Vô Địch Thiên Hạ

Chương 246: Làm cho tiểu tử này sung sướng



Cảm nhận được mùi máu me và tử khí dày đặc, Hoàng Tiểu Long giảm tốc độ lại, cẩn thận bay tới gần. Tử khí càng dầy hơn, mùi máu me càng nồng đặc hơn.

"Tử khí mạnh quá!" Hoàng Tiểu Long thầm kinh hãi.

Tử khí đặc như này rõ ràng là phải vài chục vạn, thậm chí cả mấy trăm vạn người mới có thể tạo nên được. Như vậy chỉ có một khả năng, phía trước là chiến trường! 

Giờ mùi máu tanh nồng như thế, chứng tỏ đằng trước đang giao chiến.

Hoàng Tiểu Long thi triển thần thức. Mười mấy phút đồng hồ sau, hắn hạ xuống đỉnh một ngọn núi, nhìn qua thì thấy quả nhiên có một trận chiến ở trên bình nguyên rộng lớn phía trước.

Hai đội quân một vàng một đỏ đang giao chiến dữ dội, khí thế hào hùng. Tiếng ngựa hí, tiếng hét thảm, tiếng gầm giận dữ đan xen vào nhau, tiếng hô giết chấn động cả bầu trời. Những luồng khí huyết tinh và tử khí hình thành những Tử Linh vân màu đỏ sậm trên không trung của bình nguyên này. 

Hỗn Loạn chi địa dù không bị các đế quốc hay các thế lực Yêu tộc thống trị, nhưng có tới mấy vạn toà thành trì. Những thành trị này bị mấy thế lực và tông môn nhỏ nắm trong tay. Thế lực nhỏ thì nắm một toà thành, thế lực lớn thì nắm giữ vài toà, lớn hơn nữa thì vài chục.

Các thành trì thường xảy ra chiến tranh với nhau. Hôm nay chủ nhân của thành trì này là một gia tộc, nhưng đến ngày mai, hoặc tháng sau, có khi chủ nhân toà thành ấy đã đổi người khác rồi.

Cho nên nhìn hai quân đội đang giao chiến phái trước, Hoàng Tiểu Long không cảm thấy kỳ quái. Nhìn từng đám Tử Linh chi vân đỏ sậm được hình thành từ tử khí và máu me trên bình nguyên kia, một ý nghĩ nảy lên trong đầu Hoàng Tiểu Long. Tử Linh chi vân này gần như đều do huyết hồn khí ngưng tụ, nhưng cũng vừa vặn để hắn tu luyện Tu La Quỷ Trảo. 

Nhiều năm qua, vì Tu La Quỷ Trảo cần huyết hồn khí mà Hoàng Tiểu Long ít khi tu luyện nó. Nhưng không thể nghi ngờ là tổng cộng năm chiêu của Tu La Quỷ Trảo, mỗi chiêu đều có uy lực kinh thiên động địa. Nếu tu luyện tới cảnh giới đại thành, lực phá hoại còn mạnh hơn cả Tu La kiếm pháp.

Hoàng Tiểu Long lập tức dựa theo phương pháp vận khí của chiêu thứ nhất của Tu La Quỷ Trảo mà vận chuyển khí kình, hai tay trình thành trảo rồi nhiếp tới không trung trên bình nguyên phía trước. Chỉ thấy từng đạo khí thể màu đen sẫm bay ra khỏi Tử Linh chi vân trên không bình nguyên kia mà bay về phía đôi tay Hoàng Tiểu Long.

Khí thể đen sẫm kia không ngừng lượn dọc theo hai tay Hoàng Tiểu Long mà tiến vào cơ thể hắn, sau đó chảy xuôi theo đường di chuyển của khí kình của Hoàng Tiểu Long. 

Hoàng Tiểu Long lập tức vung hai trảo lên hư không.

Từng tiếng lệ quỷ rít gào thê lương vang lên. Chỉ thấy hai trảo ấn đen sậm phá không bay ra, đập lên vách núi của ngọn núi đằng xa.

Sắc trời bốn phía tối om, những tầng sương mù đen sì bốc lên. Trong sương mù ấy, dường như có mười mấy ác quỷ đang cười điên cuồng. 

Thấy thế, Hoàng Tiểu Long vui vẻ ra mặt.

Dùng Tử Linh chi vân do huyết hồn khí trên chiến trường ngưng tụ ra này để tu luyện Tu La Quỷ Trảo, quả nhiên hiệu quả hơn mình dự đoán rất nhiều!

Dựa theo hiệu quả này, nếu Hoàng Tiểu Long ở đây tu luyện chừng ba, bốn tháng là có thể tu luyện chiêu thứ nhất Vạn Quỷ Tề Khiếu của Tu La Quỷ Trảo tới cảnh giới đại thành rồi. 

Thế là Hoàng Tiểu Long lập tức vận chuyển khí kình mà hấp thu huyết hồn khí của Tử Linh chi vân ở đằng trước, lại tiếp tục tu luyện chiêu thứ nhất của Tu La Quỷ Trảo, Vạn Quỷ Tề Khiếu.

Hơn hai giờ đi qua, Hoàng Tiểu Long hoàn toàn đắm chìm trong việc tu luyện mà tiến vào cảnh giới vong ngã.

Mặc dù mới hơn hai giờ, nhưng uy lực của chiêu thứ nhất Vạn Quỷ Tề Khiếu của Tu La Quỷ Trảo đã được tăng lên rất nhiều. Khi đánh hai trảo ra, dấu ấn của quỷ trảo đã to gấp đôi, khói đen trông càng thật, ác quỷ gào thét điên cuồng, hệt như vạn quỷ đang muốn thoát khỏi lồng cũi trong địa ngục vậy. 

Đồng thời hắc khí cuồn cuộn khắp người Hoàng Tiểu Long, hoá thành từng ác quỷ bảo vệ toàn thân Hoàng Tiểu Long.

Đây là điểm lợi hại của Tu La Quỷ Trảo.

Khi dùng Tu La Quỷ Trảo tấn công, Tu La quỷ khí có thể đồng thời hộ thể, công phòng có cả, uy lực khó lường. 

Khi Hoàng Tiểu Long đang tu luyện Tu La Quỷ Trảo, ở đằng xa, một tiếng xé gió vang lên, hai người đàn ông trung niên mặc cẩm bào màu tím sậm hạ xuống đỉnh một ngọn núi ở phía phía của chiến trường bình nguyên.

Một kẻ mi tâm có vết sẹo do đao kiếm, kẻ kia thì mặt dài như mặt ngựa.

Hai người đến đây rồi, nhìn hai quân đang giao chiến bên dưới, thầm gật đầu. 

"Giết đi, giết càng nhiều, Tử Linh huyết khí càng nhiều, vu thi mà chúng ta luyện chế có thể nhanh chóng thăng cấp đến địa phẩm cấp sáu." Người đàn ông trung niên có vết sẹo cười ha ha.

Tên mặt ngựa cũng cười nói: "Năm năm sau, vu thi của huynh đệ ta đềy tăng lên địa phẩm cấp bảy, đến lúc đó mà liên hợp lại thì ngoài sư tôn ra, không đệ tử nào của Vu Thi môn có thể làm đối thủ của chúng ta được!"

Người trung niên mặt sẹo nhìn Tử Linh chi vân trên không trung bình nguyên, đột nhiên nhướng mày: "Không đúng, sao hôm nay Tử Linh huyết khí thiếu đi nhiều vậy?" 

Nghe người trung niên mặt sẹo nói, người trung niên mặt ngựa cũng quay sang nhìn Tử Linh chi vân trên không trung bình nguyên. Khi nhìn kỹ thì quả nhiên hôm nay Tử Linh huyết khí thiếu đi rất nhiều.

Ngày hôm qua hai người cũng tới thu thập Tử Linh huyết khí, lúc rời đi thì Tử Linh huyết khí không hề ít như vậy. Hôm nay hai quân tiếp tục giao chiến, hẳn là Tử Linh huyết khí phải nhiều lên chứ, thế mà giờ lại ít đi, đúng là khác thường.

Trên chiến trường này, tử khí dày đặc, nên bình thường Tử Linh huyết khí có thể tồn tại một thời gian dài trên không trung. 

"Ồ, có kẻ thậm chí đang hấp thu Tử Linh huyết khí?!" Người trung niên mặt ngựa phát hiện rằng huyết khí trong Tử Linh chi vân đang không ngừng bị hút đi, mà phương hướng là một ngọn núi đằng xa.

Người trung niên mặt sẹo thấy thế, cười gằn: "Không ngờ có kẻ không sợ chết, dám tới chiến trường U Linh này cướp Tử Linh huyết khí với chúng ta! Nếu đã muốn chết, chúng ta sẽ giúp ngươi!" Nói xong hắn phi thân, hoá thành một làn khói đen bay vọt tới ngọn núi nơi Hoàng Tiểu Long đang ở.

Người trung niên mặt ngựa đi theo. 

Từ đằng xa, hai người thấy được Hoàng Tiểu Long đang tu luyện Tu La Quỷ Trảo trên một đỉnh núi khác. Nhìn thấy Hoàng Tiểu Long chém ra hai trảo, quỷ trảo phá không, ác quỷ cười rít, hai người nhìn nhau, đều thấy được vẻ sợ hãi trong mắt của đối phương.

"Uy lực mạnh quá, rốt cuộc tên tiểu tử kia tu luyện Đấu kỹ gì vậy?!" Người trung niên mặt sẹo ngạc nhiên nói: "Đây, chỉ sợ còn mạnh hơn cả Thiên Vu Thủ Ấn của Thiên Vu môn chúng ta!"

Người trung niên mặt ngựa bật thốt lên: "Chẳng lẽ là Đấu kỹ thiên phẩm?!" 

Đấu kỹ thiên phẩm!

Mắt hai người sáng bừng.

Người trung niên mặt sẹo cười ha ha: "Không ngờ chúng ta lại gặp được chuyện tốt thế này. Huynh đệ à, cả ông trời cũng ưu ái huynh đệ ta. Có Đấu kỹ thiên phẩm này, mai sau huynh đệ chúng ta tu luyện thành công, kể cả lão quỷ Trần kia cũng không phải đối thủ của chúng ta! Đến lúc đó á, Thiên Vu môn chính là của chúng ta!" 

Người trung niên mặt ngựa cũng cười ha ha.

"Đi, chúng ta liên hợp bắt tiểu tử này trước, không để cho hắn chạy!"

"Bắt tiểu tử này lại rồi tra hỏi môn Đấu kỹ này, rồi lại cho tiểu tử này sung sướng một trận, cho hắn biết hậu quả việc cướp Tử Linh huyết khí với chúng ta là gì!" 

Hai người phá không mà đến, tốc độ cực nhanh, nên chỉ chớp mắt đã hạ xuống ngọn núi nơi Hoàng Tiểu Long đang ở. Hai người một trước một sau kìm kẹp Hoàng Tiểu Long, đề phòng Hoàng Tiểu Long bỏ chạy.

Sau khi hạ xuống, hai người đi tới phía Hoàng Tiểu Long.