Chương 295:
Hắn biết.
Hắn đều biết!
Nhưng mà, mỗi lần chỉ cần thấy Đàm Tiểu Ân, thì hắn không thể nào khống chế được tình cảm của mình.
Hắn gần đây cố gắng làm viêc khác, chơi game, hắn lao vào phát triển chiến đội, chính là để không suy nghĩ tới Đàm Tiểu Ân.
nhưng chỉ cần thấy cô, trái tim của hắn lại cảm thấy rất đau rất đau.
–
Chủ nhật, 10h sáng, Đinh Cẩn còn đang ngủ, cô giúp việc đã ba lần vào gọi hắn, “Vũ Trung, dậy đi, mẹ cháu lại gọi điện thoại. Hôm nay là lễ thành hôn của cậu cháu, cháu nhanh chóng chuẩn bị một chút đi tham gia hôn lễ đi.”
Âu Minh Triết là cậu ruột của hắn, nếu như hắn không đi tham gia hôn lễ, Âu Châu Du sẽ không bỏ qua cho hắn, dù sao Âu Châu Du cũng không biết Đinh Cẩn trước kia có quan hệ với Đàm Tiểu Ân.
Đinh Cẩn từ trên giường bò dậy, đi rửa mặt. Hắn đứng ở trước gương, vừa đánh răng, vừa nhìn mình trong gương, đôi mắt có vài tia huyết sắc.
Vừa nghĩ tới Đàm Tiểu Ân sắp lấy người đàn ông khác, với hắn mà nói, mỗi ngày đều đầy sự dày vò.
Coi như đúng như Tả Dục nói, hắn bây giờ còn có thể làm gì chứ?
Quần áo tham gia hôn lễ Âu Châu Du đã chuẩn bị cho hắn rồi, để ở nơi đó, hắn đi ra ngoài, lấy xuống, thay âu phục.
Hôn lễ được tổ chức ở khách sạn của nhà họ Cố, lúc Đinh Cẩn đến, đã có rất nhiều khách khứa.
Bao gồm cả nhà họ Giang vừa thoái hôn, cùng với mẹ con Vũ Minh Hân.
Đinh Cẩn mới vừa vào cửa, mẹ của Vũ Minh Hân liền thấy hắn, chào hỏi hắn, “Vũ Trung.”
Đinh Cẩn đi tới, mặc dù không muốn thấy Vũ Minh Hân xuất hiện ở đây, nhưng vẫn lịch sự tới chào hỏi mẹ của Vũ Minh Hân, “cháu chào cô.”
“Cháu lâu lắm không tới nhà cô rồi.” Bà Vũ nói: “Minh Hân nói cháu đang bận, khi nào rảnh thì đến nhà cô chơi nhé! Cô làm đồ ăn ngon cho cháu.”
Khách ngồi cùng bàn với bà Vũ, đều là người quen của bà ta, nhìn thấy Đinh Cẩn, không nhịn được khoe khoang, “Đây là Đinh Cẩn, bạn trai của con gái em.”
Giọng vô cùng kiêu ngạo!
Người đang ngồi ở đây nếu chưa từng gặp Đinh Cẩn, thì cũng đã nghe đến tên Đinh Cẩn.
Cháu ngoại của Nhà họ Âu, con trai duy nhất của Âu Châu Du, có thể nói, Cố gia sau này hết thảy đều là của hắn…
Mà Ông nội của Vũ Minh Hân, thật ra cũng chỉ xuất thân là công nhân. Tiền kiếm được toàn bộ nuôi cha của Vũ Minh Hân học đại học.
Lên đại học, cha cô ta lấy một tiểu thư con nhà giàu, nhà ngoại bỏ vốn ra giúp cha cô ta gây dựng sự nghiệp, Nhà họ Vũ mới phất lên được như mấy năm gần đây, trở thành đại gia giàu xổi.
Có tiền, ông ta bao nuôi mẹ của Vũ Minh Hân, đòi ly dị vợ, không lâu sau thì cưới mẹ của Vũ Minh Hân.
Ở trong mắt mọi người, mẹ của Vũ Minh Hân chính là con giáp thứ mười ba đáng bị phỉ nhổ, cho nên, bình thường cũng không qua lại với bà ta.
Lại không nghĩ rằng, hôm nay bà ta lại xuất hiện ở đây, diễu võ dương oai.
Đinh Cẩn nhìn bà Vũ, giải thích: “cô hiểu lầm rồi, cháu cùng Vũ Minh Hân, đã chia tay lâu lắm rồi.”
Nếu là lúc trước, có ai hiểu lầm quan hệ của hắn cùng Vũ Minh Hân, Đinh Cẩn chẳng thèm đi giải thích.
Nhưng mà, Vũ Minh Hân làm ra nhiều truyện ghê tởm như vậy. Hắn hiện tại không muốn có chút quan hệ nào với Vũ Minh Hân cả.
Đinh Cẩn nói dứt lời, thanh âm vừa đủ để mọi người ngồi ở đấy đầu nghe rõ mồn một.
Sắc mặt của bà Vũ cứng đờ, vốn chỉ muốn khoe mẽ một chút, lại không nghĩ rằng, tự vả mặt.
Giận đến tím mặt mà vẫn phải nhịn, gắng gượng nở nụ cười, “… Không sao, chia tay rồi thì vẫn còn là bạn kia mà, sau này cứ đến chơi nhà cô như bình thường nhé.”