Vô Tận Đan Điền

Chương 2473: Tiểu Long lợi hại (thượng) (2)



Thời gian sống lại của Tiểu Long không lâu, mặc dù có Nhiếp Vân cung cấp vô số dược liệu, thế nhưng cũng chỉ đạt tới Tru Thiên cảnh sơ kỳ, thực lực như vậy ở trong tam đại Chí Tôn vực không có gì người bình thường. Lúc này lại muốn tuyên bố đánh chết những cường giả cấp bậc Chúa Tể như bọn họ, lập tức khiến cho tất cả mọi người vỗ bụng cười to.

- Đại nhân, ta sẽ bóp chết tiểu tử này trước. Để cho Nhiếp Vân này biết, cứu binh này của hắn chẳng qua cũng chỉ yếu như con kiến vậy!

Cười xong, trong đám người có một người áo đen đi ra, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Long tràn ngập vẻ dữ tợn.

- Được!

Vạn Pháp Chúa Tể gật đầu một cái.

Mặc dù ngoài mặt xem thường, thế nhưng kỳ thực hắn vẫn còn có chút nghi ngờ. Trước khi nhằm vào Nhiếp Vân hắn đã sớm nghe được không ít tin đồn liên quan tới hắn. Người này rất là cơ linh, làm bất cứ chuyện gì đều rất có nắm chắc. Sao lần này lại tùy tiện như vậy cơ chứ?

Để cho một tiểu tử Tru Thiên cảnh sơ kỳ đi dạy dỗ bọn họ... Đây không phải là nói đùa hay sao!

Chẳng lẽ người trước mắt này là cường giả Phong vương ngụy trang?

Lại nhìn kỹ một hồi, hắn không nhịn được lắc đầu, cường giả Phong vương tổng cộng cũng chỉ có bốn vị, mỗi một người đều có thân phận tuyệt cao. Người nào lại đi nhàm chán như vậy chứ?

Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, lại cũng không dám xem thường, cho nên lúc này hắn mới đồng ý thỉnh cầu của người áo đen này, để cho hắn ta đi trước thử xem nông sâu thế nào.

- Nhiếp Vân Chúa Tể, cái này... Có phải là trò đùa hay không?

Không chỉ có Vạn Pháp Chúa Tể nghĩ như vậy, đám người Vô Nhật Chúa Tể, Tú Linh đại đế cũng trợn tròn mắt, cảm thấy như sắp phát điên rồi.

Nhiếp Vân Chúa Tể trước đó rất là bình thường, sao bây giờ lại đột nhiên như vậy chứ? Có cơ hội lại không nắm chắc thời gian để chạy trốn, lại để cho một tiểu nhân vật Tru Thiên cảnh sơ kỳ đi ra dạy dỗ cường giả Chúa Tể... Hắn ta đang định làm cái gì đây chứ?

- Yên tâm, nhìn kỹ một chút đi!

Không muốn giải thích thêm, Nhiếp Vân cười nhạt nói.

- Nhìn kỹ một chút? Nhưng mà...

Thấy dáng vẻ bình tĩnh của hắn như vậy, mặc dù đám người Vô Nhật Chúa Tể rất là nghi hoặc, thế nhưng rốt cuộc cũng không hỏi được, không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía trước.

Lúc này Tiểu Long đã đi tới trước mặt người áo đen kia, hai mắt nhìn người phát ra khí tức hung mạnh trước mắt, hắn không những không có chút khẩn trương nào mà ngược lại còn ra vẻ khinh bạc.

- Tiểu tử, gia gia ngươi tên là Mặc Nhai. Nhớ kỹ cái tên này, chờ tới lúc chết cũng là một con quỷ minh bạch.

Người áo đen nhếc miệng nói.

- Mặc Nhai? Cái tên này thật khó nghe, so với tên của gia gia ngươi còn kém quá xa. Tên của ta gọi là đại uy đại đức vô địch thiên hạ, ngưu bức hò hét độc nhất vô nhị hoàn vũ đệ nhất Ngũ Trảo Kim Long! Nhớ chưa, nếu không một lát nữa có chết, tránh cho lúc đó Diêm vương có hỏi ngươi bị người nào giết chết thì ngươi lại không nhớ rõ a.

Tiểu Long ra vẻ rắm thí nói.

Ở Hỗn Độn hải dương hoặc là tam đại Chí Tôn vực, thực lực của nó như vậy thấy người mạnh như vậy nhất định đã sớm chạy. Thế nhưng ở chỗ này thì khác, hắn biết đây là địa bàn của lão đại Nhiếp Vân, cho nên không có chút sợ hãi nào.

- Ngươi muốn chết!

Người áo đen Mặc Nhai này không nghĩ tới con kiến hôi trước mắt cái này lại dám nói chuyện như vậy với hắn. Hắn tức giận tới mức thiếu chút nữa hộc máu ra. Trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo, miệng quát to một tiếng, bàn tay chợt bắt tới.

Ầm!

Cường giả cấp bậc Chúa Tể thi triển lực lượng rất cường đại, nơi Tiểu Long đang đứng nhất thời đã bị lực lượng cường đại chèn ép cho vỡ vụn, tạo thành vô số vết rách, giống như thiên địa cũng sắp sụp đổ vậy.

Mặc Nhai này dường như cũng cảm nhận được chỗ không tầm thường, một chiêu này hắn đã thi triển ra công kích mạnh nhất của mình. Nếu như là lúc vẫn còn ở Vạn Pháp cung, trận pháp bên trên cung điện ở dưới một trảo này ít nhất cũng phải bị hủy diệt bảy tám phần mười.

- Mặc sắc càn khôn! Mặc Nhai không ngờ lại dùng tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn!

- Xem ra tiểu tử không biết trời cao đất rộng này đã khiến cho Mặc Nhai hoàn toàn nổi giận, nếu không hắn cũng sẽ không vừa ra tay đã tàn nhẫn như vậy a!

- Chiêu này của hắn bất kỳ một vị Chúa Tể nào cũng phải tạm lánh phong mang. Cho dù là chúng ta chống đối cũng phải chịu thua thiệt, một tiểu tử Tru Thiên cảnh sơ kỳ, để ta xem hắn đối phó như thế nào!

- Nhất định sẽ bị một cái tát đập chết, không cần phải suy nghĩ!

Thấy Mặc Nhai vừa xuất thủ đã đánh ra công kích mạnh nhất, toàn bộ đám người áo đen đều nở nụ cười.

- Nhiếp Vân Chúa Tể...

Vô Nhật Chúa Tể, Tú Linh đại đế không dám hỏi qua, thế nhưng Tiêu Diêu Tiên thì lại không nhịn được hỏi.

Nói thật, tới bây giờ hắn cũng không biết rõ lần này rốt cuộc Nhiếp Vân muốn làm cái gì.

Để cho một tiểu tử Tru Thiên cảnh sơ kỳ trực diện đối mặt với một vị Chúa Tể, bất kể nói như thế nào cũng đều cảm thấy buồn cười.

Nhưng mà chẳng biết tại sao, Nhiếp Vân làm như vậy lại khác với người khác.

Bằng vào thực lực của hắn có thể tùy tiện nhìn ra được. Một khi một chưởng Mặc Nhai này đánh trúng, thanh niên gầy gò này tất sẽ biến thành thịt nát. Nghĩ tới đây, hắn không nhịn được nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn tiếp.

Người của song phương đều cảm thấy Tiểu Long lần này nhất định sẽ bị thua thiệt, khó có thể phản kháng. Thế nhưng ngay sau đó dã có một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên.

Phanh!

Mọi người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy công kích kinh thiên động địa của Mặc Nhai căn bản đã bị đánh đi, mà Tiểu Long thì đứng ở trước mặt hắn, sau đó hung hăng tát một cái vào mặt đối phương. Trong chớp mắt đãtạo thành năm dấu tay màu đỏ.

- Ngươi...

Mặc Nhai lảo đảo, thiếu chút nữa té xuống mặt đất, hắn đờ đẫn tại chỗ, đồng thời cảm thấy nhận thức như sụp đổ.

Đây là... Tình huống thế nào đây a?

Không chỉ có Mặc Nhai điên cuồng, ngay cả những người khác cũng trừng mắt lên, không thể nói nên lời.

Công kích của Mặc Nhai cường đại như vậy, cho dù là bọn họ cũng không tránh nổi. Thế nhưng công kích này lại không có đánh tới trên người đối phương, mà công kích chậm rãi giống như con rùa đen của đối phương lại hung hăng đánh vào trên mặt Mặc Nhai. Hơn nữa... Lại còn đả thương, con bà nó, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?