Vô Địch Thiên Hạ

Chương 254: Ai bảo các ngươi rời đi



"Ngươi, ngươi thật sự, giết, giết gã?!" Hai vị trưởng lão khác của Thiên Vu môn nhìn thân thể vị trưởng lão kia đổ xuống đất, máu tươi phun ra từ mi tâm, lắp bắp nói.

Bây giờ, hai người vẫn còn có chút khó có thể tin, vị trưởng lão kia đã bị Hoàng Tiểu Long giết chết.

Mới vừa rồi, ba người được hai người Đỗ Tân, Đặng Quang mời, trên đường đi còn kề vai nói cười, bây giờ, một người đã chết. 

Mặc dù hai người cũng thường xuyên thấy người chết đi, nhưng thế này thì quá mức đột ngột.

"Chẳng lẽ là giả?" Hoàng Tiểu Long nhìn hai người, cười nhạt hỏi ngược lại.

Một lát sau, hai vị trưởng lão còn lại mới hồi tỉnh, từ từ đón nhận sự thật trước mắt. 

Hai người gắng gượng bò dậy, đứng tại chỗ, không hề mở miệng.

Hoàng Tiểu Long cũng không vội, đứng yên tại đó, không hề thúc giục.

Lúc chờ đợi hai người ra quyết định, thần thức của Hoàng Tiểu Long phong tỏa Cảnh Khẳng đang núp trong bóng tối. Chỉ cần Cảnh Khẳng có dấu hiệu muốn rút đi, Hoàng Tiểu Long sẽ không chút do dự mà ra tay. 

"Được, ta nguyện ý, nguyện ý." Một lát sau, hai vị trưởng lão cũng giống như những người lúc trước, lên tiếng thần phục Hoàng Tiểu Long.

Hai người này nguyện ý thần phục cũng không làm Hoàng Tiểu Long bất ngờ. Chỉ là lần này, Hoàng Tiểu Long lại không vội thi triển lạc ấn tinh thần khống chế hai người, mà quay đầu, nhìn về phía chỗ tối bên trái: "Sao rồi? Cảnh Khẳng lão đầu, ngươi còn không tính đi ra sao? Định nhìn tới khi nào nữa?"

Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc. 

Không chỉ bốn người ngoài sáng, mà ngay cả Cảnh Khẳng đang ẩn núp trong bóng tối cũng giật mình, không ngờ Hoàng Tiểu Long lại có thể phát hiện ra mình.

Cảnh Khẳng ở trong chỗ tối suy nghĩ một chút, cuối cùng thân hình lóe lên, đi ra khỏi chỗ tối, nhẹ nhàng đáp xuống đại sảnh, xuất hiện trước mặt mọi người.

Thấy Cảnh Khẳng đi ra, sắc mặt hai người Đỗ Tân, Đặng Quang trở nên kinh hoàng, quỳ xuống trước mặt Hoàng Tiểu Long: "Thỉnh thiếu chủ trị tội." Lúc này sao hai người còn không đoán ra, Cảnh Khẳng là đi theo hai người mà tới. 

"Các ngươi đứng lên đi, chuyện này không liên quan tới các ngươi." Hoàng Tiểu Long mở miệng nói.

"Tạ thiếu chủ!" Lúc này hai người mới đứng lên, cung kính lui qua một bên cạnh Hoàng Tiểu Long.

"Thái thượng trưởng lão, cứu chúng ta, cứu chúng ta." Hai vị trưởng lão Thiên Vu môn mới vừa lên tiếng nguyện ý thần phục Hoàng Tiểu Long, thấy Cảnh Khẳng xuất hiện, trên mặt mừng rỡ giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, hoảng sợ chạy đến trước mặt Cảnh Khẳng, cầu xin nói. 

Cảnh Khẳng nhìn hai người, hừ lạnh một tiếng: "Sau khi trở về, các ngươi chờ bị môn quy của Thiên Vu môn xử phạt đi!"

Hai người nghe vậy lập tức tái mặt.

Hình phạt dành cho phản đồ của Thiên Vu môn cực kỳ nặng nề! 

Cảnh Khẳng thấy vẻ mặt hai người, nói: "Nhưng, nể tình hai ngươi dốc sức vì Thiên Vu môn nhiều năm như vậy, ta sẽ thay các ngươi cầu tình với môn chủ, giảm bớt hình phạt."

Hai người kia lập tức vui mừng, ôm quyền liên tục nói cảm ơn: "Tạ ơn Thái Thượng trưởng lão, tạ ơn Thái thượng trưởng lão! Sau này chúng ta nhất định thành tâm ra sức cho Thiên Vu môn, tuyệt đối trung thành một lòng với Thái thượng trưởng lão."

Cảnh Khẳng hài lòng gật đầu. 

Hoàng Tiểu Long vẻ mặt bình tĩnh đứng tại chỗ nhìn ba người nói chuyện, cũng không lên tiếng cắt ngang.

Sau khi trở về, chờ bị môn quy Thiên Vu môn xử phạt? Hóa ra Cảnh Khẳng chắc chắn, ba người họ có thể an toàn rời đi?

Hoàng Tiểu Long cười nhạt. 

Coi bộ Cảnh Khẳng này vô cùng tự tin vào thực lực bản thân.

Lúc này, Cảnh Khẳng mới quay đầu, nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, dùng ánh mắt dò xét nhìn hắn từ đầu tới chân, nói: "Tiểu huynh đệ, không biết xưng hô như thế nào?"

Hoàng Tiểu Long cực kỳ lãnh đạm: "Hoàng Tiểu Long." 

Hắn không hề giấu diếm tên mình, bởi vì theo hắn, chuyện này là không cần thiết.

Cảnh Khẳng tìm trong trí nhớ, cái tên Hoàng Tiểu Long này rất xa lạ.

"Ha ha, hóa ra là Hoàng huynh đệ, thực lực Hoàng huynh đệ không tệ." Cảnh Khẳng cười nói: "Đấu kỹ Ám Thân ta thi triển, cho dù là lão già Trần Tiếu Thiên cũng không phát hiện ra. Ta thật sự tò mò, không biết Hoàng huynh đệ phát hiện ta lúc nào? Là vừa mới rồi sao?" 

Lúc nãy, khi Hoàng Tiểu Long nói chúng trưởng lão Thiên Vu môn đã bị khống chế gần hết, Cảnh Khẳng khiếp sợ, có thể đã lộ ra chút khí tức. Theo lão nghĩ, chỉ có lúc đó lão sơ sẩy, cho nên mới bị Hoàng Tiểu Long phát hiện.

"Điều này rất quan trọng sao?" Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt hỏi ngược lại.

Cảnh Khẳng ngẩn ra, sau đó cười một tiếng: "Ha ha, ta cũng chỉ tùy tiện hỏi chút thôi, thực lực Hoàng huynh đệ không tệ, chúng ta hợp tác được không?" 

"Hợp tác?" Hoàng Tiểu Long vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh.

"Đúng vậy, hợp tác." Cảnh Khẳng nở nụ cười: "Hai người chúng ta liên thủ, giết Trần Tiếu Thiên, sau đó lại thâu tóm Huyết Yến môn, diệt Cửu Sát tông, thống trị thành Hắc Ma!"

Thiên Vu môn, Huyết Yến môn, Cửu Sát tông, là ba thế lực lớn ở thành Hắc Ma. 

Trong ba thế lực lớn, thì Thiên Vu môn và Huyết Yến môn có thực lực ngang ngửa nhau, Cửu Sát tông thì lại mạnh hơn hai môn không ít.

Bây giờ, thành chủ của thành Hắc Ma do tông chủ Cửu Sát tông đảm nhiệm, Cửu Sát tông mới là chủ nhân chân chính là thành Hắc Ma. Còn Thiên Vu môn và Huyết Yến môn, chỉ khống chế một khu vực trong thành Hắc Ma mà thôi.

Đương nhiên, thế lực của Thiên Vu môn và Huyết Yến môn cũng không yếu, Cửu Sát tông muốn diệt hai môn này cũng không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa, ngoại địch xâm lấn, Cửu Sát tông cũng phải mượn lực lượng hai môn, cùng nhau đối kháng. Cho nên tới giờ, Cửu Sát tông cũng không diệt chết hai môn này. 

Hoàng Tiểu Long nhìn Cảnh Khẳng, không ngờ lão đầu Cảnh Khẳng nhìn nhỏ lùn này, lại có dã tâm lớn như vậy, không chỉ muốn thâu tóm Huyết Yến môn, còn muốn tiêu diệt Cửu Sát tông, thống trị thành Hắc Ma.

Cảnh Khẳng thấy Hoàng Tiểu Long yên lặng không nói, cho rằng Hoàng Tiểu Long đang suy nghĩ đề nghị của mình, mừng thầm trong lòng, cười nói: "Đến lúc đó, chúng ta thống trị thành Hắc Ma, thì vị trí thành chủ do ta và Hoàng huynh đệ cùng đảm nhiệm."

Ở Hỗn Loạn chi địa, có không ít thành trì làm như vậy. 

Một tòa thành trì có tới hai thành chủ, cùng nhau thống trị.

"Ồ, chúng ta cùng nhau đảm nhiệm vị trí thành chủ thành Hắc Ma?" Vẻ mặt Hoàng Tiểu Long như giếng sâu, không nhìn thấu suy nghĩ.

Cảnh Khẳng cười nói: "Đúng vậy, chúng ta cùng nhau đảm nhiệm vị trí thành chủ thành Hắc Ma." 

Lúc này, Đỗ Tân, Đặng Quang và cả hai vị trưởng lão kia đều đứng yên bên cạnh, không ai lên tiếng. Hai vị trưởng lão kia vốn đứng bên phe Cảnh Khẳng, nên khi nghe thấy lão muốn giết chết môn chủ Trần Tiếu Thiên, cũng không hề giật mình.

Hoàng Tiểu Long nhìn Cảnh Khẳng, lắc đầu một cái.

Lão đầu Cảnh Khẳng này tính toán không tệ, muốn mượn lực lượng của mình thống trị thành Hắc Ma, sau đó cùng nhau đảm nhiệm vị trí thành chủ thành Hắc Ma. 

Hóa ra, lão đầu Cảnh Khẳng này thật sự nghĩ Hoàng Tiểu Long là đồ ngu.

Hoàng Tiểu Long nói: "Thiên Vu môn, thành Hắc Ma ta đều muốn thống trị. Nhưng, không phải hai chúng ta, mà là ta."

Cảnh Khẳng nghe vậy thì cười ha ha một tiếng, sau đó sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói: "Nếu Hoàng huynh đệ có lòng tin như vậy thì tốt rồi. Ta sẽ chờ ngày mà Hoàng huynh đệ thống trị thành Hắc Ma này." Nói xong, thì muốn dẫn hai vị trưởng lão kia rời đi. 

"Ai cho các ngươi rời đi." Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói.

Cảnh Khẳng dừng bước quay đầu lại nhìn Hoàng Tiểu Long, đôi mắt u ám lóe ánh sáng: "Tiểu tử, trong thành Hắc Ma này, ta muốn đi thì đi, muốn tới thì tới. Ngươi cho rằng một tên cấp sáu nho nhỏ như ngươi, có thể lưu được ta?" Nói xong, toàn thân lão bùng lên Đấu diễm màu đỏ lửa, khí tức mạnh mẽ tràn ngập bốn phía.