Vô Tận Đan Điền

Chương 2404: Thu hoạch (2)



Bất quá, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, từ từ ân cần săn sóc hoặc là thông qua thủ đoạn khác bổ sung, tuyệt đối có thể khôi phục lại được.

Chẳng qua là thời gian này nhất định không ngắn, bây giờ lại bị A Dục Vương để mắt tới, muốn phải có được thời gian dài như vậy cũng chỉ là hy vọng xa vời mà thôi.

- Cho dù là Chúa Tể thần binh vẫn không thể sao chép, thế nhưng pháp y Chúa Tể, Chúa Tể phù ấn. Những đồ này lại có thể tùy ý phục chế nha!

Mặc dù nạp vật thế giới còn có chênh lệch đẳng cấp với Tà Nguyệt Chí Tôn vực, không có cách nào sao chép thần binh Chúa Tể. Thế nhưng những vật Chúa Tể khác cũng có thể tùy ý phục chế. Tỷ như Chúa Tể pháp y, Chúa Tể phù ấn, những thứ đồ này, muốn bao nhiêu là sẽ có bấy nhiêu, tinh thần khẽ động một cái thì trước mắt đã xuất hiện một đống rậm rạp chằng chịt, nhiều nhất cũng chỉ tiêu hao một ít nguyên khí mà thôi.

Những thứ đồ này mặc dù đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng lớn. Thế đối với đám người Lạc Khuynh Thành mà nói, lại có trợ giúp rất lớn. Hơn nữa Chúa Tể phù ấn tương đương với tài sản, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu cũng đại biểu cho có vô số tài sản.

- Những Chúa Tể thần binh này có tác dụng thì có thể để lại, nếu như không có tác dụng quá lớn đối với ta thì có thể ban thưởng cho đám người Tử Đồng Bất Hủy, Bạch Đầu tôn giả!

Thấy vẫn không có cách nào sao chép thần binh Chúa Tể, Nhiếp Vân cũng không có cảm thấy mất mác, mà là khẽ mỉm cười một tiếng. Bàn tay khẽ lật, một đống lớn binh khí xuất hiện ở trước mặt mặt.

Trước đó chém giết đám người Giang Hào, Ứng Thiên Triệu hắn đã lấy được ba món thần binh Chúa Tể. Rồi sau đó lại đánh chết đám người Kiền Huyết lão tổ, Ma Thiên lão tổ, Phù Hư Chúa Tể, còn lấy được nhiều binh khí hơn.

Bọn họ đều là Chúa Tể, có thể luyện chế ra thần binh Chúa Tể, mặc dù tài liệu luyện chế khó tìm, thế nhưng là lão quái vật đã sống ức vạn vạn năm, mỗi người ít nhất cũng có ít bảy, tám món thần binh Chúa Tể trên người.

Tất cả bảo vật của ba đại Chúa Tể đặt ở ở một chỗ, trong tay của hắn bây giờ đã có hơn hai mươi món thần binh Chúa Tể!

- Ba món thần binh phòng ngự Chúa Tể này, bổn tôn và hai đại phân thân mỗi người một cái!

Tinh thần khẽ động một cái, ba món thần binh phòng ngự Chúa Tể bay ra từ trong một đống bảo vật, trong nháy mắt đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa, rồi chia ra mặc ở trên thân thể ba đại Nhất Khí Hóa Tam Thanh.

Thần binh phòng ngự Chúa Tể cường đại thế nào hắn đã tận mắt nhìn thấy. Cho dù bằng vào thực lực của hắn bây giờ, những Chúa Tể khác đã không có cách nào uy hiếp được hắn. Thế nhưng tất cả vẫn nên cẩn thận thì hơn.

- Trừ Kỷ Hư kiếm, hai thanh kiếm này chia ra cho hai đại phân thân luyện hóa!

Lại trong đống binh khí tìm được hai kiện trường kiếm thần binh Chúa Tể, hắn giao cho hai phân thân của mình luyện hóa.

Rất nhanh, bổn tôn và hai đại phân thân toàn thân đều là bảo bối, có thần binh Chúa Tể trong tay, thực lực lại lần nữa gia tăng.

Sưu!

Lấy đi toàn bộ binh khí mà mình có thể dùng được, thần binh Chúa Tể ở trước mắt còn dư lại hơn mười kiện, đối với những thứ này, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, thân thể nhoáng một cái thì người đã xuất hiện ở trên boong thuyền.

- Tử Đồng Bất Hủy, Bạch Đầu tôn giả, Cổ Ung tông chủ, đây là thần binh Chúa Tể, mỗi người các ngươi chọn một kiện thích hợp! Phù Ám Triều, Đoạn Diệc, các ngươi vừa mới tấn cấp Chúa Tể, cũng không có tài liệu luyện chế, mỗi người cũng lựa chọn một món đi!

Triệu tập mọi người lại ở một chỗ, bàn tay khẽ lật một cái, chừng mười kiện thần binh Chúa Tể còn lại rơi xuống trên boong, tản mát ra quang mang huy hoàng kinh người.

- Đa tạ chủ nhân...

Thấy hắn tiện tay ném thần binh Chúa Tể mà người người quý trọng giống như sinh mạng xuống dưới đất, để mặc cho bọn hắn lựa chọn. Mọi người lập tức cảm thấy vui vẻ, hưng phấn tới mức thiếu chút nữa nhảy lên, cho dù là bọn người Phù Ám Triều, Đoạn Diệc cũng không phải là ngoại lệ.

Tuy rằng bọn họ là Chúa Tể, cũng có năng lực có thể luyện chế ra thần binh Chúa Tể. Thế nhưng tài liệu có hạn, nếu muốn chân chính tìm được tài liệu luyện chế, còn không biết phải phí bao nhiêu thời gian nữa. Nếu như có thể trực tiếp thu được binh khí, đối với thực lực của bọn hắn cũng có trợ giúp rất lớn.

- Hai cái Phù Hư Đam Sơn này thích hợp với ta nhất!

Tử Đồng Bất Hủy là người nhìn trúng binh khí thành danh do Phù Hư Chúa Tể lưu lại đầu tiên. Chính là Phù Hư Đam Sơn.

Bản thể của hắn chính là một tòa hỗn độn thần sơn, đối với loại binh khí bạo lực này quả thực vô cùng yêu thích.

- Chuôi Nhật Nguyệt toa này ta muốn.

Bạch Đầu tôn giả cũng đưa ra lựa chọn.

Đám người Đoạn Diệc, Phù Ám Triều cũng đi tới, lựa chọn binh khí thích hợp với mỗi người.

- Nhiếp Vân... Ta không nên chọn thì hơn...

Nhìn binh khí đầy đất, mặc dù trong lòng tràn ngập khát vọng, thế nhưng cuối cùng Cổ Ung tông chủ vẫn lắc đầu một cái.

So với Nhiếp Vân, thực lực của hắn quá thấp, không những không có có bất kỳ trợ giúp nào, ngược lại còn một mực dựa vào đối phương. Nếu như lại lấy thêm thần binh Chúa Tể của người ta quả thực cũng có chút ngượng ngùng.

- Tông chủ khách khí rồi. Ta thân là một phần tử của Quy Khư Hải, sau khi đạt tới cấp bậc Chúa Tể, lại tặng một món thần binh Chúa Tể cũng không có gì, cầm lấy đi!

Biết hắn đang nghĩ cái gì, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu, lại cười rồi ném qua một món binh khí.

Nếu như đối phương lòng tham không đáy, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không đem những binh khí này đưa qua. Đối phương biến tiến biết thoái, biết rõ đạo lý tri ân báo đáp, đưa cho đối phương một món, thì thế nào cơ chứ?

Cho dù bây giờ hắn không thể sao chép ra thần binh Chúa Tể, thế nhưng sau này nương theo Cổ chiến trường chi tâm mà nạp vật thế giới dung hợp dần dần khôi phục, khi đó còn không phải muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu hay sao?

Cho nên, thần binh Chúa Tể trong mắt người khác vô cùng trân quý, thế nhưng đối với hắn mà nói lại chẳng qua chỉ là một đoàn nguyên khí mà thôi, không có gì là trân quý cả.

Có hai vị Đoạn Diệc, Phù Ám Triều cường giả cấp bậc Chúa Tể thay phiên khống chế, tốc độ của Phá Thần chu cực nhanh, không tới bảy ngày đã trở về đến Quy Khư Hải.