- Hừ! Thế này có là gì ? Trên đường võ giả trưởng thành ai bảo đảm sẽ không có chút nguy hiểm ? So với trở thành Sinh Tử cảnh thì chút nguy hiểm này không là gì, nhưng không biết làm sao lấy được danh ngạch.
- Nghe nói Bách Lý Tỉ bệ hạ giao danh ngạch cho mỗi quận thành, muốn được chọn phải đi chỗ các quận vương.
- Cái gì ? Vậy thì quyền lực của các quận vương quá lớn, chẳng những là cho ai vào mới được vào ?
- Không đến mức như vậy. Ta nghe đồn muốn trúng tuyển cần đạt đúng chuẩn quy định. Dưới bốn mươi tuổi, thực lực cỡ Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, đỉnh hậu kỳ. Tuổi càng nhỏ, thực lực càng mạnh thì càng có ưu thế. Tin tưởng chuyện lớn thế này dù các quận vương có thiên vị cũng không dám quá đáng, nếu không sẽ khiến nhiều người tức giận. Ai không muốn trong quận của mình xuất hiện một Vương giả Sinh Tử cảnh ?
Tin tức lan ra, khắp nơi trong Đế quốc Võ Linh bàn tán xôn xao, hơn cả tin Lâm Tiêu gần đây vượt Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, đánh bại đám thiên tài Đế quốc Thần Võ. Các quận thành chật ních người, khắp nơi là cường giả tập hợp, kinh động những cường giả không hỏi chuyện đời, tập trung tu hành. Mỗi người toát ra khí thế đáng sợ, kinh thiên động địa.
Lâm Tiêu sớm được danh ngạch nên không tham gia tranh giành, hắn quay về Quận Hiên Dật liền chìm đắm trong khổ tu.
Trong phòng tu luyện, người Lâm Tiêu toát ra khí thế vô hình. Đao khí mờ mịt dẫn động Lôi Đình đao treo bên hông, phát ra tiếng rào rào. Tinh thần lực cuồn cuộn trong đầu Lâm Tiêu, trán có cái gì gì đó sắp bắn ra thông hướng thiên địa.
- Ừm! Đao ý cửu phẩm của ta sắp đột phá.
Hai hơi thở đại biểu đao ý vô tận, đao ý tuyệt vọng không ngừng đan xen, một xanh một đen va chạm với nhau nhưng không thể dung hợp.
Trên đao ý cửu phẩm đại thành là đao ý thập phẩm. Đao ý thập phẩm được gọi là đao ý viên mãn, là biểu hiện đao ý đạt tới viên mãn sẽ hoàn toàn độc lập thành hình. Trước kia đao ý của Lâm Tiêu giữ thuần khiết, tùy ý chuyển biến thành đao ý vô tận hoặc đao ý tuyệt vọng, không xung đột lẫn nhau. Nhưng sau khi đến thập phẩm viên mãn thì đó là cá thể đơn độc, luân phiên nhau nhưng không thể tùy ý chuyển đổi.
Hai hơi thở không ngừng biến mạnh, cuối cùng hình thành đao ý một xanh một đen như thực chất. Đao ý biến thành năng lượng chân thật bay ra từ trán, đỉnh đầu của Lâm Tiêu thẳng hướng tầng mây.
Tiếng đao ngân kinh thiên vang lên, hai hơi thở va chạm nhau, so đấu túi bụi. Nóc nhà huyền thiết của phòng tu luyện bị đâm thủng cái lỗ to, bão đao ý quét qua. Vách tường huyền thiết kêu phần phật như làm bằng giấy, vặn vẹo tan vỡ, phủ đệ rung rinh tùy thời sụp đổ.
Lâm Tiêu cố gắn ức chế hai luồng đao ý:
- Khủng khiếp quá, cứ tiếp tục thế này thì phủ đệ sẽ bị ta phá hủy.
Bên kia phủ đệ, Lâm Hiên và Lâm Nhu bỏ dở tu luyện chạy tới. Phụ thân Lâm Vệ Quốc, mẫu thân Trần Phượng Lan cũng chạy đến.
- Có chuyện gì ?
Một bóng người bay ra. Phòng tu luyện xây bằng huyền thiết thủng lỗ chỗ, đất đai, núi giả trong sân bị đao khí đâm thủng lung tung, kéo từng vệt dài sâu hoắm. Đao khí phát tán bốn phương tám hướng.
Lâm Tiêu kinh ngạc nói:
- Tam muội, phụ thân, mẫu thân, cẩn thận!
Lâm Hiên vội che trước mặt Lâm Nhu, Lâm Vệ Quốc, Trần Phượng Lan, ngăn chặn mấy đao khí bắn tới. Hai tay Lâm Hiên tê dại, ánh mắt kinh hoàng.
- Đại ca, đao ý của ta hơi đột phá, chỗ này không tiện, ta ra ngoài đây!
Lâm Tiêu nói xong không đợi đám người Lâm Hiên, Lâm Vệ Quốc phản ứng lại đã bay lên chân trời.
Lâm Vệ Quốc, Trần Phượng Lan kinh sợ, hút ngụm khí lạnh:
- Chỉ hơi đột phá đao ý mà đã thế này ?
Đến lúc này Lâm Vệ Quốc, Trần Phượng Lan mới nhận ra nhi tử Lâm Tiêu cường đại đến cỡ nào.
Tiếng động từ phủ đệ hâp dẫn đám cường giả đến vương phủ Quận Hiên Dật lấy danh ngạch chú ý. Bọn họ ngước đầu nhìn, vẻ mặt hoảng sợ, lòng rung động. Đao ý này mạnh mẽ vượt qua Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, dù là cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng rét run, không dám nhìn gần.
Bên trên Quận Hiên Dật mấy vạn thước là vân bạo tầng nổi tiếng như cồn. Từng đợt giông gió mạnh mẽ thổi qua, che rợp trời, hình thành vòi rồng xám đen khổng lồ. Vòi rồng hoặc lớn hoặc nhỏ, vòi rồng nhỏ cỡ mấy chục thước, to thì ngàn thước. Gió lốc đen kịt tụ thành vòi rồng hắc ám thô to vặn vẹo, rít gào như tận thế đến, vô cùng khủng bố.
Ầm ầm ầm!
Vân bạo tầng màu đen đột nhiên bị xé rách, một bóng người xông vào. Trước vòi rồng hắc ám to lớn, người kia nhỏ bé như con kiến, nhưng khí thế cường đại kinh người. Cơ thể người này phát ra đao ý bay tứ tán. Trong tiếng nổ, vòi rồng quanh thân người trong trăm thước nổ đì đùng tan tác, hóa thành khí lưu đen vỡ nát, thành vùng chân không.
Gió lốc có thể dễ dàng nghiền nát một ngọn núi cao, san bằng một tòa thành trì nhưng yếu ớt như đậu hủ không chịu nổi một ckí chảu Lâm Tiêu.
Ầm ầm ầm!
Bởi vì Lâm Tiêu xuất hiện trực tiếp dẫn đến vân bạo tầng không cân bằng, kéo theo phản ứng dây chuyền. Từng mảng vòi rồng hắc ám va chạm nhau, nổ đì đùng, tan vỡ, tạo thành cảnh tượng khủng bố không thể tưởng tượng.
Hai cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, trung kỳ đang tu luyện trong vân bạo tầng gần đó bị giật mình. Bọn họ nhìn Lâm Tiêu ngay trung tâm vụ nổ, vẻ mặt hoảng sợ. Hút ngụm khí lạnh.
- Có chuyện gì ? Sao vân bạo tầng phát cuồng ?
- Má ơi, ai đang tu luyện mà tạo thành cảnh tượng khủng bố thế này ?
Hai võ giả Quy Nguyên cảnh sợ quá vội chạy ra khỏi vân bạo tầng, hóa thành ánh sáng bay vút đi.
Lâm Tiêu cười khổ nói:
- Vân bạo tầng là cấm địa của võ giả Hóa Phàm Cảnh, là chỗ tu luyện tuyệt vời cho võ giả Quy Nguyên cảnh. Không ngờ đao ý thập phẩm viên mãn có thể cùng tồn tại, cuối cùng tạo thành hậu quả khủng khiếp thế này. Nếu không cân bằng hoàn mỹ hai đao ý e rằng người khác không thể đến gần ta một li.
Lâm Tiêu lần nữa bay lên cao hơn.
Vân bạo tầng dày vạn thước, càng vào sâu bên trong thì giông tố càng đáng sợ. Nhưng nó không là gì đối với Lâm Tiêu. Trên vân bạo tầng có lôi bạo tầng khủng khiếp hơn.
Ầm ầm ầm!
Bên trên vân bạo tầng đột nhiên rạn nứt, một người lao khỏi vân bạo tầng tiến vào lôi bạo tầng càng khủng bố hơn.
Xẹt xẹt xẹt!
Trong lôi bạo tầng toàn là tia điện lượn lờ, lôi trì cuồn cuộn, đủ loại lôi quang tàn phá. Chỉ nhìn cảnh tượng đã làm người ta sợ hãi, các tia chớp không ngừng giáng xuống ầm ầm ù tai.
Khác với vân bạo tầng, lôi bạo tầng cực kỳ khủng bố. Cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ bình thường rất khó ở lại lôi bạo tầng lâu, sâu bên trong càng đáng sợ vô cùng. Nghe nói chỉ có Vương giả Sinh Tử cảnh mới xé rách lôi bạo tầng tiến vào tinh vực bao la hơn.
- Chỗ này tạm được.
Lâm Tiêu không lên trên nữa mà khống chế hai đao ý cùng tồn tại. Mặc cho Lâm Tiêu cố gắng kiểm soát thì hai đao ý như nước với lửa, mỗi lần va chạm sẽ bộc phát ra hơi thở đáng sợ dẫn đến sấm chớp xung quanh hỗn lọa.