Vô Tận Đan Điền

Chương 2427: Bố Da Tộc



Những chỗ như vậy nhất định có vô số cường giả, những nơi nổi bật rất dễ dàng tìm được. Như vậy tất đã sớm bị những cường giả khác tìm. Làm như vậy không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển.

- Vậy ngươi nói xem chúng ta nên đi nơi nào?

Thấy bộ dáng của hắn, Tiêu Diêu Tiên biết nhất định trong lòng hắn đã có dự định, cho nên mới hỏi.

- Nếu như chúng ta không biết Hư Vô Giới, có lẽ có người khác biết, ý của ta là chúng ta có thể đi tìm thủ lĩnh thế lực lớn nhất trong Hỗn Độn Chí Tôn vực hỏi một chút!

Nhiếp Vân nói ra tính toán của mình.

Đám người Tiêu Diêu Tiên không biết Hư Vô Giới, không có nghĩa là những người khác cũng không biết a. Chỉ cần tìm được một người biết, tất cả vấn đề khó khăn sẽ được giải quyết toàn bộ.

- Ý của ngươi là... Vĩnh Dạ vương triều?

Mọi người cũng hiểu ra, hai mắt đồng thời sáng lên.

Đúng vậy, so với việc che kín hai mắt đi tìm, còn không bằng tìm người hỏi thăm một phen.

Thế lực lớn nhất trong Hỗn Độn Chí Tôn vực không ai vượt qua được Vĩnh Dạ vương triều. Mà Vĩnh Dạ hoàng đế mọi người đều biết. Mặc dù thực lực của hắn không bằng mọi người, thế nhưng tin tức biết rõ nhất định sẽ nhiều hơn bọn hắn.

Hơn nữa, trải qua chuyện Kiền Huyết hoàng đế, Nhiếp Vân biết loại hoàng đế này có thể lặng lẽ làm việc vì Hỗn Độn vương lệnh, nếu không cũng sẽ không xuất hiện một màn trước khe nứt dưới chiến trường tam giới.

Cho nên, nếu nói người nào trong Hỗn Độn Chí Tôn vực có thể biết Hư Vô Giới nhất, như vậy Vĩnh Dạ hoàng đế tuyệt đối là lựa chọn đầu bảng.

- Vĩnh Dạ hoàng thành ở nơi nào?

Biết những người khác đã hiểu rõ suy nghĩ của mình, Nhiếp Vân nói.

Mọi người không biết Hư Vô Giới, thế nhưng Vĩnh Dạ hoàng triều là hạch tâm quyền lợi của cả Hỗn Độn Chí Tôn vực. Sẽ không có chuyện không biết a.

- Để ta dẫn đường, đường đi đến hoàng thành như thế nào ta vẫn nhớ a.

Phù Ám Triều cười một tiếng, lại khống chế Phá Thần chu phá vỡ bầu trời Hỗn Độn Chí Tôn vực, bay thẳng về một phương hướng.

Chúa Tể khống chế thần binh Hỗn Độn thượng phẩm tốc độ cực nhanh, hóa thành một đường nhỏ trên bầu trời, trong nháy mắt đã đi xa. Người trong Hỗn Độn Chí Tôn vực, trừ cường giả Chúa Tể ra, sợ rằng cũng không có bất kỳ người nào có thể phát hiện ra được.

Hỗn Độn Chí Tôn vực, Vĩnh Dạ hoàng thành.

Làm hạch tâm của một Chí Tôn vực, Vĩnh Dạ hoàng thành phồn hoa bát ngát, vô luận là số lượng cường giả hay là kinh tế tuyệt đối không kém hơn so với Kiền Huyết hoàng thành, thậm chí còn mạnh hơn mấy phần.

Mọi người vừa mới tiến vào cũng không vội vã đi tới hoàng cung, bởi vì thời gian không gấp gáp cho nên mọi người cũng thuận tiện nhìn sự chênh lệch giữa Hỗn Độn Chí Tôn vực và Tà Nguyệt Chí Tôn vực một chút.

Cẩn thận mà nói, chênh lệch giữa hai đại thế giới cũng không lớn. Nếu như phải nói tới điểm chênh lệch, khác biệt, chỉ có một chút. Đó chính là Hỗn Độn Chí Tôn vực có nhiều chủng tộc hơn, tạo thành số lượng người càng thêm phức tạp.

Vừa mới tiến vào Vĩnh Dạ hoàng thành không lâu thì Nhiếp Vân đã thấy có mấy chục chủng tộc khác nhau.

- A Dục Vương lòng dạ hẹp hòi, Tuyệt Sát vương lệ khí quá nặng, Hỗn Độn vương ở trong tam vương coi như là người có tính khí tốt nhất. Cho nên, Hỗn Độn Chí Tôn vực chứa nhiều sinh mạng hơn Hỗn Độn hải dương. Sau này lâu ngày, bọn họ ở chỗ này sinh sôi hậu đại, tạo thành nhiều chủng tộc hơn!

Tiêu Diêu Tiên truyền âm nói.

Mặc dù sau lưng bọn họ có Tu La vương làm chỗ dựa, thế nhưng cũng không dám quang minh chính đại nói xâu những cường giả Phong vương nói khác.

- Ồ!

Nhiếp Vân gật gù.

- Nhiếp Vân, ngươi xem người kia, rất giống yêu nhân tộc trong Thiên địa lục đạo!

Mọi người vừa đi vừa trò chuyện, nhìn vật phẩm muôn hình vạn trạng chung quanh, đột nhiên Lạc Khuynh Thành chỉ về một phía.

Nhìn theo phương hướng ngón tay của nàng, Nhiếp Vân nhìn một cái, trong lòng khẽ chấn động. Quả nhiên đúng như nàng nói, có một người cách đó không xa cực kỳ giống như yêu nhân tộc.

Yêu nhân tộc là nhân loại bình thường bị nhiễm Tu La sát khí cho nên mới hình thành, Tu La vương đã không tồn tại được ức vạn năm rồi. Từ đâu ra yêu nhân chứ? Chẳng lẽ là người của Tu La Chí Tôn vực ban đầu?

- Đây được gọi là Bố Da tộc, một trong những chủng tộc rất sớm đã có trong Hỗn Độn Chí Tôn vực! Không phải là yêu nhân tộc gì đó.

Tiêu Diêu Tiên nhìn một cái rồi cười nói.

- Bố Da Tộc?

Nhiếp Vân sửng sốt một chút.

Hắn có thiên nhãn, linh hồn lực lại cường đại, rất nhanh đã nhìn thấy rõ người này, nhất định là một yêu nhân, sao lại là Bố Da Tộc gì đó chứ?

- Không sai, là Bố Da Tộc, chuyện liên quan tới chủng tộc này ta còn nghe qua được một tin đồn có chút thú vị!

Phù Ám Triều cũng nhận ra chủng tộc này cho nên lại mở miệng giải thích.

- Ồ? Tin đồn gì? Nói ta nghe một chút?

Nhiếp Vân cười một tiếng:

- Nếu không để ta đoán một chút, có phải có liên quan tới Tu La Chí Tôn vực đã bị hủy diệt hay không?

- Tu La Chí Tôn vực? Không phải!

Phù Ám Triều lắc đầu:

- Mặc dù ta chưa từng thấy qua Tu La Chí Tôn vực, thế nhưng ta vẫn nghe qua rất nhiều tin đồn. Người ở đó không có gì khác nhau với chúng ta, thế nhưng lại hoàn toàn khác biệt với Bố Da Tộc này!

- Ách? Không phải chứ?

Nhiếp Vân nhíu mày nói.

Tu La vương mang theo Tu La sát khí nồng nặc, một khi bị hắn lây nhiễm là sẽ biến thành yêu nhân. Yêu nhân tộc trong Thiên địa lục đạo chính là vì như vậy mới có. Tu La Chí Tôn vực là thế giới mà hắn khai sáng, nhân loại ở trong đó sao lại không sao chứ?

- Bố Da Tộc đúng là không có liên quan tới Tu La Chí Tôn vực, truyền thuyết có nói, người đầu tiên của Bố Da Tộc là xuất hiện ở trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực!

Tiêu Diêu Tiên cũng nói.

- Cái gì?

- Tiêu Dao đại nhân nói không sai. Quả thực là Tà Nguyệt Chí Tôn vực, tin đồn kia cũng nói như vậy, dường như là một thương đội của Tà Nguyệt Chí Tôn vực di chuyển ở trong tam giới. Ách, lúc ấy chắc là Tứ Giới. Không biết đã trải qua chuyện gì mà cơ hồ toàn quân bị diệt, chỉ có hai người chạy về, lại biến thành bộ dáng này, cho dù bọn hắn có tìm toàn bộ y sư giỏi nhất trong Chí Tôn vực cũng không có cách nào chữa trị được.

- Cuối cùng hai người hôn phối với nhau, hậu nhân cũng giống như bọn họ, khó có thể thay đổi, cho nên mới có Bố Da Tộc!

Phù Ám Triều nói.

- Rốt cuộc đã trải qua cái gì? Sao lại biến thành như vậy?