Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường

Chương 19: Lâu ngày nảy sinh tình cảm



Mới sáng sớm thức dậy anh đã chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho cô. Nào là lẩu kimchi, cá chiên giòn nhưng mà hình như đây đâu phải những món dùng bữa sáng.

" đây là.... "

Anh quay qua nhìn cô ta, miễn chê cười.

" Đồ ăn sáng anh làm cho Nguyên Y "

Cô ta nhìn anh thật sự cảm giác ganh ghét đang dâng trào. Cô ta đố kỵ tại sao lúc trước anh ta chưa bao đối sự với cô như vậy . Chưa bao giờ vì cô mà làm những chuyện này.

" Anh yêu cô ta rồi phải không? "

Nghe vậy anh bắt đầu suy nghĩ những tới những chuyện đã xảy ra, những tháng ngày kể từ lúc Nguyên Y xuất hiện.

" Anh đối với cô ấy chính là lâu ngày nãy sinh tình cảm. "

Cô ta nhào tới ôm lấy anh. Khóc lóc, kể lể, um sùm làm cho Nguyên Y đang ngủ trong phòng cũng phải thức dậy.

Cô bước xuống bếp nhìn thấy cảnh tượng * nam nữ ôm nhau thấm thiết "

xúc động lòng người .

Anh vừa thấy Nguyên Y xuống theo bản năng liền đẩy cô ta ra.

" Nguyên Y , ăn sáng thôi "

Cứ như vừa nãy chưa xảy ra chuyện gì. Nguyên Y ngồi xuống bàn nhìn những món anh nấu rồi từ từ thưởng thức.

" Dĩnh Nhi tiểu thư cô cũng ăn đi chứ "

Cô ta nhìn Nguyên Y thật sự không thể tin là cô có thể bình tĩnh tới mức này.

Đó là tại vì Nguyên Y biết trước mặt đối thủ của mình nhất định không được tỏ ra mất bình tĩnh sợ hãi.

Sau bữa ăn anh liền đến công ty làm việc để lại hai người phụ nữ ở nhà. Một người làm mèo hoang, một người là cọp.

Không khí trong nhà rất khó thở Nguyên Y liền ra hồ bơi sau nhà hóng mát. Cô ta thấy cô đi cùng đi theo nhưng với một mục đích rất đơn giản đó chính là gây chuyện.

" Gà rừng dù làm sao thì cũng không bao giờ trở thành phượng hoàng "

Nguyên Y nhìn cô ta. Mặc mũi cũng đẹp mà không biết tại sao lòng dạ lại đen tối đến như vậy.

" Cùng là gà rừng nhưng có con chỉ cần có cố gắng sẽ trở thành phượng hoàng, cũng có con cho dù có cố gắng mãi mãi cũng không trở thành phượng hoàng được "

Cô ta cứ như bị điên lao tới chỗ cô.

" Mày nói gì hả? "

Lời nói của Nguyên Y làm cô ta nhớ lại cảnh gia đình cô ta nghèo khó, tới một miếng ăn cũng không có. Nếu không phải cô bày mưu lấy được lòng thương hại của anh thì cho tới giờ phút này cô vẫn còn là một kẻ nghèo nàn.

Nguyên Y nhìn cô ta rồi thuận tay đẩy cô ta xuống hồ. Nước nhấn chìm khiến cho toàn thân của cô ta ướt nhẹp.

" cô ở dưới đó từ từ suy nghĩ lại những lời tôi nói đi "

Nhoi lên khỏi mặt nước cô ta oán hận nhìn bóng lưng của Nguyên Y.