Tuy mượn nhờ Hồn thạch đột phá nhưng dù sao không phải thân thể của hắn, độ phù hợp có tai họa ngầm.
Mà loại tai hoạ ngầm này hoàn toàn có thể giải quyết theo thời gian, thời gian kéo được càng dài, hắn dung hợp càng tốt, hiện tại khả năng không cách nào đánh chết Nhiếp Đồng cho nên nói nhảm kéo dài thời gian, sau khi đã ổn định muốn đánh chết đối thủ không thành vấn đề.
Thực tế nhìn thấy Tu La Vương thi triển vài chiêu liên tục, lực lượng dần dần gia tăng, chỉ sợ qua vài chục giây hắn sẽ dung hợp với thân thể này, từ đó đánh chết bọn họ không phải nói chơi.
- Không được, tiếp tục như vậy khẳng định không đợi được ca ca niết bàn thành công!
Tốn hao toàn bộ lực lượng ngăn cản Tu La Vương công kích, Nhiếp Đồng mang suy nghĩ nói với Đạm Thai Lăng Nguyệt.
- Ngươi nói qua vài chục giây nữa Tu La Vương có thể triệt để củng cố thực lực Tru Thiên Cảnh, rốt cuộc chúng ta không ngăn cản được?
Đạm Thai Lăng Nguyệt biến sắc, nàng vội vàng cúi đầu nhìn sang Nhiếp Vân đang niết bàn, vừa nhìn sắc mặt nàng biến thành khó coi.
Lúc này hô hấp của Nhiếp Vân như có như không, hắn như lão tăng nhập định, không có chút động tĩnh nào.
Xem bộ dáng như vậy, hắn niết bàn căn bản không có khả năng chấm dứt trong thời gian ngắn.
- Vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta khẳng định không thể kiên trì tới khi ca ca niết bàn chấm dứt.
Nhìn bộ dạng Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng cũng nhìn vào trong mắt, ánh mắt mang theo sốt ruột.
Hắn chết không sao, một khi ca ca không niết bàn thành cục, bị Tu La Vương đánh chết, cho dù chết cũng là chết không nhắm mắt.
Ca ca nhờ mình bảo hộ đã cấp tín nhiệm to lớn, nếu như ngay cả chuyện này cũng làm không được, cho dù chết chẳng phải phụ lòng ca ca?
Nhiếp Đồng xiết chặc nắm đấm, trong nội tâm hò hét nhưng không có biện pháp nào.
- Ta có biện pháp trợ giúp Nhiếp Vân gia tăng tốc độ niết bàn.
Thời điểm Nhiếp Đồng và Đạm Thai Lăng Nguyệt nóng lòng nhưng không có biện pháp gì, một tiếng nói vang lên, hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhan Chi vừa rồi đang trị thương lại lên tiếng, thở ra một hơi, trong mắt của nàng mang theo kiên định không nói thành lời.
- Ngươi có biện pháp?
Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng đều sững sờ.
Bọn họ suy nghĩ nhiều biện pháp nhưng vô dụng, Nhan Chi sẽ có biện pháp nào? Niết bàn là từ trong ra ngoài, thậm chí Nhiếp cũng không có biện pháp can thiệp, nàng có biện pháp nào?
Phải biết rằng hơi không cẩn thận sẽ làm Nhiếp Vân tẩu hỏa nhập ma!
- Rất đơn giản, nếu trong cơ thể Nhiếp Vân có được thiên phú linh hồn sư, có được thiên phú bài danh top mười, thực lực nhất định sẽ gia tăng, tốc độ niết bàn sẽ nhanh hơn...
Nhiếp Đồng và Đạm Thai Lăng Nguyệt hiểu ý của nàng, sắc mặt bọn họ thay đổi liên tục.
Thiên phú bài danh top mười, cùng một thời gian chỉ có một người có được mà thôi, Nhan Chi muốn cho Nhiếp Vân có được thiên phú, ý tứ vô cùng đơn giản, chính là nàng tử vong!
- Nhưng mà... Hiện tại Nhiếp Vân niết bàn, hắn không thể có ý thức tự chủ, ngươi có thể xác định sau khi tử vong hắn sẽ diễn sinh thiên phú linh hồn sư?
Đạm Thai Lăng Nguyệt vội vàng nói.
Nàng nói là sự thật.
Nếu như Nhiếp Van diễn sinh thiên phú linh hồn sư, có lẽ có khả năng tạo thành chất súc tác gia tăng tốc độ niết bàn, đó đó hắn sẽ niết bàn nhanh hơn, thế nhưng mà... Hiện tại Nhiếp Vân không có ý thức tự chủ, ai có thể bảo chứng nhất định có thể diễn sinh thiên phú linh hồn sư?
Nếu như không thành công, chẳng phải chết vô ích?
- Nhất định có thể! Nhiếp Vân từng sử dụng qua linh hồn chi khí, nếu như ta đoán không sai, khẳng định có một cái đan điền kèm theo lực lượng linh hồn sư, sở dĩ trước kia không thể diễn sinh ra đan điền linh hồn sư là vì ta còn sống, một khi tử vong, cái đan điền này không còn bị pháp tắc vũ trụ áp chế, nhất định sẽ trực tiếp hình thành đan điền linh hồn sư.
Nhan Chi nói rất khẳng định, nói xong những này hất lên tay:
- Được rồi, không có thời gian thảo luận, thành và không thành chỉ có một biện pháp này, dù sao đều phải chết, còn không bằng buông tay đánh cược một lần!
Sau khi truyền ý niệm của mình vào trong đầu hai người một lần, Nhan Chi không có nói nhảm, đột nhiên nàng phóng thích lực lượng trong người sau đó toàn thân lắc lư và nổ tung.
Ầm ầm!
Sau vụ nổ là mưa máu bắn tung tóe, linh hồn cũng chôn vùi.
Lực lượng trong cơ thể nàng cũng như những Tiên khác đồng thời rót vào trong người Nhiếp Vân, lại xông vào trong khí hải của hắn.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Linh hồn của Nhan Chi mất đi, Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng ngay sau đó nghe dược tiếng nổ giòn tan, Nhiếp Vân vốn ngồi trên mặt đất không nhúc nhích, trên mặt sinh ra màu sắc hồng nhuận phơn phớt.
- Ha ha! Đa tạ các ngươi cho ta thời gian, hiện tại ta đã triệt để củng cố tu vi Tru Thiên Cảnh!
Vừa phát hiện sắc mặt Nhiếp Vân hồng nhuận phơn phớt, ngay sau đó bọn họ nghe được tiếng cười to, lúc này hai mắt Tu La Vương bắn ra kim quang chói mắt, trên người sinh ra lực lượng vô cùng cường đại có thể đè ép thời không lắc lư.
- Vẫn chậm một bước!
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, hai người hiểu ra mình vẫn chậm một bước.
Lúc này Tu La Vương đã triệt để củng cố tu vi Tru Thiên Cảnh, linh hồn đã dung hợp hoàn mỹ với Hồn thạch, thực lực của hắn còn cường đại hơn vừa rồi đâu chỉ gấp vài lần.
- Được rồi, ngày tốt lành của các ngươi kết thúc, hiện tại đi chết đi.
Tiến về phía trước một bước, Tu La Vương cười nói vài câu, hắn lật tay một cái.
Trong lòng bàn tay của hắn mang theo lực lượng cường đại, lúc này mọi người có cảm giác đang trở lại trong hỗn độn, còn chưa đánh tới trước mặt thế giới thứ ba đã bắt đầu sụp đổ, xuất hiện tầng tầng rạn nứt.
- Lực lượng thiên địa nghe hiệu lệnh của ta, ngăn cản!
Đạm Thai Lăng Nguyệt vội vàng giơ tay lên cao.
- Phá vỡ!
Vành mắt Nhiếp Đồng lúc này đỏ lên, trường kiếm chấn động sau đó bộc phát kiếm khí huy hoàng không ngừng đâm thẳng về phía trước.
Bành!
Tuy thực lực của hai người hiện tại là đỉnh phong của thiên địa nhưng đối với Tu La Vương mà nói vẫn còn chênh lệch quá nhiều, bàn tay đánh thẳng vào thân thể bọn họ.
PHỐC!
PHỐC!
Hai người đồng thời phun máu tươi, xương cốt nghiền nát, chỉ còn lại có một hơi, tùy thời có thể chết đi.
Lúc này Tu La Vương quá lợi hại, căn bản không phải bọn họ có thể chống cự, cho dù thi triển lực lượng cường đại cũng không thể chống nổi.