Vô Hạn Cầu Sinh

Chương 39: Khách Sạn [4]



[Trò Vô Hạn Cầu Sinh làm gì có hack]

Ai mà có dè Vân Lạc vẫn chưa nói xong, lại nói tiếp, "Mọi người chỉ tính đến việc né tấn công ở góc độ cá nhân mà không hề nghĩ đến tính đồng đội à?"

Mọi người đều sửng sốt khi cô nói điều này.

Vân Lạc lại tiếp tục nói, "Ví dụ viết chữ ' vây ' trong vây khốn ấy. Nếu Thao Thiết bị vây khốn trong lồng sắt mười phút vậy thì chỉ cần một lá bùa là có thể miễn được một lượt tấn công rồi."

"Còn chữ ' ngủ ' nữa. Không phải thần thú cổ xưa đều thích ngủ à? Hơn nữa còn ngủ mấy trăm năm. Nếu Thao Thiết rơi vào trạng thái ngủ say thì mọi người cũng bình an sống sót mà chẳng bị gì."

"Cho dù là ' côn ', ' vây ' hay ' ngủ ', chỉ cần một chữ trong dự đoán có hiệu quả, vậy thì sáng chỉ cần 6 lá bùa, tối thì 3 lá. Từ đầu đến cuối chỉ cần đến 24 lá bùa là tất cả người chơi đều có thể vượt ải với số điểm sinh mệnh nguyên vẹn."

Cô bình tĩnh chắc chắn phân tích, giống như chuyện vượt ải dễ như trở lòng bàn tay. Nhưng mà trước đó, những người chơi khác hoàn toàn không có cách nghĩ này.

Mọi người ngơ ngác nhìn cô đến thất thần.

Lại đến giờ cơm, Thao Thiết lần thứ N chạy đến kiếm ăn.

Trong biển người rộng lớn, nó liếc mắt một cái liền nhìn trúng Vân Lạc! Nhẹ vẫy đuôi, rụt rè đứng tại chỗ, ngồi xuống chờ ăn.

Vân Lạc bất lực, đánh phải lấy bút và bùa ra, viết chữ "ngủ" lên.

Vừa viết vừa lải nhải, "Mình viết chữ ' ngủ ' trước. Nếu tác dụng không hiệu quả như mình vừa phân tích thì những người còn lại thử chữ ' côn ' và chữ ' vây '."

Ngoài dự đoán, lúc viết chữ xong và dán lên trán Thao Thiết, nó ngáp một cái, thuận thế nằm sấp xuống, lát sau liền tiến vào mộng đẹp, ngủ cực kỳ ngon.

Giây tiếp theo, tất cả người chơi đều nhận được lời nhắc của hệ thống, "Một lá bùa long văn có chữ ' ngủ ' có thể khiến Thao Thiết nghỉ ngơi mười lăm phút. Tập hợp mười lá bùa long văn có chữ ' ngủ ' dán lên người BOSS có thể khiến nó ngủ say trăm năm."

Người chơi kinh nhạc nhìn nhau.

Không ai ngờ đến, sau khi viết đúng chữ, hệ thống sẽ phát nhắc nhở cho người chơi! Giờ phút này chỉ cần tìm đủ mười lá bùa là họ có thể vượt ải.

Nói đi cũng phải nói lại, thử viết nhiều chữ lên lá bùa cũng là một loại kỹ năng sống.

Thời điểm mấu chốt, Vân Lạc lại lên tiếng, "Không lẽ người nào dán mười lá bùa lên người BOSS đầu tiên thì người đó sẽ nhận được đánh giá A?"

Những người khác như bừng tỉnh. Không nhiều lời liền tách ra, phân công nhau tìm kiếm lá bùa.

Còn Vân Lạc vẫn ở tại chỗ, không vội vã hành động, nhưng khóe miệng lại ẩn hiện một nét cười.

Theo suy đoán của cô, bùa long văn có chứa sức mạnh kỳ diệu. Nếu thành công vượt ải, bùa dư trên tay sẽ trở thành vật phẩm không khóa. Thế là cô không định tìm đủ mười lá để khiến BOSS ngủ say.

Đánh giá A là cái gì? Ăn được chắc? Đương nhiên là lợi ích thực tế quan trọng nhất!

Cô cố tình nói ra để họ thay cô hoàn thành sứ mệnh quan trọng "Khiến BOSS ngủ say trăm năm". Về phần cô, đương nhiên sẽ mang những lá bùa dư trên tay bán lấy tiền.

Thực ra, Vân Lạc cũng đã xét qua cục diện của bốn người, muốn độc chiếm những lá bùa còn lại, 1vs2 thì nguy hiểm quá cao, rất dễ lật thuyền, thế nên dừng cuộc chơi.

**

Cuồng Đao đi vào phòng, không nói một lời mà liền bắt tay tìm kiếm.

Lúc Long Ngâm quay đầu lại, vô tình nhìn thoáng qua bạn mình, bị vẻ mặt của thằng bạn dọa cho một trận, "Sao nữa? Tìm ra cách vượt ải rồi con gì, sao mặt lại thối thế?"

"Cách vượt ải là mình nghĩ ra à? Không phải là do người ta nghĩ ra sao?" Cuồng Đao tức giận.

Quan trọng hơn là nếu nhận ra chậm chút nữa thì phó bản sẽ không còn đủ mười lá bùa, vậy thì tất cả người chơi chỉ có thể ngồi chờ chết.

"Ai phát hiện có khác gì đâu." Long Ngâm chẳng để tâm, "Dù nghĩ ra cách thì cũng phải tìm được mười lá bùa, nếu không cũng chẳng làm được gì."

"Tao không cam tâm lại bị thua bởi Vân Lạc thôi." Cuồng Đao thở dài.

"Cái gì mà lại?" Long Ngâm buồn bực, "Hôm này vừa gặp mà?"

Cuồng Đao trợn trắng mắt, liên tục nói ra vài thông tin chủ chốt, "Hai ngày trước, Học viện Mỹ Thuật, tân thủ trong đội."

"Là cô ta?!" Long Ngâm nhớ mang máng là có người như vậy, lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, "Chỉ mới hai ngày mà đã lên cấp 3?"

"Vậy nên mới nói, người này rất giỏi." Tâm trang Cuồng Đao lẫn lộn.



"Chúng ta quỳ khóc thét trong phó bản ' Học viện Mỹ Thuật ', Vân Lạc là tân thủ nhưng lại vượt ải suôn sẻ, đây không thuộc vào phạm trù giỏi giang đâu." Long Ngâm nghiêm túc nói, "Theo phân tích của tao, chắc chắn là cô ta dùng hack tool!"

Cuồng Đao, "......"

Hack cái đầu mày! Trò Vô Hạn Cầu Sinh làm gì có hack?

Nhưng sau cuộc đối thoại, cảm xúc buồn bực cũng vơi đi, Cuồng Đao tỉnh táo trở lại, "Cô ta tìm được cách vượt ải thì sao chứ? Chắc chắn sẽ giành được đánh giá A sao? Tao muốn để cô ta biết, trò chơi này không thiếu người tài!"

"Đúng!" Long Ngâm cười ha ha đầy đắc ý, "Chắc cô ta sẽ không thể ngờ chúng ta đã tìm được bảy lá nhưng chỉ dùng hai lá, vẫn còn dư năm lá!"

"Chỉ cần tìm thêm năm lá nữa là chúng ta có thể vượt ải đầu và nhận đánh giá A!"

"Tốt nhất là nên dùng sự thật để dạy dỗ cô ta, kiêu ngạo tự mãn thì rất dễ dẫn đến xôi hỏng bỏng không[1]!"

Hai người cổ vũ nhau xong, nhiệt huyết tăng cao, hiệu quả cũng tăng cao.

**

Bên kia, Nhân Như Hải và Xe Thành Hàng đang nổ lực tìm kiếm ở tầng 4.

Xe Thành Hàng vừa bận việc vừa nói, "Chúng ta chỉ có hai lá bùa trong tay, một trong hai lá đã viết chữ, bỏ cuộc cho rồi."

Nhân Như Hải ưỡn ngực, vô cùng khí phách nói, "Vợ yên tâm, việc này cứ để anh."

Xe Thành Hàng liếc nhìn người nào đó một cái, liên tục cười lạnh, "Giao cho anh? Viết có mỗi chữ ' thế ' mà còn lãng phí thêm một lá bùa. Có lá bùa trống trên người không an toàn hay sao mà một hai phải viết thêm chữ ' phòng '."

Không phải cô ta có thành kiến mà người nào đó thật sự rất có khiếu phá của. Đua độ phá của trong phó bản thì không ai bằng.

"Trò chơi chưa kết thúc thì sao có thể từ bỏ dễ dàng như vậy được!" Nhân Như Hải nói rất năng rất hùng hồn.

"Chúng ta tìm được một tờ giấy nhắc nhở rồi còn gì, viết chữ ' tử ' lên lá bùa, sau đó dán lên lưng người chơi là có thể loại bỏ mục tiêu, đúng không? Ngoài ra, những lá bùa của người bị loại sẽ rơi xuống mặt đất."

"Gom đủ bảy lá, sau đó loại bỏ Vân Lạc, ai thắng bại cũng chưa biết được."

Xe Thành Hàng không tán thành một chút nào, "Nói sao thì nói nhưng cách vượt ải là Vân Lạc tìm ra. Không có cô ấy thì sao mình biết được cách vượt ải. Trở mặt với người ta là không được."

Nhân Như Hải kiên trì, "Trao đổi thông tin thôi mà, có ai nợ ai đâu. Có thể giành được đánh giá A hay không là dựa vào năng lực của từng người mà."

Tóm lại là anh ta không muốn bạn gái lâm vào thế khó xử, lập tức đổi đối tượng, "Không thì loại Cuồng Đao với Long Ngâm, cách này tốt hơn đó."

Hai mắt Xe Thành Hàng sáng lên, liên thanh, "Cách này được nè, cứ làm vậy đi!"

**Quảng cáo: Truyện được đăng tại Wattpad Léandre(

Lá bài thứ sáu vào tay, sau đó là lá thứ bảy, tiếp đến là lá thứ tám...... Long Ngâm và Cuồng Đao tập trung tìm bùa, tiến triển cực kỳ thuận lợi.

Thấy sắp đủ mười lá, hai người đều nóng lòng, gấp không chờ nổi đến phòng tiếp theo để tìm.

Ai ngờ vừa mở cửa phòng, Xe Thành Hàng liền xuất hiện trước mặt hai người, vẻ mặt vô cùng nóng vội, sốt ruột mà nói, "Không hay rồi! Lúc nãy không biết Nhân Như Hải đã làm gì mà đã kích hoạt Cờ Tử Vong rồi, bị Thao Thiết nuốt luôn vào bụng!"

Long Ngâm và Cuồng Đao liếc mắt nhìn nhau.

Sau đó Long Ngâm hắng giọng, nghiêm túc nói, "Nhân Như Hải bị BOSS nuốt luôn, vậy chúng tôi cũng hết cách." Nói xong, anh ta nhún vai, tỏ vẻ bất lực.

Xe Thành Hàng hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại, "Ý của tôi là nên gom đủ mười lá bùa lại, nhanh chóng vượt ải để tránh gặp chuyện không may."

"Gom đủ mười lá bùa? Nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ." Cuồng Đao không khách khí hỏi lại, "Ai tự nguyện đưa bùa ra? Ai viết chữ lên bùa để đoạt đánh giá A?"

"Thay vì chạy lại đây nói lời vô nghĩa thì nên chia ra tìm kiếm thì hơn."

Cũng sắp tìm bùa xong rồi, không cần dây dưa nhiều chuyện.

Xe Thành Hàng định nói thêm gì đó, Long Ngâm chặn lại, "Nếu cô gấp không chờ được thì có thể đưa tất cả lá bùa trống ra đây. Yên tâm, tôi không chê đâu."

Ấn đường Xe Thành Hàng giật giật, cuối cùng chỉ mấp máy môi.

"Thôi, không có chuyện gì thì đi đi. Chúng tôi còn phải tìm bùa nữa, không có thời gian nói chuyện phiếm." Nói xong, Long Ngâm bước ra cửa phòng, định đến phòng khác tìm.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đột nhiên có một bàn tay thò ra từ bên cạnh, dán một lá bùa lên lưng anh ta.

Long Ngâm quay đầu, kinh ngạc phát hiện, Nhân Như Hải bị BOSS nuốt vào bụng thế mà lại xuất hiện trước mặt anh ta! Đứng sát ở vách tường đánh lén, cố tình bịa đặt nói dối, thấy là biết chẳng tốt lành gì!



Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Nhưng anh ta chưa kịp nói gì thì đã biến thành tia sáng trắng.

Đồng thời, số bùa trống cũng rơi xuống đất.

Vẻ mặt Cuồng Đao thay đổi. Chỉ trong nháy mắt anh ta đã nhận ra, Cở Tử Vong của phó bản này đại khái là chữ gì đó trên lá bùa được dán lên người người chơi!

Nghĩ vậy, anh ta định quay đầu chạy.

Nhân Như Hải phóng qua, đè anh ta trên mặt đất

Xe Thành Hàng đến gần giúp đỡ, tay chân luống cuống giữ chặt Cuồng Đao.

Nhân Như Hải nắm lấy cơ hội, lấy một lá bùa khác đã viết sẵn chữ "tử" ra, dán lên mục tiêu.

"Má nó!" Cuồng Đao biết mình sắp bị loại, nhịn không được chửi ầm lên.

Thật không ngờ, anh ta luôn đề phòng Vân Lạc để rồi bị người khác đột kích!

Rõ ràng sắp vượt ải rồi, vậy mà Nhân Như Hải và Xe Thành Hàng lại xử lý anh ta bằng cách anh ta không hề hay biết...... Cuồng Đao thật sự chết không nhắm mắt.

Nhưng bực tức thế nào thì bị loại vẫn là bị loại.

Giây tiếp theo, Cuồng Đao cũng hóa thành ánh sáng trắng.

Việc lớn đã thành.[2]

Nhân Như Hải thở phào nhẹ nhõm, xúc động không thôi, "May mà đánh lén thành công một người không thì đấu không lại."

Xe Thành Hàng cười nói, "Phải nói may là họ không biết cách loại bỏ người chơi. Nếu hai bên đều viết chữ ' tử ' lên lá bùa thì không biết lợi thế sẽ thuộc về ai[3]."

Đây là sự thật.

Cuồng Đao thua vì họ không có nhắc nhở trong tay.

Dừng một chút, nét cười của Xe Thành Hàng hơi lạnh, liếc mắt nhìn người nào đó, thẳng thừng chỉ trích, "May mà còn dư hai lá bùa, lá còn lại tô đen viết lại vẫn có hiệu lực. Không có bùa cũng không thể loại bỏ người chơi."

Nhân Như Hải, "......"

Nàng dâu nhỏ à, thời khắc vui vẻ thì không nên nói về chuyện gây mất hứng chứ?

Tác giả có lời muốn nói:

Vân Lạc ( Vui vẻ khi có tiền mặt, giọng điệu có lệ): Mình sợ wá à

Cuồng Đao & Long Ngâm: Sao không giống trong tưởng tượng......

**

Nhân Như Hải: Nàng dâu nhỏ muốn tui sống thiện lương. Thiện lương hay không thiện lương thì làm sao, nhưng thôi nghe lời vợ. ( Muốn khen thưởng thật to bự!)

Xe Thành Hàng ( lạnh nhạt, một quả đấm nện lên đầu): Biểu hiện của anh đáng khen thưởng chỗ nào?

Léandre ( hậm hực húp cẩu lương từ chương trước đến chương này):......

**

Quy tắc trò chơi là một lá có thể viết một chữ

Bình luận đều muốn viết ∞ và π, mọi người nghiêm túc à...... ( khiếp sợ)

Có người nói viết chữ tiếng Anh nữa, viết "Endless" hả?

=====

[1] Nguyên văn: Lật thuyền trong mương (阴沟里翻船) ỷ y vào việc mương nước không sóng không thể lật thuyện nhưng cuối cùng thuyền vẫn có thể lật; ta tạm thay thế bằng câu tục ngữ "Xôi hỏng bỏng không": để hư việc lớn, làm việc nhỏ cũng hư. Nàng nào có câu tục ngữ Việt Nam tương tự như "Lật thuyền trong mương" thì để lại bình luận nhé, ta sẽ sửa!

[2] Nguyên văn: Đại công cáo thành(大功告成): việc lớn đã thành; việc đã làm xong

[3] Nguyên văn: Hươu chết về tay ai(鹿死谁手)