắt.