Vô Tận Đan Điền

Chương 1311: Kịch Độc đan điền tấn cấp (1)



- Vận dụng tốt những bảo vật này, có lẽ đủ ta trùng kích Tiên Lực cảnh hậu kỳ...

Nội tâm khẽ động, đánh giá đồ vật trong rương, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn Ngụy Dã.

- Thành chủ các ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ?

Bỏ vật không phải tùy tiện có thể cầm, vẫn là trước hỏi tinh tường cho thỏa đáng.

- Là con gái thành chủ Mẫn Tích Tích! Mẫn Tích Tích là thiên tài của Thiết Long Thành chúng ta, bất quá trong một lần lịch lãm rèn luyện bị Tu La sát khí xâm nhập thân thể, ngủ mê không tỉnh, đến bây giờ đã hai năm rồi, thành chủ Mẫn Ngạn tìm không ít Khu Tu sư muốn cứu nàng, nhưng không có thành công! Về sau một vị Khu Tu sư nói muốn giải trừ sát khí trong cơ thể nàng, chỉ có Khu Tu sư Kim Vân mới được, cho nên...

Ngụy Dã lời còn chưa nói hết, Nhiếp Vân đã hoàn toàn hiểu được.

Thiên phú đặc thù bài danh Top 10 là một cấp, bài danh Top 30 là một cấp, bài danh trước 100 là một cấp, thiên phú có thể đạt tới trước 100, từng cái đều có năng lực đặc thù, thủ đoạn không tưởng được, Tu La sát khí mà rất nhiều Khu Tu sư nhị phẩm cũng không thể hóa giải, ở trước mặt Khu Tu sư Kim Vân nhất phẩm, chỉ sợ lại không phải việc khó.

Khu Tu sư Kim Vân ít nhất thân kiêm hai thiên phú đặc thù bài danh trước 30, ở Nhân giới Nhiếp Vân chỉ biết Thiên Huyễn cùng Di Hoa, Linh giới có bao nhiêu không biết, khẳng định sẽ không thấy nhiều, thành chủ biết Tu La sát khí trong cơ thể con gái rất khó hóa giải, chỉ có thể tìm kiếm Khu Tu sư Kim Vân mới được, lúc này mới tìm qua.

- Nhiếp Vân tiền bối, tình huống của Mẫn Tích Tích ngươi xem có muốn trị liệu cho nàng hay không...

Nói xong những cái này, Ngụy Dã cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Khu Tu sư Kim Vân dù là nhất phẩm, cũng có địa vị cực cao, trị hay không là tự do của hắn, không ai dám bức bách.

- Trị liệu, đương nhiên phải trị...

Nhiếp Vân nói thẳng, không có chút cự tuyệt nào.

Hiện tại hắn thiếu chính là vật tư, Linh Dược, trị liệu một nữ hài có thể đạt được những bảo bối này, sao lại không làm.

Linh giới, đứng đầu Chư Thiên vạn giới, vô luận vì đệ đệ, Di Tĩnh hay Đạm Đài Lăng Nguyệt, đều phải nhanh một chút tăng thực lực lên, từ phủ thành chủ đưa tới rương đồ vật này có thể nhìn ra đối phương tài đại khí thô, nếu như có thể chữa tốt nữ nhi của hắn, đạt được những vật tư này, Nhiếp Vân tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.

Hiện tại hắn cần phải làm là thi chạy với thời gian, dùng thời gian ngắn nhất mau chóng tăng thực lực lên.

- Vậy tốt, hiện tại ta liền an bài thoáng một phát!

Nghe thiếu niên đáp ứng, Ngụy Dã nhẹ nhàng thở ra.

Rất nhiều Khu Tu sư đều có tật xấu, hắn sợ thiếu niên ở trước mắt đưa ra yêu cầu làm cho người khó có thể tiếp nhận, để cho hắn lâm vào cảnh tiến thối lưỡng nan.

- Đi thôi!

Nhiếp Vân gật đầu.

Chỉ chốc lát Ngụy Dã liền an bài thỏa đáng, thành chủ nghe được đối phương nguyện ý trị liệu, hưng phấn đến ý định tự mình tới nghênh đón, bất quá bị Nhiếp Vân cự tuyệt.

Ở dưới Ngụy Dã cùng đi, tiến vào phủ thành chủ.

Phủ thành chủ ở trung tâm Thiết Long Thành, kiến trúc trong phủ đệ cổ kính, xem xét đã biết rõ tồn tại rất lâu, nội tình thâm hậu.

Ngoài phủ đệ rậm rạp không ít trận pháp, toàn bộ mở ra mà nói, ngay cả Chân Tiên cảnh sơ kỳ cũng không thể cưỡng ép tiến vào.

- Tiền bối mời đến!

Mới vừa vào phủ thành chủ, liền chứng kiến thành chủ Mẫn Ngạn nghênh đón, mang trên mặt vẻ kích động.

- Không biết tình huống của lệnh ái như thế nào, có thể mang ta đi nhìn xem không?

Nhiếp Vân không để ý tới thành chủ nhiệt tình, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

- Nàng ở chỗ này...

Thấy hắn trực tiếp như thế, Mẫn Ngạn hơi sững sờ, trong nội tâm lập tức vui vẻ, vội dẫn đường.

Khu Tu sư bình thường không phải trước xem bệnh, mà là trước đòi tiền, mặc kệ có thể trị bệnh hay không, đều phải trước tiên nói giá, mặc dù thất bại cũng sẽ thu thù lao.

Thiếu niên này lại xem bệnh trước, để cho trong lòng hắn nhiều thêm vài phần chờ mong.

- Nữ nhi của ta là lần trước ở Cửu Dương Sơn lịch lãm rèn luyện bị Tu La sát khí xâm nhập, lúc ấy nàng mới mười sáu tuổi, cổ Tu La sát khí này cực kỳ quái dị, ta mời Khu Tu sư Huyết Vân nhất phẩm, Khu Tu sư Ngân Vân thậm chí Khu Tu sư Huyết Vân nhị phẩm tới, sau khi xem cũng không có cách nào...

Mẫn Ngạn vừa đi vừa nói rõ bệnh tình của con gái.

Nghe được giải thích, Nhiếp Vân hiểu được.

Nữ nhi của hắn Mẫn Tích Tích là bị Tu La sát khí xâm nhập, lâm vào trạng thái điên cuồng, về sau bị hắn cưỡng ép dùng Tiên lực ngăn chặn, nhưng bởi vì Tu La sát khí xâm nhập trong óc, phá hủy một ít kết cấu, làm cho nàng lâm vào hôn mê, như người sống đời sống thực vật.

Hơn nữa cổ Tu La sát khí này hắn cũng không cách nào triệt để áp chế, thỉnh thoảng còn sẽ ra ngoài, để cho bệnh tình của nàng nặng thêm, càng khó trị liệu.

Nghe được Mẫn Ngạn giải thích cặn kẽ, trong nội tâm Nhiếp Vân nắm chắc tăng lên vài phần.

Cổ Tu La sát khí này Mẫn Ngạn có thể áp chế, nói rõ cũng không phải đặc biệt lợi hại, về phần xâm nhập trong óc phá hư kết cấu, có được thiên phú Mộc Sinh sư, chỉ cần có thể khu trừ Tu La sát khí ra, trị liệu cũng không khó khăn.

Đang khi nói chuyện, mấy người tới một tiểu viện yên tĩnh, vừa đẩy cửa phòng ra, chợt nghe bên trong một thanh âm có chút điên cuồng vang lên.

- Mẫn Ngạn, có phải ngươi lại tìm Khu Tu sư không đứng đắn gì tới hay không? Nhanh để cho hắn cút!

Nói chuyện chính là một trung niên phu nhân, trong mắt nhìn về phía Nhiếp Vân mang theo xem thường.

Tu luyện giả bình thường là không dám nói chuyện với Khu Tu sư như vậy, dù sao thân phận địa vị bất đồng, đại biểu quyền lợi cũng bất đồng, nhưng nữ nhân này tựa hồ bởi vì sự tình của Mẫn Tích Tích mà có chút điên rồi, nói chuyện không che miệng, cũng không dễ nghe.

Khu Tu sư khu trừ được Tu La sát khí tự nhiên tất cả đều vui vẻ, gây chuyện không tốt ngược lại tương đương đưa thuốc bổ cho sát khí, để cho uy lực của nó tăng nhiều.

Chỉ sợ mấy Khu Tu sư trước không chỉ không trị được cho Mẫn Tích Tích, ngược lại để cho bệnh tình tăng thêm, chính bởi vì như thế, mới khiến cho nữ nhân này xuất hiện loại thái độ kia.

- Câm miệng, vị Nhiếp Vân tiền bối này là Khu Tu sư Kim Vân, nhất định có thể chữa tốt cho Tích Tích...

Nghe được trung niên phu nhân nói, Mẫn Ngạn hoảng sợ, sợ vị Khu Tu sư này tức giận, vụng trộm liếc nhìn Nhiếp Vân, phát hiện sắc mặt hắn như thường, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, giải thích nói:

- Vị này là thê tử của ta, bởi vì nàng quan tâm con gái mới nói ra lời như vậy, kính xin tiền bối thứ lỗi...