Bảy năm thấm thoát trôi qua, thành phố này thay đổi khá nhiều, nhà cửa mỗi lúc một nhiều,cao ốc cũng thi nhau mọc lên.
Người phụ nữ bước xuống chiếc xe Ferrari 812 Superfast ra mắt tại Geneva Motor Show hồi tháng 3. Xe đi kèm động cơ V12, 6.0 lít, công suất 780 mã lực. Siêu xe Italy có thể đạt tốc độ tối đa 339 km/h, tăng tốc 0-100 km/h trong 2,9 giây. Nữ nhân trông vô cùng quyền lực và quyến rũ nhưng uy lực tỏa ra xung quanh cô quá lớn, lớn tới đến cả nam nhân cũng phải nhúng nhường. Đó chính là Nguyên Y Y ngày nào nhưng thay đổi quá lớn trong cô không còn một Nguyên Y thanh thuần, trong sáng của ngày nào mà thay vào đó là một Nguyên Y chững chạc, có sự từng trải. Đi theo cô là năm sáu tên vệ sĩ cao to,lực lưỡng.
" Phó tổng Nguyên mời vào! "
Toàn bộ nhân viên của công ty Hoa Nghị đứng xếp hàng chào đón cô. Hoa Nghị là một trong số những công ty con của tập đoàn DMB có thành tích đáng ngưỡng mộ trong ngành mỹ phẩm. Nguyên Y ở tập đoàn DMB có biểu hiện rất tốt,mỗi năm danh thu cô mang luôn phá vỡ mức quy định nên được cử tới đây quản lý công ty.
Cô được các nhân viên cấp cao hộ tống tới văn phòng được chuẩn bị riêng cho cô.
" Được rồi tất cả ra ngoài còn thư ký Lâm ở lại! "
Sau khi mọi người bước ra khỏi cửa, Nguyên Y cầm máy tính bảng lên chơi vừa chơi vừa hỏi chuyện anh thư ký điển trai của mình.
" Băng Nhi tới chưa? "
" Thưa phó tổng tiểu thư xuống máy bay sau cô khoảng năm phút giờ đang chờ cô ở trong xe ".
Nguyên Y bỏ chiếc máy tính bảng xuống. Ánh mắt cô như con dao còn giọng nói lại lạnh lùng ra lệnh.
" Đưa tôi tới chỗ con bé !"
" Dạ "
Họ cùng nhau tới chỗ Băng Nhi,cửa xe mở ra một đứa bé như búp bê, nó có làn da trắng như bông tuyết, đôi mắt to tròn,mái tóc ngắn ngang vai rất năng động.
" Mami trước khi lên máy bay con có chơi một trận bóng và ghi được tới bốn bàn luôn "
Giọng nói non nớt, đáng yêu làm cho trái tim Nguyên Y tan chảy cô đưa tay dịu dàng vuốt tóc con bé.
Băng Nhi là một đứa bé rất khác biệt,nó yêu thích bóng đá và không bao giờ thích chơi búp bê hay mấy trò chơi dành cho bé gái tuy nhiên lại rất để tâm tới vẻ bề ngoài của mình.
" Mami dẫn con tới một nơi chơi rồi sau đó chúng ta sẽ đi thăm ông bà ngoại được không? "
Băng Nhi vui vẻ nhìn cô rồi đáp
" Được ạ! Mami đi đâu Băng Nhi sẽ đi đó "
Bảo bối của cô rất hiểu chuyện,miệng lưỡi rất ngọt.
Nguyên Y ôm con vào lòng.
" Cho xe chạy tới biệt thự của Tổng Giám đốc công ty Mai Linh "
Chiếc xe phi như bay rất nhanh liền tới nơi.Cô và Băng Nhi bước xuống xe bấm chuông thì từ trong nhà một bé trai đáng yêu cực kỳ chạy ra mở cửa.
" Mời cô vào nhà."
Hai mẹ con bước vào nhà thì Hà Kỳ Nam và Dĩnh Nhi từ trên lầu cùng nhau đi xuống.
" Nguyên Y là em phải không? "
Hà Kỳ Nam chạy lại ôm lấy cô,cảm giác về mối tình đầu của anh ùa về dữ dội.
" Buông em ra ngộp chết được! "
Anh ta siết chặt cô, cô càng nói anh ta ôm càng chặt hơn. Bảy năm rồi không gặp nhớ lại lúc biết tin cô đi mất anh rất buồn thậm chí còn mất ăn mất ngủ mấy ngày liền.
Đột nhiên đứa bé trai khi nãy lon ton đi tới chỗ Hà Kỳ Nam, nó cầm tay anh lắc nhẹ.
" Baba,buông cô ra"
Nghe đứa bé gọi như vậy,cộng thêm cô nhìn thấy Dĩnh Nhi đứng gần đó cũng phần cũng phần nào hiểu được chuyện đang xảy ra. Sau đó anh cũng nhanh chóng buông cô ra.
" Cậu nhóc này là con của hai người đúng không?..... Hà Kỳ Nam coi bộ số anh không được may mắn cho lắm khi ở cùng cô ta nhưng mà đứa bé này rất dễ thương "
Cô nhìn Dĩnh Nhi cười nhẹ tỏ ý chào hỏi.
Nhưng bảy năm nay Dĩnh Nhi cũng thay đổi nhiều, không còn sắc sảo như trước nhưng lại có nét mặn mà
" Đúng vậy! Nó tên Hà Kỳ Phong năm nay 6 tuổi ....( anh nhìn sang cô bé đứng bên cạnh Nguyên Y).... Còn đây là... "
Bé con thấy anh nhìn nó liền cúi đầu chào anh. Bé gái này giống Nguyên Y nhưng lại càng giống Vưu Trường Tĩnh. Nhất là cái khí chất đặc biệt không sợ trời không sợ đất tỏ ra xung quanh nó.
Anh cuối cùng cũng đoán được nó là con ai nhưng lại không dám nói vì anh sợ mình vô tình chạm vào vết thương trong tim của cô.
" Nó là con của em, tên là Băng Nhi năm nay cũng 6 tuổi..... Ưmm đợt này em về là vì công việc, em cũng muốn Băng Nhi sẽ được ở gần ông bà "
Anh nhìn Nguyên Y, cô có gì đó rất lạ ,anh dám đảm bảo cô có điều đang giấu anh.
" Em nói thiệt đi,tôi không tin em bỏ đi ngần ấy năm nay đột nhiên trở về chỉ vì công việc. "
Cô đi tới ghế salon ung dung ngồi xuống, tự nhiên rót nước uống.
Sau đó chậm rãi nói.
" Em ngoài việc về đây vì công việc còn vì một chuyện quan trọng nữa chính là tặng cho Vưu Trường Tĩnh...một món quà bất ngờ. "
Vừa nghe cô nói vậy Dĩnh Nhi liền lao đến nắm chặt lấy tay cô. Gương mặt giận dữ trông rất đáng sợ nhưng Nguyên Y rất nhanh liền hất tay Dĩnh Nhi ra.
" Cô định làm gì anh ấy hả?"
Tình cảm của Dĩnh Nhi đối với anh rất sâu đậm, cho dù bây giờ không còn tình yêu nhưng ít nhất còn có tình bạn.
" Sao cô thương người cũ của mình lắm hả? Dĩnh Nhi trong quá khứ chẳng có chuyện gì cô thắng nổi tôi thì hiện tại cũng sẽ như vậy. Tôi muốn biết cô có bản lĩnh gì để bảo vệ anh ta?"