Vô Lại Kim Tiên

Chương 212: Hiểu biết nhân quả



Nói về thuở hỗn độn vừa sơ khai, âm dương mới sinh, Thái Cực đồ biến hóa ra Bát Quái Tứ Tượng. Vạn vật trong trời đất, Hồng Mông đại thế giới chia làm thiên, địa, nhân tam giới.

Trong tam giới, chổ nữ giới vốn là cực kỳ rộng lớn, là đứng đầu tam giới do vô số tinh thần tạo thành lớn không thể tưởng tượng. Khi xảy ra thượng cổ yêu ma đại chiến cực kỳ thảm thiết, sát vận lan đến gần tam giới. Nhân Giới vô số sinh linh cũng bị diệt sạch, biến thành nguyên thủy tinh cầu, chỉ có Địa Cầu chẳng biết tại sao, lại không bị ảnh hướng đến, bởi vậy còn tồn lại.

Hai tiểu nữ của Lâm Phong lại đã đạt đến thiên tiên đại đạo, phá vỡ hư không, đi vào Nhân Giới. Vốn đang cực kỳ cao hứng, hưng phấn vô cùng, nhưng lại mãnh liệt cảm giác dường như chính mình tiến vào trong hố phân, một luồng khí nặng nề tiến đến, cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nghê Thường đầu tiên che miệng, kêu lên: "Oa, trong này chính là Nhân Giới sao? Như thế nào lại không sạch sẽ như vậy, Phụ thân năm đó là tại nơi này tu luyện sao? Thật đúng là khổ, linh khí mỏng manh như vậy, còn không biết muốn tu luyện bao nhiêu năm mới độ quá Thiên kiếp, phi thăng thành đạo!"

Thải Y cũng liền ngừng hô hấp, thấp giọng nói: "Nặng nề hồng trần tục khí, thật không biết Phụ thân lúc trước làm thế nào tu thành tiên đạo. Nhiễm nhiều hồng trần nhân quả như vậy, không cẩn thận là sẽ rơi vào luân hồi. Phụ thân khẳng định nếm qua không ít đau khổ!"

Hai thái điểu nhi ( cô nàng ba hoa) đứng trên mây cao vạn trượng, bắt đầu dò xét mọi nơi, hiếu kỳ không thôi.

Thình lình một tiếng ầm ĩ trong không trung vang lên. Hai tỷ muội lấy làm kỳ lạ nhìn quanh một hồi. Mới thấy phía đông một cự đại quái vật bay tới. Chỉ là tốc độ thong thả như loài bò sát.

Hai tỷ muội một mực dốc lòng tu luyện. Chưa từng thấy qua máy bay, càng không biết Nhân Giới đều có cái gì, xem hiếu kỳ không thôi. Nghê Thường nhịn không được hỏi: "Đây là vật gì, như thế nào không có nghe Phụ thân nói qua? Chà! Bên trong còn ngồi thật nhiều người, như thế nào cái đống sắt này cũng có thể bay trên bầu trời?"

Hai tỷ muội đã tu thành thiên tiên đại đạo, thần niệm quét qua, tự nhiên có thể thấy rõ ràng. Bởi vậy không hiểu, chỉ biết hai mặt nhìn nhau.

Sau khi hai nàng dò xét máy bay xong. Trên phi cơ, người điều khiển cũng qua Rada thấy rõ ràng ở một đám mây đằng trước có hai người đứng trên ánh sáng. Còn cho là mình nhìn hoa mắt, vội vàng xoa nhẹ hai mắt nhìn kỹ. Đúng vậy, đúng là có hai tiên nữ đang mặc y phục rực rỡ.

Người điều khiển giật mình há to miệng. Toàn thân run lên. Máy bay thiếu chút nữa rơi xuống.

Hai tỷ muội đánh giá máy bay một hồi. Đều cảm thấy cái Nhân Giới này thật sự là quá thần kỳ. Cái đống sắt này cũng không phải pháp bảo, lại có thể bay lên bầu trời, thật sự là kỳ quái.

Gặp đại gia hỏa bay tới, hai tỷ muội vội vàng lui qua một bên. Chờ máy bay bay đi, Nghê Thường lúc này mới hào hứng bừng bừng đề nghị: "Tỷ tỷ. Dù sao cũng không còn chuyện gì làm, không bằng chúng ta đi xuống dưới chơi đùa. Hơn nữa đến Côn Luân phái thay Phụ thân chấm dứt nhân quả, ngươi xem cũng rất tốt?"

Thải Y cũng suy nghĩ tương tự, trong lòng hiếu kỳ, không do dự đồng ý.

Lập tức hai tỷ muội ở trên cao ngắm nhìn một hồi, chỉ cảm thấy nhân gian quả nhiên là dơ bẩn không chịu nổi. Sinh hoạt tại nhân gian phàm phu tục tử thực có thể cũng coi là nhân quả quấn thân. Nghiệp chướng nặng nề. Sợ là không có mấy người sống tốt đến vài mươi năm đã muốn rơi vào luân hồi.

Nhưng mà vô số thành thị lại làm cho hai tỷ muội hiếu kỳ không thôi, trong đó Trường Thành dài như một con rắn bò quanh co là hấp dẫn ánh mắt hai tỷ muội nhất, lập tức trực tiếp đáp xuống hạ thẳng vào Trường Thành danh tiếng.

Đang giữa mùa hạ, vô số du khách trên Trường Thành bỗng thấy trận gió thơm, áng mây quấn quấn. Từ phía trên lăng không hạ xuống hai tiên nữ mặc y phục rực rỡ. Lập tức vô số du khách cuống quít giập đầu mà bái.

Phàm phu tục tử tuy rằng tín thần đích xác rất ít người, nhưng lại chính mắt thấy thần tiên thì khỏi phải nói.

Hai tỷ muội không biết trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu. Thấy những người này lại là một đám ăn mặc kỳ quái, trong đó có không ít người tóc hồng mắt xanh, kỳ nhân dị sĩ, đều cảm thấy hiếu kỳ, tuyệt không kiêng kị cái gì. Cứ đứng trên tường vân ( mây lành), cúi xuống, dò xét khắp nơi.

Lại không biết đám du khách kia thấy vậy, càng hoảng sợ, ba hồn xuất khiếu, bảy phách bay lên. Tất cả đều bò phục trên mặt đất, một cử động cũng không dám.

Hơn nữa từ lúc hai tỷ muội vừa mới hiện thân nơi Nhân Giới, vô số Rada đã chụp được ảnh. Cả Địa Cầu đều không sai biệt lắm trước sau sôi trào lên.

Hai tỷ muội lại hồn nhiên không biết, lại đi bộ một hồi trên Trường Thành. Rồi trực tiếp thuấn di, hiện ra tại thủ đô, giẫm trên một đám mây lành bay tới bay lui dò xét xung quanh lúc cao lúc thấp. Có khi trông thấy cái gì đó hiếu kỳ, càng xuống gần mặt đất hơn, thuận tay mang đi. Cũng không biết thứ này phải dùng tiền mới có thể mua được.

Chỉ là các quốc gia đó lại kinh hãi gà bay chó chạy, không được an bình. Còn có vô số phàm phu tục tử cũng ngốc trệ nhìn lên trời, bái tế trên mặt đất. Đủ các loại hỗn loạn đều bởi vì lòng hiếu kỳ của hai tỷ muội mà phát ra dữ dội. Kết quả là giao thông bế tắc. Cảnh sát giao thông lại không có thời gian đi trông nom.

Hai tỷ muội phát hiện hiện trạng, vội vàng bay lên trời, Nghê Thường khó hiểu nói: "Tỷ tỷ, những người này làm sao vậy. Vì sao mà tất cả họ đều muốn bái tế chúng ta, thật sự là kỳ quái!"

Thải Y suy nghĩ một hồi, nói: "Nhân Giới này ngoại trừ sâu trong núi kia có Tiên nhân ẩn tu ra, bên trong những phàm phu tục tử này ta lại không phát hiện một người tu đạo nào, có thể là bị đã chúng ta hù cho cũng nên!"

Nghê Thường ảo não nói: "Như thế nào không có nghĩ tới những thứ này sớm, làm sao bây giờ. Xuống lần nữa nhất định sẽ dọa càng nhiều người hơn!"

Thải Y nhìn ra ngoài một hồi, cuối cùng nhìn qua phía đông nói: "Nhìn, biển bên kia có một tiểu đảo, lúc nãy khẳng định không có người nào trông thấy chúng ta. Không bằng chúng ta đến đó chơi đùa!"

Nghê Thường làm sao cự tuyệt được, lập tức đồng ý. Hai tỷ muội thuấn di một cái, liền xuất hiện tại Nhật Bản Tokyo. Bất quá lần này cũng không có bay trên trời mà trực tiếp đáp trên mặt đất, chăm chú dò xét xung quanh. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Địa Cầu này có bao nhiêu địa điểm, địa phương, đối với hai tỷ muội đã tu thành tiên đạo có thể phá toái hư không mà nói, Địa Cầu này là một nơi chật hẹp nhỏ bé. Còn không phải là muốn đi tới nơi nào thì chỉ cần thuấn di một cái liền đến sao.

Đi bộ loanh quanh một hồi, cuối cùng cũng đã thỏa mãn lòng hiếu kỳ. Hai tỷ muội đã có thêm kinh nghiệm rất nhiều, thấy có cái gì đó hiếu kỳ, liền ẩn thân đi lấy. (DG: lúc đầu là ăn cướp, bi giờ đi ăn trộm ) Cũng chỉ là thật nhiều người vừa mới thấy hai tỷ muội ở đó, lại cảm thấy mắt hoa lên, rồi một khắc sau hai tỷ muội đã không thấy bóng người thì còn cho là mình gặp quỷ giữa ban ngày.

Hai tỷ muội đi bộ một hồi, thình lình một đám người vũ trang đầy đủ xông tới, đem hai người vây quanh. Bầu trời có vài phi cơ, trực thăng cũng mới tới rền vang ầm ĩ quần đảo trên đỉnh đầu. Vô số họng súng đen ngòm nhằm ngay tỷ muội hai người.

Nghê Thường khó hiểu mà hỏi thăm: "Tỷ tỷ, những người này muốn gì?"

Thải Y nói: "Bọn họ dường như đối với chúng ta không có hảo ý!"

Vừa dứt lời chợt nghe được một thanh âm thông qua loa phóng thanh truyền tới: "Người ở bên trong mau mau tiến lên thúc thủ chịu trói, nếu không sẽ xử lý như những phần tử khủng bố "

Hai tỷ muội vừa nghe, cảm thấy bực bội. Nghê Thường cả giận nói: "Các ngươi muốn làm gì, tỷ muội chúng ta ở đâu chọc tới các ngươi?"

Thải Y dùng thần niệm quét mắt một lần rồi nói: "Những người đáng ghét trên đảo nhỏ này đối với chúng ta không có hảo ý, vậy cũng không trách được chúng ta!"

Nghê Thường dậm chân nói tức tối: "Những người này thực làm mất hứng!" Lập tức là hai tỷ muội hóa thành hai đạo ánh sáng xông lên vân tiêu, Nghê Thường lại đạp mạnh một cái làm cho tiểu đảo long trời lở đất, chìm mất vào trong biển.

Hai tỷ muội bị người ta làm mất hứng, cũng không còn tâm trí để đi chơi. Thải Y nói: "Coi như chơi đủ rồi, giờ chúng ta đi Côn Luân phái giúp Phụ thân chấm dứt nhân quả liền trở về. Nhân Giới này hồng trần nhân quả quá nặng, coi chừng hư đạo hạnh, lại gây phiền toái cho Phụ thân!"

Nghê Thường đồng ý. Lập tức hai tỷ muội lại thuấn di đến Côn Luân sơn, đứng ở một đỉnh núi bị mây mù bao trùm, đánh giá một hồi, Thải Y nói: "Chính là trong này, trước cứ phá phong sơn cấm pháp đã!"Lấy một ngón tay, phong sơn cấm pháp lập tức bị phá đi, hiện ra một tòa động tiên.

"Tiên nhân phương nào giá lâm Côn Luân phái ta. Bần đạo kính chào!" Ba đạo độn quang vọt lên. Hiện ra ba lão đạo đã qua tuổi thất tuần. Pháp lực tu vi tại luyện thần hậu kỳ. Người chính giữa thoạt nhìn có vài phần tiên phong đạo cốt, thì ra là bộ dáng đã vượt qua hai Thiên kiếp. Hướng hai tỷ muội chắp tay làm lễ.

Nghê Thường giành nói: "Lão đạo này là ai. Gọi chưởng môn các ngươi ra đi!"

Ba lão đạo nghe vậy giận dữ nghĩ Côn Luân phái tại Nhân Giới là tu chân môn phái đứng đầu, thân phận địa vị cao cao tại thượng. Lại bị hai nữ tử không rõ lai lịch này phá hộ sơn cấm pháp, lại còn làm ra vẻ thị uy. Há có đạo lý nào như vậy.

Cũng may ba lão đạo này đều nhìn không ra hai tỷ muội nông sâu ra sao, không dám tùy tiện đắc tội. Dù sao cũng muốn thăm dò chi tiết rồi nói sau.

Lão đạo chính giữa biến sắc. Chắp tay nói: "Bần đạo Quan Tinh Tử, là chưởng môn phái Côn Luân đứng đầu các phái trong thiên hạ. Từ trước đến nay theo lẽ công bằng xử sự, không biết nhị vị tiên tử là đệ tử phái nào, đến Côn Luân phái ta có gì chỉ giáo?"

Hai tỷ muội vào đời không lâu, cũng không nghe ra trong lời nói lão đạo này có uy hiếp. Thải Y nói: "Ngươi chính là chưởng môn Côn Luân? Cũng không sợ nói cho ngươi biết, chúng ta là từ Tiên giới đến. Phụng mệnh cha ta đến cùng đám lão đạo các ngươi giải quyết một đoạn nhân quả!"

"Tiên giới", ba lão đạo nghe vậy lập tức sắc mặt đại biến. Quan Tinh Tử toàn thân run lên, thiếu chút nữa bất tỉnh, vội vàng ổn định thân hình, cẩn thận đánh giá hai tỷ muội liếc. Sắc mặt âm tình bất định, thật lâu mới nói: "Tiên tử nói đùa, không biết nhị vị sư thừa người phương nào, cùng Côn Luân phái ta có nhân quả gì muốn kết?"

Nghê Thường nói: "Lão đạo ngươi, tỷ tỷ của ta cũng không nói giỡn, năm mươi năm trước Thái Thanh tổ gia ban thưởng hạ Thái Cực đồ. Trợ cha ta thành tựu tiên đạo, lại bị đám lão đạo các ngươi nổi lên lòng tham đuổi giết, lưu lạc đến Thái Hư ảo cảnh. Hôm nay ta cùng tỷ tỷ chính là phụng mệnh Phụ thân cùng với Côn Luân phái các ngươi chấm dứt nhân quả, ngươi nếu không cho ta một kết quả thoả mãn. Tựu đem toàn bộ các ngươi đánh vào luân hồi!"

"Khẩu khí thật lớn!" Một lão đạo bên cạnh Quan Tinh Tử rốt cục nhịn không được cả giận nói: "Bọn yêu nghiệt các ngươi cũng không biết tốt xấu. Côn Luân phái ta từ khi khai phái đến nay còn chưa bao giờ gặp qua yêu nghiệt không biết sống chết bực này, ngươi có bổn sự gì muốn đem bần đạo đánh vào luân hồi?"

Nghê Thường giận dữ. Vừa muốn động thủ, Thải Y vội vàng đem nàng giữ chặt, hướng lão đạo kia hỏi: ""Lão đạo ngươi tên gọi là gì?"

Quan Tinh Tử lão đạo ho một tiếng, giới thiệu nói: "Còn đây là sư đệ bần đạo Quan Dương Tử, Quan Hà Tử!" Khẩu khí không một chút nào thân mật, hiển nhiên cũng đã thật sự nổi giận. Chỉ là bởi vì nhìn không thấu hai tỷ muội, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thải Y cười gằn nói: "Ta xem đám lão đạo các ngươi đều không phải là cái thứ gì tốt!" Lại nói với Nghê Thường: "Không cần phải cùng này đám lão đạo này nói nhảm. Cứ dẹp yên Côn Luân sơn rồi trở về gặp Phụ thân "

Nghê Thường sớm đã không còn kiên nhẫn, đâu còn có thể nói nhảm, lập tức hai tỷ muội không hề khách khí cùng ba lão đạo này, miệng niệm kiếm quyết, xuất ra Thiên Tuyệt kiếm, Thiên Huyền kiếm chém tới.

"Không tốt, hai yêu nữ này sợ là thực sự từ Tiên giới tới, mà tại sao lại không chết!" Ba lão đạo cảm thấy kinh hãi, năm mươi năm trước Quan Tinh Tử còn chưa lên làm chưởng môn, cũng chính là hắn dẫn đội đuổi giết Lâm Phong tự nhiên là có tật giật mình.(Nguyên văn là: Tự nhiên thị tâm lý thanh thanh sở sở)

Vừa rồi vừa nghe hai tỷ muội nói đến Thái Cực đồ. Ba lão đạo cũng đã cảm thấy kinh hãi. Giờ phút này thấy hai tỷ muội động thủ. Bốn phía thiên địa nguyên khí lập tức giống như trường kình hấp thủy hướng trước người hai tỷ muội tập trung. Còn có thể thấy rõ, pháp lực hai yêu nữ này so với ba lão mạnh hơn không biết bao nhiêu.

"Chẳng lẽ ta thật sự phi thăng Tiên giới không thành?" Ba lão đạo cảm thấy giật mình. Trên tay cũng không dám chậm trễ. Quan Dương Tử cùng Quan Hà Tử vội vàng tế lên phi kiếm ngăn cản. Lại nghe răng rắc hai tiếng, hai lưỡi phi kiếm bị Thiên Tuyệt kiếm cùng Thiên Huyền kiếm chém thành bốn đoạn.

Hai lão đạo lập tức sợ hãi, kinh ngạc đến ba hồn xuất khiếu, bảy phách thăng thiên. Vội vàng muốn bứt ra thối lui, cũng không còn kịp, Thiên Tuyệt kiếm cùng Thiên Huyền kiếm thế tới cực nhanh, đem Quan Dương Tử cùng Quan Hà Tử chém thành bốn đoạn, cả Nguyên Thần cũng bị uy lực cường đại của Tiên Thiên pháp khí chém đến thần hình cụ điệt.

"Không tốt!" Quan Tinh Tử thiếu chút nữa bị hù đến tiểu cả trong quần, đâu còn dám tiến lên liều mạng, càng không nghĩ tới có nên vì hai vị sư đệ mà báo thù không, vội vàng độn quang mà chạy.

"Chạy đi đâu, lão đạo ngươi hại cha ta, nhất định phải đem ngươi áp vào luân hồi" Hai tỷ muội quát lên một tiếng. Bản thân nhoáng một cái, liền chạy tới trước người Quan Tinh Tử, Thải Y tế lên Ma tháp, pháp quyết thúc giục hướng vào đầu Quan Tinh Tử ép xuống dưới.

Hắc bào phân thân trong Ma tháp sau khi bị Lâm Phong cùng Thất công chúa chém giết đã trở thành vật vô chủ, Lâm Phong một lần nữa dùng Hồng Mông luyện qua rồi giao lại cho nữ nhân phòng thân chống đỡ kiếp nạn. Uy lực mặc dù không nhỏ, nhưng để đối phó với người có pháp lực mạnh hơn hai tỷ muội tiên tử còn không đủ. Nhưng Quan Tinh Tử so với Hoàn Liên thiên tiên đô còn chưa đắc đạo. Làm sao có thể thoát được.

"Như thế nào đây, hôm nay sợ là chạy trời không khỏi nắng!" (Nguyên văn: Chẩm hội như hà, kim nhật phạ thị tại kiếp nan đào liễu ) Quan Tinh Tử kinh hãi đến mất hồn, cảm thấy không hề nghi ngờ hai tỷ muội này thực là từ Tiên giới tới. Mắt thấy chạy không thoát, không khỏi hung tâm đại phát thì cắn răng một cái, chuẩn bị tự bạo Nguyên Thần cùng hai tỷ muội đồng quy vu tận.

"Tỷ tỷ chú ý, lão đạo này không chịu yên phận, muốn tự bạo Nguyên Thần!"

Nghê Thường ánh mắt sắc nhọn, liếc thấy lão đạo sắp chết này muốn chuẩn bị phản kích, vội vàng mở miệng nhắc nhở, đồng thời đem Thiên Tâm Đăng tế lên đỉnh đầu, phát ra một đám kim quang, đem hai người bảo hộ ở bên trong.

Thải Y làm sao đem lão đạo còn chưa tới độ kiếp trung kỳ này để vào mắt, cười lạnh một tiếng, pháp lực thúc giục, Ma tháp nhanh chóng đè ép xuống dưới, mắt thấy muốn đem Quan Tinh Tử thu vào trong tháp, bỗng thấy hư không bị một cổ lực mạnh mẽ giật ra, một tiên nhân tuổi còn trẻ bước ra, phi kiếm ném đi, liền đập bay ma tháp của Thải Y.