Sắc mặt thanh niên xanh mét, đỏ bừng một mảnh, nhưng vẫn không lỗ mãng, lãnh đạm nói:
- Ta vốn là Tề gia thiếu gia Thiên An quận, chỉ bằng thân phận này chẳng lẽ còn không có tư cách?
- Tề gia, Tề gia là vật gì!
Đại hán tràn đầy khí phách, không hề xem Tề gia vào trong mắt.
- Ngươi…
Thanh niên phẫn uất, vừa định nói chuyện lại bị hắc bào lão giả giữ chặt, chắp tay nói:
- Thật có lỗi, là chúng tôi lỗ mãng, chúng tôi đi!
Hắc bào lão giả không chút do dự, lôi kéo thanh niên xoay người rời đi, biến mất cuối chân trời.
- Hừ!
Đại hán hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm bóng lưng mấy người biến mất, ánh mắt khinh thường.
- Cảm ơn.
Lâm Tiêu chắp tay nói, đối phương nhìn qua như khuyên can, kỳ thật hoàn toàn đứng bên mình, mặc dù hắn không cần, nhưng hắn không phải kẻ không biết điều.
- Cảm tạ ta làm gì, phủ đệ này nên thuộc về ngươi, Cừu Thành này xem thường nhất là hạng người chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
Lâm Tiêu gật đầu, không nhiều lời, đi thẳng vào trong phòng.
- Thanh niên đáng sợ, Phá Thiên Phủ đáng sợ!
Chờ khi Lâm Tiêu cùng Cừu Thành đã biến mất, các võ giả than thở cảm thán.
- Đao khách trẻ tuổi từ nơi nào tới, vì sao ta không nghe nói qua, một đao vừa rồi ẩn chứa đao ý còn đáng sợ hơn cả Quy nguyên cảnh hậu kỳ!
- Phải đó, là chúng ta đã nhìn lầm!
- Nếu không phải tu vi của hắn chưa cao, muốn tiến vào khu vực trung tâm thành trấn cũng không thành vấn đề, nhưng cao thủ Tề gia cũng chưa xuất toàn lực, nếu không có Phá Thiên Phủ Cừu Thành chỉ sợ hắn cũng đã gặp nguy hiểm.
- Người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo là chuyện thật bình thường, nhưng vì một phủ đệ đắc tội Thiên An quận Tề gia, vẫn là tuổi trẻ khí thịnh ah.
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Trong phủ, Lâm Tiêu quan sát hoàn cảnh chung quanh, phát hiện phòng trong phủ thật lớn, phương tiện đầy đủ, còn có phòng tu luyện độc lập.
Phòng tu luyện không biết dùng tài liệu gì kiến thành, vô cùng cứng rắn, mặt trên tràn đầy lỗ hổng, có vết đao vết kiếm, cũng có chưởng ấn phủ ấn, hiển nhiên là do cường giả tu luyện lưu lại, từ dấu vết còn có thể nhận ra tu vi mạnh yếu của họ.
- Thế giới này đích thật là thế giới thực lực vi tôn, chỉ một nơi ở cũng có thể phân cao thấp.
Lâm Tiêu cảm thán, sau khi biết được Ma Khí Hải cường đại hắn cũng không muốn hao tổn thời gian, lập tức khổ tu.
- Tề lão, vừa rồi vì sao ngăn cản ta, thật tức chết ta!
Ở ngoài ngàn dặm, thanh niên mặt trắng phẫn uất nói.
- Thiếu gia, người vừa rồi là Phá Thiên Phủ Cừu Thành, là một trong những cường giả tiếng tăm lừng lẫy Chiến trường Ma Uyên, cuồng ngạo bá đạo, vô pháp vô thiên, nếu còn dây dưa sẽ bất lợi với chúng ta.
Hắc bào lão giả giải thích.
- Vậy chúng ta bị người đuổi ra khỏi Bảo Hộ thành, cứ vậy bỏ qua sao?
Thanh niên tức giận hỏi.
- Đương nhiên là không bỏ qua như vậy, chúng ta không làm gì được Cừu Thành, nhưng ta không giết tiểu tử vừa rồi thề không làm người!
Trong mắt lão giả bắn ra sát khí làm người sợ hãi.
Thanh niên cau mày nói:
- Tề lão, vậy chúng ta làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản, thanh niên kia nếu ở lại Bảo Hộ thành, hiển nhiên là chuẩn bị tiến vào Ma Khí Hải tầm bảo, đến lúc đó chúng ta có nhiều thời gian đánh chết hắn!
Tề La nhìn Tề Thạch nói:
- Tề Thạch, ngươi canh giữ thành trấn này, vừa có tin tức lập tức báo cho chúng ta biết, hiểu chưa.
- Dạ.
Tề Thạch gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ cừu hận.
Hắn không phải vương giả sinh tử cảnh, không thể tái tạo huyết nhục, bị Lâm Tiêu chém đứt ngón tay trừ phi tìm được thần vật trị liệu cực kỳ quý hiếm, nếu không đời này đừng mong khôi phục lại bàn tay phải.
- Thiếu gia, chúng ta đi Bảo Hộ thành kế tiếp.
Bá bá…
Hai thân ảnh phóng lên cao, biến mất phía chân trời.
- Ca sát…
Trong phòng tu luyện, một viên ma sát tinh phá nát, hóa thành bột phấn tiêu tán, ma sát khí dung nhập vào thân thể Lâm Tiêu, thong thả cải tạo cơ thể hắn.
Hiện tại đã qua hai tháng, trong hai tháng này mỗi ngày hắn đều bế quan khổ tu, không hề bước ra khỏi nhà, chờ đợi ngày ma sát khí trong Ma Khí Hải giảm bớt.
Vì gia tăng thực lực của mình, ngay sau ngày vào thành hắn liền đi tới đại sảnh giao dịch trong thành, dùng vài hạ phẩm nguyên khí cùng một trung phẩm nguyên khí lấy được trong chiến trường trao đổi ma sát tinh cùng vài cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ dùng tu luyện.
Chiến trường Ma Uyên nguy hiểm trùng điệp, võ giả nếu không có bảo vật phòng ngự phù hợp bản thân sẽ rất dễ bị cường giả đánh lén, nhưng Lâm Tiêu vừa tới ngày đầu tiên đã lộ ra thực lực cường đại, tự nhiên không ai dám xem thường hắn.
Hấp thu toàn bộ ma sát khí, Lâm Tiêu chậm rãi mở mắt.
- Cường độ thân thể lại tăng cường một ít, đao ý càng thêm cô đọng, đạt tới bát phẩm đỉnh, đáng tiếc muốn đạt cửu phẩm đại thành còn kém cơ hội mới có thể biến chất.
Lâm Tiêu lắc đầu.
Hắn biết rõ thực lực hiện tại của mình, tuy đủ tranh phong cùng Quy nguyên cảnh hậu kỳ, nhưng nếu gặp phải Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong vẫn còn thiếu một chút, đây cũng là nguyên nhân hắn tạm thời còn chưa tiến vào Ma Khí Hải, bên trong quá nhiều thiên ma, thượng vị ma tướng bình thường hắn không sợ hãi, nhưng nếu gặp phải thượng vị ma tướng đứng đầu cho dù hắn có tâm hỏa cũng sẽ dữ nhiều lành ít.
- Đáng tiếc năng lượng của Chân Quang Huyễn La Tráo đã tiêu hao không còn, muốn khôi phục thật khó khăn, trừ phi ta đột phá tới Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh hoặc là đao ý cửu phẩm đại thành, thực lực tăng mạnh mới có thể tranh cao thấp với Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng tuy rằng ta không địch lại, bọn hắn muốn đánh chết ta cũng không khả năng, nói không chừng còn phải nếm thiệt thòi.
Cảm giác truyền vào trên thân thể Phân thân Toản Địa Giáp bên trong Thương Long Tí, khóe môi Lâm Tiêu lộ ra mỉm cười.
Dùng thật nhiều ma sát tinh đã giúp thực lực Phân thân Toản Địa Giáp tăng lên thật nhanh, uy áp trên người nó vô cùng đáng sợ, hơn nữa càng thêm đặc thù chính là phân thân không e ngại ma sát khí, có sự tồn tại của nó cơ hội sinh tồn trong Ma Khí Hải sẽ tăng thật lớn.
- Nhanh nhanh, ma sát khí trong Ma Khí Hải giảm bớt!
- Lão phu đợi hơn ba tháng rốt cục đợi được rồi!
- Ha ha, mọi người cùng đi!
- Đi trễ sẽ không lấy được bảo vật!
Lúc này bên ngoài phủ đệ đột nhiên truyền tới thanh âm ầm ĩ xôn xao, ngay sau đó khí thế đáng sợ lan tràn, thật nhiều cường giả trong Bảo Hộ thành phóng lên cao, bay về hướng Ma Khí Hải, rốt cục thời gian ma sát khí yếu ớt nhất trong hải dương cũng đã xuất hiện.
- Đi, xuất phát!
Lấy ra một mặt nạ tái nhợt, Lâm Tiêu mang lên, theo đám người phóng lên cao.
- Tiểu tử đó xuất phát, còn đeo mặt nạ, chẳng lẽ hắn nghĩ rằng như vậy có thể giấu diếm được ta?
Bên trong một ngôi nhà thấp bé nằm gần ngoại thành, ánh mắt Tề Thạch nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, lặng lẽ theo sát phía sau.
Oanh oanh oanh!
Những cao thủ khác trong thành vừa nhận được tin tức ma sát khí đã giảm bớt, đồng loạt khởi hành.