Một màn làm người khó thể tin xảy ra, khi đao mang của Lâm Tiêu chém xuống, hắc mạc vỡ tung, phảng phất như có đạo hỏa diễm thiêu đốt.
Đồng thời phanh một tiếng, thân hình Lâm Tiêu bay ngược, sắc mặt tái nhợt, Lưu Hỏa bảo giáp hoàn toàn vỡ tan, tiêu tán.
- Làm sao có thể?
Tề La cùng Tề Thừa trừng lớn hai mắt, thậm chí ngay cả Vô Tà đao cũng không ngăn cản được công kích của Thiên Ma lão nhân nhưng lại bị Lâm Tiêu ngăn chặn, điều này làm người không dám tin.
Mà Thiên Ma lão nhân lại cảm thấy được có một cỗ lực lượng làm tim hắn đập nhanh, cỗ lực lượng kia giống như có thể khắc chế chân nguyên Thiên Ma công của hắn.
- Tiểu tử này phải chết!
Sát khí dâng tràn trong lòng Thiên Ma lão nhân.
Thiên Ma lão nhân chậm rãi giơ tay lên, hướng Lâm Tiêu xa xa, chân nguyên khủng bố ngưng tụ, uy lực càng thêm đáng sợ hơn mấy phần.
Ánh mắt Lâm Tiêu vô cùng âm trầm nhìn Thiên Ma lão nhân, một đao khi nãy mặc dù hắn không thúc giục đao ý, nhưng dung nhập tâm hỏa, đây là phản kích cực mạnh mà hắn có thể đánh tan Thiên Ma lão nhân, dù sao tâm hỏa có lực khắc chế cường đại đối với ma sát khí, đáng tiếc hiệu quả cũng không tốt như Lâm Tiêu tưởng tượng.
- Vẫn do cấp bậc quá thấp ah!
Bất kể như thế nào thực lực giữa hắn cùng Thiên Ma lão nhân chênh lệch quá nhiều, dù là thượng vị ma tướng đứng đầu cũng có thể chống lại tâm hỏa của hắn thì càng không cần phải nói Thiên Ma lão nhân.
Hít sâu một hơi, Lâm Tiêu đột nhiên quay đầu, nhìn vào Âm Sát Giản nhìn không thấy cuối.
Theo biện pháp duy nhất hiện tại, chỉ dùng cách này mới có thể tránh thoát Thiên Ma lão nhân đuổi giết…
Sau thoáng giãy dụa, cuối cùng trong mắt hiện lên tia tàn nhẫn, trong vô số ánh mắt sợ hãi của mọi người, Lâm Tiêu liều lĩnh nhảy vào bên trong tuyệt địa Âm Sát Giản.
- Ha ha, Thiên Ma lão nhân, có dũng khí thì ngươi đuổi theo lão tử, chỉ cần lần này lão tử không chết, nhất định lấy cẩu đầu của ngươi!
Trong Âm Sát Giản, tiếng cười to điên cuồng của Lâm Tiêu truyền ra, chấn động thiên địa, tiếng cười to nghe như khí phách hào hùng không sợ chết, khiến trái tim mọi người hung hăng co rụt lại, người kia điên rồi!
Khắp thiên địa giờ khắc này đều sôi trào lên, vô số ánh mắt trợn tròn nhìn Lâm Tiêu không chút do dự nhảy vào Âm Sát Giản, loại hành vi này trong mắt mọi người chính là tự sát!
- Tên điên kia, đó chính là Âm Sát Giản, cho dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đi vào cũng phải chết không nghi ngờ!
- Quá độc ác, người này chẳng những độc ác với người khác, mà càng ác hơn với chính mình!
- Võ giả nhân loại điên cuồng, trong Âm Sát Giản vô cùng nguy hiểm, ngay cả thượng vị ma tướng đứng đầu trong ma tộc chúng ta cũng không dám tiến vào bên trong, một khi đi vào cửu tử nhất sinh, thật không biết là dũng cảm hay ngu muội!
Vô luận là những võ giả chung quanh bị hấp dẫn chạy tới hay những ma đầu ẩn giấu dưới lòng đất khi nhìn thấy Lâm Tiêu nhảy vào Âm Sát Giản đều trợn mắt lắc mạnh đầu.
- Đồ khốn, ngươi cho rằng ngươi nhảy vào Âm Sát Giản là có thể tránh được lão phu truy sát sao. Xú tiểu tử, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển lão phu đều có thể giết ngươi!
Trước mắt bao người, Thiên Ma lão nhân nổi trận lôi đình, thân hình như điện theo sát Lâm Tiêu nhảy vào trong Âm Sát Giản.
- Thiên Ma lão nhân cũng xông vào, chẳng lẽ hắn cũng điên rồi sao?
- Chưa chắc, có lẽ hắn cho rằng với thực lực của hắn hoàn toàn có thể còn sống sót đi.
Mọi người xì xào bàn tán, trừng lớn hai mắt, nhưng còn chưa chờ họ nói xong oanh một tiếng, Thiên Ma lão nhân đã dùng tốc độ còn nhanh hơn thối lui ra ngoài, sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể lảo đảo muốn ngã, ngay sau đó phun ra ngụm máu tươi tối đen.
- Trời ạ, Thiên Ma lão nhân lại bị thương!
- Âm Sát Giản quả nhiên đáng sợ, mạnh như Thiên Ma lão nhân mà cũng bị thương trong nháy mắt!
- Thật sự là khủng bố, đổi lại võ giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường hẳn đã chết bên trong.
- Như thế xem ra tiểu tử kia hẳn đã chết không nghi ngờ!
Nghe được tiếng kinh hô, sắc mặt Thiên Ma lão nhân vô cùng âm trầm, lau vết máu trên miệng, trong nháy mắt hắn nhảy vào Âm Sát Giản lập tức bị từng luồng lực lượng cực đoan đáng sợ đánh trúng, vì vậy phải lập tức rời khỏi nên không tạo thành hậu quả nghiêm trọng, vì vậy trong lòng thầm kinh hãi với sự khủng bố của Âm Sát Giản.
- Xú tiểu tử, xem như ngươi thức thời, nếu không rơi vào trong tay ta muốn sống không được muốn chết cũng không yên!
Trong lòng không cam tâm phát ra tiếng gầm lên giận dữ, Thiên Ma lão nhân xoay người lại chợt phát hiện Vô Tà đao cũng đã lặng yên biến mất, càng nghiến răng nghiến lợi, âm trầm quét mắt nhìn những võ giả ẩn nấp chung quanh.
- Không tốt, đi nhanh lên!
Những võ giả kia sắc mặt đại biến, vội vàng bỏ chạy.
- Đi được sao?
Thiên Ma lão nhân dữ tợn cười to, bàn tay chém ra, mấy võ giả đi sau cùng nhất thời bị một cỗ ma sát khí nồng đậm bao vây, thân thể nhanh chóng khô quắt, khí huyết biến mất hóa thành khối thây khô.
- Hắc hắc!
Âm trắc trắc cười lên quái dị, thân hình Thiên Ma lão nhân vừa động liền biến mất.
Ngay trong lúc Thiên Ma lão nhân giết chóc khắp nơi, bên trong Âm Sát Giản Lâm Tiêu cũng đang rơi vào tình huống sinh tử.
Sau khi nhảy vào bên trong lốc xoáy tối đen của Âm Sát Giản, Lâm Tiêu mới rõ ràng hiểu được vì sao Âm Sát Giản trở thành cấm địa của toàn bộ võ giả đi vào Chiến trường Ma Uyên, bên trong lốc xoáy có từng luồng lực lượng vô hình thần bí trùng kích bất kỳ vật gì từ bên ngoài vào trong, mỗi một lần va đập đều đáng sợ tới mức tận cùng, chẳng khác gì công kích của Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, mà càng đáng sợ hơn chính là trong công kích ẩn chứa lực lượng thần bí vô hình có thể ăn mòn hết thảy chân nguyên, vô cùng đáng sợ.
Hộ thể chân nguyên trên người Lâm Tiêu chỉ sau vài lần hô hấp đã hỏng mất, đồng thời Huyền Kim Thuẫn cũng tràn ngập vết rạn, ngay sau đó hóa thành phấn vụn, đạo công kích đáng sợ oanh lên người Lâm Tiêu, lập tức lưu lại vết máu, chỉ trong mười lần hô hấp ngắn ngủi Lâm Tiêu đã biến thành huyết nhân.
- Hống!
Ánh mắt dữ tợn, tâm niệm vừa động bên cạnh Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện một thân ảnh kim sắc khổng lồ, chính là Phân thân Toản Địa Giáp, đồng thời bản thể Lâm Tiêu biến mất, tiến vào bên trong Thương Long Tí.
Thương thương thương…
Ma sát khí nồng đậm như thượng phẩm nguyên khí oanh kích lên thân thể Phân thân Toản Địa Giáp, phát ra thanh âm kim thiết giao nhau, hiện tại thân thể Phân thân Toản Địa Giáp đã đạt tới bát tinh đỉnh, lực phòng ngự mạnh hơn bản thể Lâm Tiêu gấp mấy lần, cho dù Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong công kích cũng không lưu chút vết thương, nhưng làm Lâm Tiêu không dự liệu được chính là cỗ lực lượng thần bí trong Âm Sát Giản phảng phất như đặc biệt khắc chế yêu thú, thật dễ dàng ăn mòn tạo ra một đám vết thương vô cùng thê thảm trên thân thể Phân thân Toản Địa Giáp.