Vô Tận Đan Điền

Chương 2354: Lại về chiến trường tam giới! (1)



Nạp vật thế giới xảy ra lột xác, cả người cũng trở nên cường đại hơn không ít, thân thể khẽ động một cái đã cảm thấy có vô số lực lượng chen chúc lao tới, sức chiến đấu chợt tăng lên không chỉ gấp mười lần!

- Thực lực cấp bậc Chúa Tể!

Nhiếp Vân lập tức nhận ra, sợ rằng bây giờ hắn đã có thực lực có thể so sánh được với Chúa Tể!

Đây là dưới tình huống còn không có dung hợp những đan điền khác, một khi đem những đan điền trong top mười kia dung hợp vào một chỗ, không biết khi đó thực lực có thể lần nữa tăng lên hay không?

- Nạp vật thế giới vừa mới hoàn thành lột xác, vẫn không thể dung hợp những khác đan điền, chờ thời gian mấy tháng củng cố thì hơn. Nếu như vậy khi dung hợp sẽ có hiệu quả tốt hơn!

Cố nén xúc động đem mấy khỏa đan điền khác dung nhập vào trong nạp vật thế giới, Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng làm vậy.

Cho dù nạp vật thế giới đã lột xác thành công. Thế nhưng chính là bởi vì vừa mới lột xác, phương diện căn nguyên còn có chút không vững chắc. nếu như tùy tiện dung hợp những đan điền khác vào, nhất định sẽ dẫn tới không ít phiền toái không cần thiết. Vẫn nên chờ củng cố mấy tháng rồi lại tính tiếp.

Bất quá, cho dù không có dung hợp thì hiện tại hắn cũng có tự tin có thể đánh một trận với Kiền Huyết lão tổ!

- Chủ nhân!

Cực Thiên Vương Tĩnh đi tới bên cạnh hắn.

- Ưm.

Thấy Cực Thiên Vương Tĩnh. Nhiếp Vân cười một tiếng rồi gật đầu một cái.

Người này sở dĩ xuất hiện ở đây đương nhiên là do thủ đoạn của hắn.

- Chủ nhân, người đã luyện hóa hạch tâm Cổ chiến trường, có phải cũng đã có lực chưởng khống đối với Thần chi di tích đúng không? Không biết chủ nhân có thể thu nó được không?

Cực Thiên Vương Tĩnh dùng ánh mắt mong đợi nhìn sang hắn.

Quy giáp của hắn ở trong Thập Tuyệt cổ địa của Thần chi di tích. Nếu như chủ nhân có thể thu toàn bộ di tích đi thì đồng nghĩa với việc cũng có thể dẫn hắn rời khỏi nơi này. Giống như đám người Thanh Diệp vương vậy, rong ruỗi ở vũ trụ hải dương rộng lớn.

- Ta thử một chút!

Nhiếp Vân sửng sốt một chút, tinh thần chậm rãi lan tràn ra phía ngoài.

Nói thật, bây giờ hắn cũng chỉ vừa mới luyện hóa Cổ chiến trường chi tâm mà thôi. Còn chưa từng thử hiệu quả chân chính của nó.

Trong nháy mắt, tinh thần đã bao phủ toàn bộ Cổ chiến trường, sau một khắc. Thần chi di tích cũng bị bao phủ vào bên trong.

- Thật không biết nơi này có cái gì chứ? Một mảnh phế tích mà thôi, Thần chi di tích đóng cửa. Chúng ta vẫn còn ở nơi này cẩn thận trông coi, quả thực là cô đơn a!

- Quả thực rất không có ý nghĩa, bất quá chỉ cần trông coi một vạn năm, sau khi trở về là có thể tăng lên thực lực, đây cũng là một chuyện tốt!

- Không cần nhớ nhiều như vậy a, một vạn năm mà thôi. Ở nơi này an tâm tu luyện, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh...

Ở lối ra di tích có một đám binh sĩ đứng tại chỗ. Vừa uống rượu vừa lắc đầu.

Ban đầu bốn đại tông môn rời khỏi Thần chi di tích, bọn họ phụng mệnh hoàng thất Kiền Huyết ở chỗ này chờ đợi. Đợi mấy tháng ngay cả bóng một con quỷ cũng không thấy đâu, bọn hắn thực sự không biết tại sao tướng quân lại phân phát ra mệnh lệnh như vậy.

Không có bốn đại tông môn liên thủ, căn bản không thể mở ra di tích, có gì phải bảo vệ cơ chứ?

- Không có biện pháp, ai bảo chúng ta là lính quèn a, nghe theo mệnh lệnh đi, đây là chuyện không có cách nào dị nghị nha.

- Ha ha!

Nghe những binh sĩ này đối thoại, Nhiếp Vân khẽ cười nhạt một tiếng.

Lúc mới tới Thần chi di tích thì linh hồn, ý niệm của hắn cũng không thể lan tràn ra được xa, mà bây giờ lại có thể tùy tiện bao trùm cả Cổ chiến trường và Thần chi di tích, cường đại đâu chỉ gấp trăm lần, ngàn lần cơ chứ?

- Thu!

Bao phủ Thần chi di tích, Nhiếp Vân cũng lập tức cảm nhận được một loại cảm giác hoàn toàn nắm ở trong tay, giống như khi đối mặt với nạp vật thế giới của hắn vậy.

Sưu!

Nương theo tiếng hô của hắn, Thần chi di tích lập tức tiến vào nạp vật thế giới của hắn, biến mất tại chỗ.

Ầm!

Binh lính đang uống rượu nói chuyện thì đột nhiên nhìn thấy tinh không trước mắt sụp đổ tạo thành một cái hắc động cực lớn, Thần chi di tích mà bọn hắn phải bảo vệ đã biến mất.

- Cái này...

- Có chuyện gì xảy ra?

- Thần chi di tích... Biến mất?

- Mau đem tin tức này thông báo cho tướng quân.

Sửng sốt một lát, tất cả binh sĩ náo loạn.

Thần chi di tích biến mất, chuyện này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ. Tất nhiên sẽ dẫn tới toàn bộ Tà Nguyệt Chí Tôn vực khủng hoảng!

- Đã đem được Thần chi di tích đi rồi. Phải trở về chiến trường tam giới!

Lấy đi Thần chi di tích, Nhiếp Vân nói với Cực Thiên vương một câu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu trong hỗn độn.

Sau khi tỉnh táo lại hắn đã biết hắn đã luyện hóa Cổ chiến trường chi tâm này ước chừng hai tháng.

Mặc dù hai tháng không dài, thế nhưng cách thời gian ước định một năm với đệ đệ hắn cũng không còn bao lâu. Nếu không nhanh chóng trở lại chiến trường tam giới tìm Tam Giới Chi Tâm, như vậy rất có thể đệ đệ sẽ rơi vào trong nguy hiểm.

Lúc trước hắn tới đây là do Hỗn Độn truyền tống phù đưa tới, không tốn mấy thì giờ. Mà bây giờ muốn trở về nhất định không có đơn giản như vậy, hắn chỉ có thể từng bước bay trở về mà thôi.

Cũng may là thực lực của hắn bây giờ lại lần nữa tăng lên, Phượng Hoàng Chi dực vung vẩy lại giống như dung hợp với Hỗn Độn hải dương trước mắt vào một chỗ, nhẹ nhàng vỗ một cái là có thể giống như điện mang, ngay lập tức biến mất ở trước mắt.

Mười ngày sau.

Chiến trường tam giới lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn.

Chiến trường to lớn vẫn giống như trước, lẳng lặng trôi lơ lửng ở chỗ sâu trong Hỗn Độn hải dương, không nhúc nhích, chỉ bất quá cảnh tượng dòng người tấp nập ở trước bên ngoài chiến trường cũng đã không còn. Chỉ còn lại mười mấy người canh giữ ở lối vào, không biết để làm cái gì.

- Người tới mau dừng bước!

Nhiếp Vân không có dừng lại, rất nhanh đã bay đến lối vào. Hắn đang định đi vào thì lại bị gọi lại.

Ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là một người quen cũ, ban đầu lúc hắn mua vị trí đã từng gặp người này, chính là Vương Tử Kiệt.

Lúc này Vương Tử Kiệt đang mang theo mấy người canh giữ ở lối vào. Thấy hắn bay tới lập tức phóng tới chặn đường.

- Có chuyện gì?

Lúc đầu Nhiếp Vân gặp mặt Vương Tử Kiệt là ngụy trang thân phận, bây giờ trở về bộ dáng vốn có, cho nên đối phương cũng không nhận ra được.