Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 117



Cố Giai Lệ bẽn lẽn rời khỏi chiếc giường ẩm, đi vào phòng tắm không nói gì Hắn suy tư Có phải cô vẫn chưa quen cho nên không hiểu câu nói đùa của hắn?

Không được, phải mau chóng chữa cháy ” Đêm qua em ngủ có ngon không?”

“Ừm” – cô lên tiếng rồi chạy vội đi. Bỏ lại ai kia đang vò đầu cười khổ

Sau khi đã vệ sinh cá nhân đi ra ngoài, cô gái nhỏ chợt phát hiện hắn đã mặc bộ đồ mới, đầu tóc gọn gàng. Dường như chuẩn bị đi đâu thì phải

Không nhịn được liền hỏi nhỏ “Anh … đi đâu . sao?”

Tống Tư Duệ thắt caravat xong xuôi liền nói ” Anh phải đi làm”.

Cô rơi vào trầm tư

Cả hai người trong căn phòng lớn, người đứng trước cửa phòng tắm, kẻ lại đổi diện chiếc gương to. Khoảng cách lớn khiến cô có chút gượng gạo

Tổng thiếu gia không thích xa cách thế này. Nhưng cũng không dám làm bậy, nhanh nhẹn lên tiếng

” Em nghĩ … khoảng cách của chúng ta nên là bao nhiêu thì ổn?”

Cố Giai Lệ chớp chớp mắt. Hắn di chuyển từng bước chân Đến lúc cách nhau 3 mét liền nói

” Anh tiến đến, nếu em cảm thấy quá gần, khó chịu thì nói anh dừng nhé”

Tống Tư Duệ đi đến. Khoảng cách thu hẹp, khi đứng trước mặt cô cũng không bảo dừng, cũng không khó chịu Hắn mở cờ trong bụng, nhưng vẫn chậm rãi tiến hành từng giai đoạn một

” Ngày đầu tiên thế này là rất tốt. Chúng ta cùng nhau cố gắng em nhé?”

Cố Giai Lệ mặt hiện lên tầng má hồng, e thẹn cúi xuống gật đầu

” Chúng ta đi ăn sáng, sau đó em hãy đi mua sắm với mẹ”

“Ừm”

” Thích gì cứ mua”

” Không hay đâu”

Tống Tư Duệ cười phì “Có gì không hay? Em có thể thử làm nũng với mẹ, có khi bà thấy xong sẽ gom hết tất cả đồ trong trung tâm về cho em”

Hai người cùng nhau đi xuống lầu đẹp như trong tranh. Hắn thấy cô đăm chiêu liền lên tiếng

” Anh nói rồi đó, thích thì cứ mua. Nếu mệt thì phải nói, đừng vì thấy mẹ cao hứng mà đi theo bà cả ngày”

Ngày hôm đó, Châu Vỹ dạo rất nhiều nơi. Một trung tâm thương mại không thể thoả mãn. Kết quả chân cô như muốn gãy đôi

Liền nghe theo lời hắn, đáng thương tựa vào bức tường nũng nịu lên tiếng ” Mẹ- con mệt”

Nói xong cô liền cảm thấy ngượng, mặt đỏ gay. Châu Vỹ nghe xong, cái túi xách đang định mua thoáng chốc rơi xuống đất

Bà không thèm mua sắm gì nữa, trực tiếp nắm tay con dâu đi vào spa gần đó đến tối muộn mới trở về

Tống Tư Duệ hôm nay tâm trạng cực kỳ tốt, công việc chất cao như núi cũng không khiến hắn cáu bẳn Nhanh chóng giải quyết, ngay cả cơm trưa cũng không thèm ăn, chỉ muốn mau chóng về nhà với vợ

Ai mà ngờ chờ mãi chẳng thấy ai. Hắn gọi điện cho mẹ mình, điện thoại khoá nguồn

Đợi đến gần 12 giờ đêm, mới thấy người

Sắc mặt người nào đó âm u như bão. Khoanh tay trước ngực, ngón tay mất kiên nhẫn gõ vào cánh tay rắn chắc. Đôi chân dài bắt chéo cũng nhịp theo

Giây phút này, chẳng ai trong nhà dám lọt vào tầm mắt của hắn. Trốn vào phòng bếp thủ thỉ to nhỏ

– Đáng sợ quá đi

Mẹ thật là hết nói nỗi mà Những nhà khác, mẹ chồng đều muốn con dâu ở nhà, dù có đi đâu cũng phải về sớm

Mẹ thì hay rồi, kéo con dâu mình đi khắp nơi. Hắn thật sự đang nghĩ, có nên chuyển ra ngoài sống riêng hay không

Ở nơi này mãi, không khéo hắn sẽ mất vợ chứ chẳng đùa

Đại sãnh tối om, lập loè ánh đèn đỏ cam mờ ảo Người đàn ông nghe thấy tiếng cười nói cực kỳ vui tai truyền đến, tiếp theo đó lại khó chịu

“Haha, hôm nào chúng ta cùng nhau … ôi trời, sao lại tối thế này?”

Tống Tư Duệ thở dài, cố nén giận. Lúc quản gia mở đèn, cũng là lúc gương mặt như ác ma biến mất Người đàn ông nhẹ nhàng đi đến trước mặt cô gái cùng mẹ của mình, trưng ra bộ mặt thân thiện

” Hôm nay có vui không?”

Cố Giai Lệ mỉm cười

“Vui lắm”

“Em về trễ chắc là đói lắm, anh sẽ nói với đầu bếp …”

” Mẹ và Giai Lệ đã dùng bữa rồi. Trên tầng cao nhất của khách sạn A cùng với ánh nến lung linh và ngắm cảnh thành phố về đêm”

Châu Vỹ cười, bộ dạng làm cho ai kia tức muốn nôn ra máu

Gray nhìn hai người đang đấu nhau, sợ toát mồ hôi

“Thiếu gia về rất sớm… còn cố ý chuẩn bị bữa ăn ở hồ bơi tầng 3 … muốn tạo cho thiếu phu nhân sự bất ngờ …”