Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 27: Tôi Muốn Cô Ấy Phục Tôi 27





"Không phải con nói quần áo của mẹ xấu sao, cho nên mẹ lại đặt mua một bộ đồng phục mới nữa." Cam Viện xoay người một vòng, "Thế nào, không tệ phải không?"Đứa nhỏ nhìn cô từ trêи xuống dưới.

Nhảy xuống, đi đến trước mặt cô, hít mũi một cái."Đây là quần áo của người phụ nữ kia, con còn nhớ mùi nước hoa của cô ta."Được rồi!Đây chính là chỗ xấu của việc con trai quá thông minh, muốn nói dối đều rất khó khăn."Thực ra là quần áo.."Điện thoại trêи bàn đúng lúc vang lên, Cam Viện lập tức bước nhanh tới, kết nối điện thoại, liền nghe thấy âm thanh của tổng giám đốc Lý, "Cam Viện, cô hãy đến phòng làm việc của tôi ngay lập tức."Lưu Sướиɠ này, năng suất làm việc thiệt là quá nhanh "Cam Viện cúp điện thoại" Con trai, đợi mẹ trở về sẽ giải thích cho con.

"Đến phòng làm việc của tổng giám đốc Lý, Cam Viện cũng không nhìn thấy Lưu Sướиɠ, mà nhìn thấy trợ lý của Hoàng Phủ Quyết đang ngồi trêи ghế sô pha, tổng giám đốc Lý đang cúi người châm trà cho đối phương.Người này chẳng lẽ cũng tới tố cáo sao?Cũng tốt, cũng đỡ tốn công cô viết đơn từ chức để không làm công việc này." Cam Viện cô đến rồi! "Tổng giám đốc Lý quay đầu nhìn thấy cô, lập tức cười vẫy tay với cô," Nào, ngồi đi! "Này..

có chút không đúng." Tổng giám đốc Lý, ngài..

"" Trợ lý đã giải thích với tôi chuyện trước đó rồi, ông Hoàng Phủ uống nhiều liền nhận sai người, mới xem cô như là người quen của anh ấy, đối phương đây là tới nói lời xin lỗi "Tổng giám đốc Lý khẽ nháy mắt với cô" Chút chuyện nhỏ này, cô nói..

có phải hay không? "" Cô Cam "Trợ lý mỉm cười đứng lên," Chúng tôi xin lỗi vì đã gây tổn thương cho cô.

Vậy nên..

ngài Hoàng Phủ đã quyết định mời cô với con trai cô ăn cùng nhau ăn cơm tối nay.


"" Xin lỗi, tôi không rảnh.

"Cam Viện không có tiếp nhận, điều sáng suốt cô nên làm là nhân cơ hội này phủi sạch sẽ quan hệ với đối phương." Ngài trợ lý, đừng hiểu lầm, ý cô ấy nói là buổi tối còn phải tăng ca.

"Tổng giám đốc Lý nháy mắt với cô, rồi cười nói:" Thôi, tối nay tôi sẽ sắp xếp người thay ca cho cô, cô bây giờ tan làm rồi đi chuẩn bị một chút, cùng ăn cơm với ông Hoàng Phủ.

"Cam Viện nhíu mày" Tổng giám đốc Lý..

"" Tiểu Viện! "Tổng giám đốc Lý nắm tay cô không cho cô cơ hội nói:" Tôi biết cô luôn xem công việc là chính.

Tuy nhiên, ngài Hoàng Phủ đã có lòng như vậy, làm sao chúng ta có thể phụ lòng ngài ấy như vậy.

Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, hôm nay cô nghỉ làm sớm, về thay quần áo, và chuẩn bị đi.

"Trợ lý cười nói," Vậy..


một tiếng nữa, tôi sẽ đến đón hai người.

"" Được, cứ như vậy đi "Không đợi Cam Viện trả lời, tổng giám đốc Lý đã vội vàng đồng ý thay cô, và tươi cười đưa trở lý ra cửa.Cam Viện nhìn người trợ lý đang đi xa dần, vẻ mặt bất lực không biết phải làm sao," Tổng giám đốc Lý, tôi thực sự có việc phải làm tối nay.

"" Cam Viện! "Tổng giám đốc Lý quay lại với vẻ mặt đau khổ," Tôi biết, chuyện này khiến cô chịu ấm ức.

Nhưng người kia thật sự chúng ta đắc tội không nổi, coi như là tôi cầu xin cô, chỉ cần cô phục vụ tốt, tôi sẽ lập tức cho cô phụ trách công việc của phòng tổng thống, được không? "Cam Viện vẻ mặt bình thường," Tổng giám đốc Lý, ông cũng biết đấy, tôi không quan tâm đến chức vụ.

"" Tôi biết, nhưng cô cũng nên suy nghĩ cho tôi một chút.

Hiện tại tôi đang ở thời kỳ quan trọng để thăng chức.

Cam Viện, cô thử hỏi lương tâm cô rồi nói xem, ngày thường tôi đối xử với cô như thế nào? "Tổng giám đốc Lý thở dài, tỏ vẻ bất lực không biết phải làm sao" Cô cũng biết, bây giờ là thời kỳ quan trọng để tôi thăng chức.

Tôi đã ở vị trí này mười năm rồi.

Lần này có thể là cơ hội cuối cùng của tôi.

Coi như là tôi cầu xin cô, được không?".