Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 58: Kiểm Tra Quan Hệ Cha Con 5





"Đương nhiên dám.

" Đứa nhỏ lập tức đồng ý, "Tuy nhiên, mẹ phải có tinh thần nhận thua mới được!"
Thằng nhóc thúi, nếu không phải cô nhường cho nó thắng, cô sao có thể thua sao?
Cam Viện chỉ cười "Được rồi, lên lầu đi!"
Hai mẹ con cùng nhau đến khu vui chơi giải trí trêи tầng 6.

Cam Viện lấy tiền giấy ra đổi rất nhiều xu, hai người đi thẳng vào chỗ máy chơi đua xe.

"Chuẩn bị, bắt đầu đi!"
Hai người đồng thời bỏ vào tiền xu, lập tức mỗi người cầm vô lăng bắt đầu nghiêm túc chơi.

Nhìn nghiêng thấy con trai bị cô làm rơi ở phía sau, Cam Viện cố tình vặn tay lái, chiếc mô tô trêи màn hình lập tức văng khỏi đường ray.

"Mẹ ơi, mẹ thật là ngu ngốc!"
Đứa nhỏ bất lực thở dài.


Cô cười cưng chiều, "Ngốc cũng là mẹ con!"
Xếp hình, bắn súng.

.

Hai người đều chơi hết, đến khi vét sạch tiền trong túi, mới bước ra khỏi khu giải trí.

Nhận thấy có nhiều trẻ em đang vẽ tranh trong khu vực hội họa, Cam Đường dừng lại.

"Mẹ, con có thể vẽ cho mẹ một tấm hình được không?"
"Được chứ!"
Cam Đường ngay lập tức thanh toán phí và tìm một chiếc ghế để ngồi xuống.

Đứa nhỏ ngồi trước giá vẽ, lấy bảng màu ra và chỉnh lại bột màu.

Nhìn đứa nhỏ chăm chú, Cam Viện khẽ nhếch khóe môi, con trai cô thật sự càng ngày càng đẹp trai, nhìn đường nét quen thuộc, trong mắt cô Cam Đường dần biến thành khuôn mặt của Hoàng Phủ Quyết.

.

Lúc này không biết kết quả giám định có chưa?
Lúc cậu giơ tay lên, lúc dùng bút vẽ, đứa nhỏ luôn nghiêm túc và tập trung, ngay sau đó liền có một nguyên mẫu xuất hiện trêи tờ giấy vẽ.

Xung quanh, trẻ con lớn nhỏ đang an tĩnh vẽ tranh, nhưng cậu bé mập mạp ngồi trước mặt Cam Đường rõ ràng không muốn làm việc này, sau khi vẽ nguệch ngoạc vài nét trêи giấy, cậu ta mất kiên nhẫn nhìn xung quanh, xoay người trêи chiếc ghế nhỏ.

Một nụ cười nhếch mép thoáng qua khóe môi, cậu ta đưa bút ra quệt một nét trêи tờ giấy vẽ của cô bé bên cạnh.

"Mẹ ơi!"
Cô bé khóc ngay lập tức.


Cậu ta tựa hồ cảm thấy thỏa mãn với trò đùa của mình, liền dứt khoát đứng dậy và nhìn xung quanh, một vài đứa trẻ nhỏ hơn cậu ta lập tức cầm những bức tranh của mình tránh ra.

Cậu ta liếc nhìn xung quanh, ánh mắt rơi vào Cam Đường.

Đứa nhỏ để ý chuyện riêng của mình nên không để ý đến cậu ta.

Đôi lông mày to nhướng lên, một nụ cười xấu xa lóe lên trong đôi mắt xanh, thằng nhóc với mái tóc vàng và mập mạp vươn cọ vẽ ra và quẹt một vài nét bút to lên bức tranh của Cam Đường.

Trêи tờ giấy vẽ lập tức có thêm một vết màu xiêu vẹo.

Cam Đường kinh ngạc ngẩng mặt lên, đôi lông mày nhỏ liền nhăn lại với nhau.

"Thằng khốn, cút đi!"
Tranh tốt bị bên kia phá hủy, đứa nhỏ đã tức giận rồi.

Thằng nhóc tóc vàng mập mạp cười đểu hỏi bằng tiếng Anh "Mày đang nói gì vậy, có phải đang cầu tao vẽ thêm vài nét nữa đúng không?"
Mặc dù không hiểu được tiếng Trung Quốc, nhưng từ biểu cảm của Cam Đường, cậu ta có thể đoán được đại khái, vừa hưởng thụ niềm vui với việc phá hư, rồi cậu ta tiếp tục đưa bút qua vẽ loạn trêи bức tranh của Cam Đường.

Cam Đường đẩy bút vẽ của cậu ta ra ra, người liền hét lên một cách gay gắt.

"GETOUT! (Cút đi)"

Thằng nhóc tóc vàng béo giật mình và nhìn lướt qua khuôn mặt xanh mét của Cam Đường, rồi cậu ta nhấc tay trái lên, tất cả nước màu trong bảng màu đã bị đổ vào bức tranh của Cam Đường.

Bức tranh lẽ ra có thể khắc phục, lại liền trở thành một đống hỗn độn, ngay cả quần áo của Cam Đường cũng không tránh khỏi.

Cam Đường vô cùng tức giận, tiến lên một bước, đem nước màu đổ ụp lên mặt thằng nhóc béo.

"! "
Thằng nhóc không ngờ tên tiểu tử thấp hơn mình một cái đầu này lại dám chống cự, hét lên nhảy ra xa, lấy tay lau mặt, nhìn thấy quần áo lấm lem, khuôn mặt mập mạp lập tức lộ ra vẻ gớm ghiếc "Thằng quỷ, mày dám đánh tao?"
Đẩy giá vẽ ra, thằng nhóc kia tiến lên một bước, giơ tay liền đẩy Cam Đường xuống đất.

Ghế đẩu bị lật, giá vẽ bị đập xuống mấy cái, phát ra tiếng leng keng.

Cam Viện kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, nhìn con trai bị đẩy ngã trêи mặt đất, lập tức chạy tới.

"Tiểu Đường!".