Buông tha Phong Du Dương, Vân Lạc xuyên qua phòng khác tuần tra, tích cực tìm kiếm mục tiêu kế tiếp. Vừa phiêu đãng vừa nghĩ, phó bản này giống trò chơi đoạt ghế vậy.
Vốn có bốn người chơi, mỗi người một cái ghế là được, tự nhiên lại nhảy ra thêm một bóng ma. Thế là tình huống trở thành năm người tranh đoạt bốn cái ghế, sẽ luôn có một người đứng.
Nếu người đứng là bóng ma thì không sao, nếu là người chơi vậy thì điểm sinh mệnh sẽ bị trừ liên tục.
Vân Lạc nhanh chóng tính nhẩm.
Trong trạng thái linh hồn, người chơi sẽ bị trừ 10 điểm sinh mệnh mỗi phút. Thời gian phó bản là 100 phút, tương đương bị trừ đi 1000 điểm sinh mệnh. Có tổng cộng bốn người chơi, lần lượt là cấp 3, cấp 3, cấp 3, cấp 2, tổng điểm sinh mệnh là 1100!
Nói cách khác, nếu không tìm cách khiến BOSS thoát khỏi cơ thể người chơi, vậy thì sau khi hết 100 phút, người chơi đều chết hết chỉ còn lại một người.
Nghĩ vậy, Vân Lạc không khỏi than nhẹ một tiếng. Phó bản quá lớn, chân BOSS lại quá dài, chạy khắp nơi cũng không thể dễ dàng bắt được nó?
Vì BOSS khó tìm nên Phong Du Dương mới chọn Faraday làm mục tiêu, sau đó Faraday lại chọn cô làm mục tiêu.
Vân Lạc thầm nghĩ, "Những người khác đều suy tính cho bản thân, vậy mình cần gì lấy đại cục làm trọng chứ?"
**
Faraday trong cơ thể khuôn mẫu hệ thống của Vân Lạc chạy như điên, đến khi rẽ trái rẽ phải rất nhiều vòng thì anh ta mới dừng lại điều chỉnh nhịp thở.
Anh ta không biết phó bản được giả lập theo cửu cung cách, thấy cửa thì mở ra chạy qua chạy lại trong những căn phòng. Cuối cùng, thành công khiến bản thân không biết mình đang ở đâu.
Faraday nghĩ thầm, chắc linh hồn kia không tìm được mình đâu.
Anh ta ngồi xuống tại chỗ điều chỉnh lại nhịp thở, bắt đầu suy nghĩ cách vượt ải. Mặc dù trong tay anh ta không có nhiều manh mối, nhưng cũng đã tồn tại trong trạng thái linh hồn một lần rồi, ít nhiều cũng nghĩ ra vài cách để vượt ải.
Faraday thấy, trọng điểm của trò chơi là không thể để linh hồn tìm thấy mình. Chỉ cần anh ta giữ chặt tấm áo da người này đến cuối cùng thì có thể vượt ải!
Còn những nhắc nhở khác chưa biết, cứ kệ nó vậy. Dựa vào những nhắc nhở anh ta đã biết là đủ để vượt ải rồi.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Faraday đứng lên, không muốn dừng lại quá lâu vì sợ bị bắt được.
Nhưng anh ta vừa đứng vững thì đột nhiên lại lảo đảo ngã về phía trước. Giống như...... bị đẩy một cái từ sau lưng vậy.
Faraday hoảng hồn, sao lại bị đẩy ra khỏi cơ thể nữa rồi? Hơn nữa, vừa rồi anh ta dựa vào vách tường mà, sao bị bám vào được!
Vân Lạc hoạt động cơ thể khuôn mẫu của hệ thống, rất nhanh đã hành động tự nhiên.
Faraday còn tưởng rằng Vân Lạc đi tìm lại nhân vật của mình, nhưng giá trị sinh mệnh của người này lại là 170/200, rõ ràng là Mạt Mạt người chơi cấp hai duy nhất đã cướp lấy cơ thể!
Faraday rất tức giận. Nhưng linh hồn vừa rời khỏi cơ thể, còn trong trạng thái mơ hồ, không thể cử động bình thường, vậy nên anh ta chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Mạt Mạt cúi đầu, dường như rất áy náy, nhưng trong lúc lơ đãng, khóe miệng lại ẩn hiện một tia tươi cười.
Nhắc nhở 8: Linh hồn xuyên qua gương, nhưng cũng có thể xuyên qua tường.
Sau khi phát hiện ra nhắc nhở 8, hiệu quả tìm kiếm người ( thân) chơi ( thể) tăng cao. May mắn là Mạt Mạt vừa ở trong trạng thái linh hồn không bao lâu thì đã có thể thoát khỏi nó.
"Tôi cũng đâu còn cách nào khác." Mạt Mạt phiền muộn thở dài. Nói xong liền muốn xoay người đi.
Faraday giận dữ, anh ta nghĩ đối phương chỉ là tân thủ cấp 2, chưa biết chơi nên còn định giúp đỡ nữa. Ai ngờ con nhỏ này lại giả heo ăn thịt hổ, tính toán hết cả rồi!
Đương lúc anh ta đang bất bình, bỗng nhiên mặt kính nổi lên một tầng sóng, hệt như mặt nước gợn sóng.
Faraday nhìn thấy được, một hồn phách nửa trong suốt có gương mặt y hệt khuôn mẫu hệ thống Vân Lạc, giờ phút này đang chầm chậm bay ra khỏi gương. Vì ghi hận Mạt Mạt đánh lén, anh ta cố ý ngậm miệng, không hề lên tiếng nhắc nhở.
Mạt Mạt khoác khuôn mẫu hệ thống Vân Lạc đang định rời đi. Đột ngột dừng bước, dường như giác quan thứ sáu đang cảnh báo cô ta.
Cô ta nhanh chóng quay đầu, Vân Lạc đã gần trong gang tấc, cười nói, "Nghĩ đi nghĩ lại thì dùng cơ thể của mình là tốt nhất. Vốn đang bâng khuâng nếu vẫn là Faraday thì không thể cướp lại. Ai ngờ bạn đã đoạt đi vậy mình không cần khách khí."
Sắc mặt Mạt Mạt đen như đáy nồi, giây tiếp theo linh hồn bị đẩy ra khỏi cơ thể.
"Đi nha." Vân Lạc thuận miệng tạm biệt, sau đó nhanh nhẹn rời đi.
Mạt Mạt cắn chặt răng. Bận rộn thật lâu ấy vậy mà còn giúp người khác may áo cưới!
"Người làm trời nhìn." Faraday hừ lạnh một tiếng, mừng thầm trong bụng.
Tâm trạng Mạt Mạt không tốt, lười nguỵ trang dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời. Cô ta liếc xéo người nào đó rồi cười nhạo nói, "Nói cứ như người cướp được cơ thể là bạn vậy. Có gì mà vui? Hai người chúng ta đều đang bay mà? Có ai cao quý hơn ai đâu?"
Faraday lập tức nghẹn lời.
Nhưng lát sau anh ta liền thẹn quá hoá giận trả lời, "Vẫn là lời nói cũ, cô chẳng phải người tốt gì! Cướp được cơ thể thì sao? Chưa tới một phút đã bị người khác cướp đi!"
Nhắc tới chuyện này, Mạt Mạt nhăn mày, nói nhỏ khó nghe thấy, "Nói đi cũng phải nói lại, sao Vân Lạc cũng trong trạng thái linh hồn được?"
Bốn vật thể, năm linh hồn, theo lý mà nói thì chỉ có một người bay thôi chứ. Đây cũng là lý do vì sao khi cô ta cướp được cơ thể rồi liền lơ là phòng bị —— linh hồn Faraday vừa rời cơ thể, bị mơ màng một phút, tạm thời không thể tự do hành động, cô ta cho rằng bản thân rất an toàn.
Ai ngờ Vân Lạc lại nhảy ra, đoạt mất cơ thể......
"Lạ quá đi." Mạt Mạt lẩm bẩm.
Bên cạnh, Faraday nhìn mình, rồi lại nhìn Mạt Mạt, lập tức kinh ngạc, "Ủa, sao lại có hai linh hồn?"
Mạt Mạt trợn trắng mắt, bây giờ thứ này mới phát hiện ra điểm không thích hợp? Thật mệt khi anh ta là người chơi cấp 3 và luôn tự cho là đúng.
**
Bên kia, Vân Lạc chạy một đường từ phòng số 7 đến phòng số 3, xác nhận đã cách xa nhóm linh hồn kia thì mới nhẹ nhàng thở ra.
Cô nghỉ ngơi một lúc, thuận tiện suy ngẫm lại, "Sao lại có hai linh hồn cùng một lúc nhỉ?"
Bốn vật chứa ( cơ thể), năm linh hồn, vậy thì chỉ có một người trong trạng thái linh hồn mới đúng. Không lẽ...... Trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ.
Đúng lúc này, có người hoang mang rối loạn mở cửa phòng chui vào.
Vân Lạc thuận thế nhìn lại, lập tức sửng sốt —— người mang dáng vẻ khuôn mẫu hệ thống của Faraday có biểu cảm hoảng loạn, giống như có thứ gì đó đang đuổi theo phía sau.
Cô nghĩ thầm, Faraday và Mạt Mạt tạm thời đều đang trong trạng thái linh hồn, người này hẳn là Phong Du Dương.
"Mau mau mau, trốn đi! Quỷ hồn đang đuổi theo đó!" Có lẽ là nhìn Vân Lạc rất thuận mắt nên Phong Du Dương cảnh báo đúng sự thật, không hề lừa gạt.
Quỷ hồn hả?
Vân Lạc vô cùng bình tĩnh, "Sợ cái gì? Lỡ bị bám vào người thì nhiều nhất cũng chỉ biến thành trạng thái linh hồn thôi mà, có chết liền được đâu."
Phong Du Dương, "......"
Ý của cô nàng này là cô ta chuyện bé xé ra to à?
Ai ngờ ngay sau đó, Vân Lạc lại nói, "Đừng chạy nữa, mọi chuyện không theo lẽ thường. Vừa rồi mình thấy Faraday và Mạt Mạt đều trong trạng thái linh hồn, nếu BOSS phó bản cũng trong trạng thái quỷ hồn vậy thì cơ thể của Mạt Mạt và của bạn đâu?"
Nghe vậy, Phong Du Dương lập tức khắc dừng lại bước chân, kinh ngạc quay đầu lại, "Bạn đang nghiêm túc hả? Không có nói chơi đó chứ?"
Vân Lạc hỏi lại, "Bạn thấy mình giống đang giỡn lắm à?"
Phong Du Dương thầm nghĩ, khó mà nói được, lỡ mưu đồ gì thì ai mà biết được. Nhưng trước đó Vân Lạc đã tuân thủ hứa hẹn phóng cho cô ta một con ngựa, thế nên cô ta đành tin tưởng thêm lần nữa.
"Điều kỳ lạ hơn đó chính là phó bản này rõ ràng chỉ là phó bản dễ, nhưng mình lại thấy nó còn khó giải quyết hơn phó bản thường nữa." Vân Lạc cau mày, càng thêm khó hiểu.
Bỗng nhiên, Phong Du Dương nhỏ giọng lẩm bẩm, "Trong kính ngoài kính, có bạn có tôi."
Cô ta đột nhiên chuyển ngẩng đầu lên, khó mà bình tĩnh được, "Không lẽ cơ thể của Mạt Mạt và của tôi đều bị giấu trong gương?"
"Có thể lắm." Vân Lạc hơi gật đầu, "Nếu người chơi cướp được cơ thể, chắc chắn sẽ không vứt bỏ nó và cũng không thể đem nó vứt bỏ được. Chỉ có BOSS phó bản mới có năng lực tách hồn ra khỏi cơ thể mà thôi."
"Theo phân tích của mình, sau khi BOSS phó bản chiếm được cơ thể của bạn thì nó liền giấu chiến lời phẩm đi. Sau đó nó lại quay về trạng thái quỷ hồn, tiếp tục săn thú, cướp đoạt cơ thể của những người chơi khác."
"Người chơi trong phó bản này chẳng có chí tiến thủ gì hết. Khi cơ thể bị cướp thì liền cướp của người chơi khác, không ai dám đối diện trực tiếp với BOSS để đoạt cơ thể về cả."
Lúc này, sắc mặt Vân Lạc thay đổi, chợt cất cao giọng, "Không lẽ Cờ Tử Vong trong màn này là BOSS thu thập hết cơ thể của người chơi? Thu thập thành công thì người chơi sẽ bị diệt hết?"
"Bạn đừng cố ý dọa người như vậy được không?" Phong Du Dương dựng hết cả tóc gáy.
"Ai hù bạn?" Vân Lạc nói, rõ ràng là cô đang phân tích một cách nghiêm túc, "Cho dù không bị diệt hết cả đội thì khi người chơi không có cơ thể, điểm sinh mệnh sẽ bị trừ dần, việc bị loại cũng là điều sớm muộn mà thôi."
"Vậy sao bạn không chạy trốn nhanh đi? Rõ ràng lúc nãy mình có nói quỷ hồn đang đuổi theo sau mình!" Phong Du Dương bất chấp tất cả, vội vàng tiếp tục trốn chạy.
Vân Lạc lắc lắc đầu, nhỏ giọng tự nói, "Chạy trốn có ích gì đâu? Bốn người chơi, tổng cộng có 1100 giá trị sinh mệnh, giờ lại có thêm hai người chơi trong trạng thái linh hồn nữa."
"Người sống sót cuối cùng phải có kỹ năng lẩn trốn tuyệt với như thế nào thì mới có thể chống đỡ được đến 100 phút chứ?"
"Rõ ràng chỉ là phó bản dễ, điều kiện vượt ải không nên khó nhằn thế này, kỳ quá đi......"
Lúc cô đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân thì đột nhiên bị chao đảo một cái rồi bị đẩy vào trong gương.
Vân Lạc tập trung nhìn kỹ thì thấy nhân vật của mình đang cười rất vui vẻ, đứng trước mặt cô với nét mặt thiếu đòn, dáng vẻ khoe khoang.
Ngoài ra, có một sự khác biệt với người chơi là đối phương mang hình tượng Vân Lạc không hề bị trừ điểm sinh mệnh.
Đây chính là quỷ hồn đã tập kích Phong Du Dương, BOSS phó bản nhà kính.
Vân Lạc nhìn nhân vật hệ thống của mình, lòng dâng lên một cảm giác thất bại.
Không phải vì bị đánh lén. Nói thật, cô biết quỷ hồn đang đuổi theo phía sau, khả năng theo vào phòng này là rất cao, nhưng cô không hề nghĩ đến việc trốn đi.
Vào phó bản chỉ mới 30 phút mà giá trị sinh mệnh của cô chỉ còn lại 220.
Hơn nữa nhắc nhở 4: Người chơi trong trạng thái linh hồn sẽ bị trừ 10 điểm giá trị sinh mệnh theo từng phút. Nói cách khác, không xét đến việc sử dụng lá bùa thì cô không được biến thành trạng thái linh hồn trong vòng 48 phút tiếp theo của 70 phút còn lại ( 70-22=48), có như vậy thì mới vượt ải được. Nếu không muốn bị trừ điểm sinh mệnh liên tục, thì một là phải biết cách ẩn nấp, hai là sau khi trở thành linh hồn là phải nhanh chóng tìm được người thay thế.
Nhưng cơ thể của Mạt Mạt và Phong Du Dương đều bị giấu đi, năm linh hồn đoạt hai cơ thể. Sư tử nhiều nhưng thịt ít, muốn duy trì trạng thái vật thể là vô cùng khó khăn. Chi bằng bình tĩnh lại, nghĩ ra cách vượt ải.
Nhưng mà hiện giờ không có chút manh mối nào......
Vân Lạc vô cùng ảo não, cảm giác mọi chuyện đều không có lối thoát.