Vô Tận Đan Điền

Chương 2566: Lại về Cửu Thiên thế giới (Thượng)



- Ta cho ngươi một cọc cơ duyên a, ngươi đi tìm đám người Vạn Pháp Chúa Tể, bảo bọn họ dẫn ngươi đi tới Hư Vô Giới!

Nhất định thần binh Chúa Tể Linh Nhất Chúa Tể này không thiếu, thần binh Bán bộ Phong Vương, ân tình của hắn lại còn chưa đạt tới mức vày. Vì vậy đưa hắn một cọc cơ duyên, để cho đám người Vạn Pháp Chúa Tể dẫn hắn tiến vào trong Hư Vô Giới. Có thể chém rụng kiếp trước để có thành tựu hay không thì cũng đành phải dựa vào nghị lực và vận khí của hắn mà thôi.

- Tạ ơn Chúa Tể!

Linh Nhất Chúa Tể vội vàng gật đầu nói.

Hư Vô Giới này hắn đã từng nghe nói qua, ban đầu là chỗ phát tài của Đan Thần Chúa Tể. Từ lúc đó hắn đã tràn ngập hướng tới. Vì vậy lúc này nghe thấy Nhiếp Vân nói vậy, nhất thời hưng phấn khiến cho sắc mặt đỏ lên.

- Được rồi, cáo từ!

Sau khi sắp xếp cho tất cả mọi người xong, Nhiếp Vân không nói thêm gì nữa, thân thể nhoáng một cáiđã bước ra một bước, trong chớp mắt đã biến mất ở trước mặt hai người.

Tĩnh Tâm theo sát ở phía sau, không có ai nhìn thấy động tác của nàng, thế nhưng nàng cũng biến mất ngay sau đó.

- Vừa rồi ngươi nên thề, trở thành người hầu của hắn, như vậy sẽ rất có khả năng trở thành Chúa Tể... Đáng tiếc, bỏ lỡ cơ hội này. Sau này sẽ không còn nữa!

Nhìn bóng lưng của Nhiếp Vân biến mất, Linh Nhất Chúa Tể nhìn về phía Các chủ trước mắt, hắn lắc đầu một cái.

Sắc mặt Các chủ Linh Nhất Các có chút khó coi.

Nếu như vừa rồi hắn quyết đoán hơn một ít, trực tiếp hiến tế linh hồn, trở thành người hầu của vị Nhiếp Vân Chúa Tể này thì có lẽ... Bây giờ đã là cường giả Chúa Tể!

Nhưng mà cũng bởi vì hắn không có hạ được quyết tâm như vậy, cho nên khoảng cách với Chúa Tể cũng chỉ xa xa không hẹn ước, sợ rằng kiếp này cũng không còn khả năng nữa.

Cơ hội, thường thường sẽ chỉ hiện lên trong nháy mắt, nếu không bắt được nhất định nó sẽ biến mất, cũng không nhìn thấy được nữa.

Đan Thần cổ thuyền xé rách từng tầng Hỗn Độn đại dương, đi thẳng về phía trước, Nhiếp Vân đứng ở đầu thuyền, ánh mắt nhìn về phía phương xa.

- Chủ nhân!

Tĩnh Tâm đi tới.

Lúc này nàng mặc một bộ y phục bó sát người màu tím nhạt, đem thân thể hoàn mỹ không tỳ vết thể hiện ra, để lộ ra một tia dã tính và quyến rũ nhàn nhạt.

- Nếu không để ta tới lái một chút đi! Tốc độ của ta nhất định sẽ nhanh hơn ngươi!

- Không cần! Sắp tới Cửu Thiên thế giới rồi.

Nhiếp Vân lắc đầu nói.

Đây là lần đầu tiên hắn lái cổ thuyền lại bị người khác nói tốc độ chậm.

Bất quá sự thật cũng là như vậy, thực lực của Tĩnh Tâm đã vô hạn đến gần cường giả Phong vương. Tốc độ khống chế cổ thuyền quả thực còn nhanh hơn hắn rất nhiều.

Vừa dứt lời thì hắn đã giương mắt nhìn qua, một thế giới giống như một viên cầu đã xuất hiện ở trước mắt hắn.

Bên ngoài thế giới này mang theo một tầng ngăn cách thật dày, chống đỡ Hỗn Độn đại dương xâm nhập, lẳng lặng trôi lơ lửng trên không trung, tựa như một cái kén tằm to lớn vậy.

Cửu Thiên thế giới, đã tới!

Đây là thế giới thứ hai Nhiếp Vân tiến vào sau khi rời khỏi Thiên địa lục đạo. Lúc ấy nhìn nó vô cùng to lớn, làm cho người ta rung động. Mà bây giờ, loại thế giới cấp bậc này hắn tiện tay là có thể bóp vỡ. Hắn cũng không biết mình đã luyện hóa bao nhiêu thế giới như vậy, mà những thế giới này cũng không còn tạo thành được bất kỳ uy hiếp gì được nữa.

- Đây là một tiểu thế giới, sau khi tiến vào nhất định phải áp chế khí tức, ngàn vạn lần không được tiết lộ, dù chỉ là một tia.

Nhìn tiểu thế giới trước mắt, nhớ lại thời điểm khi mới đi qua đây ban đầu, Nhiếp Vân dặn dò một câu.

Vô luận là hắn hay là Tĩnh Tâm, thực lực như vậy, chỉ cần tiết lộ một tia nguyên khí, dù là không chiến đấu thì thế giới này cũng sẽ không chịu nổi mà hoàn toàn bị phá vỡ.

Cấp bậc sinh mạng khác biệt. Loại thế giới này đã hoàn toàn không chịu nổi được lực lượng của bọn họ được nữa.

- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho tiểu thế giới này vì vậy mà bị hủy diệt đâu.

Tĩnh Tâm ra vẻ lơ đễnh.

Nhiếp Vân biết, tuy rằng vẻ mặt nàng là như vậy. Thế nhưng trên thực tế lại rất có chừng mực. Lúc này hắn cũng không nói thêm gì nữa, bàn tay chộp một trảo thu hồi Đan Thần cổ thuyền thu vào trong đan điền. Sau đó thân thể nhẹ nhàng nhoáng một cái đã tiến vào vách ngăn thế giới, cũng không có dẫn tới bất kỳ chútgợn sóng nào.

Lần trước khi tới đây, tiến vào vách ngăn hắn còn cần dùng đại thủ pháp để phá vỡ nó. Mà bây giờ lại có thể trực tiếp mặc đi vào. Vách ngăn ngay cả một chút rung động cũng không có, thậm chí thiên đạo bên trong cũng không cảm thấy được hắn đã tới nơi này.

Tu vi đạt tới loại trình độ này như hắn, nếu như không cố gắng áp chế khí tức thì nhất định tiểu thế giới nhất cấp sẽ trong nháy mắt sụp đổ. Mà nếu có thể áp chế khí tức lại giống như người bình thường ở bên cạnh, cũng sẽ không bị phát hiện ra.

- Thế giới này quá thụt lùi, tu vi của tu luyện giả đều rất thấp...

Tĩnh Tâm theo sát ở phía sau bay tới, nhìn thành thị rậm rạp chằng chịt ở phía dưới, còn có dòng người tấp nập, nàng không nhịn được khẽ nói.

Cái thế giới này người thực lực cao nhất bất quá cũng chỉ là Xích Thiên Kính, ngay cả cường giả Tru Thiên cảnh cũng không có, ở trong mắt nàng đương nhiên là không đủ nhìn.

- Kim Linh Ngân Sa, Cửu Thiên Linh Lung thạch thì có gì đặc thù cơ chứ?

Hai thứ đồ mà Tĩnh Tâm nói hắn cũng chưa từng thấy, cũng còn chưa nghe nói qua. Cũng không biết hình thái cụ thể ra sao. Cho nên không thể làm gì khác hơn là hỏi rõ, như vậy mới dễ đi tìm.

Thực lực bọn họ như vậy, thế giới nhỏ như vậy chỉ cần một cái ý niệm là có thể quét qua toàn bộ một lần. Chỉ cần biết được bộ dáng của nó, muốn tìm đơn giản vô cùng.

- Ta xem một chút...

Tĩnh Tâm không trả lời mà đem ý niệm khổng lồ của mình quét ra ngoài. Trong nháy mắt đã đem toàn bộ Cửu Thiên thế giới nhìn qua một lần. Nàng khẽ mỉm cười nói:&- Ta biết Kim Linh Ngân Sa, Cửu Thiên Linh Lung thạch ở nơi nào. Ta sẽ dẫn ngươi đi!

Nói xong thân thể mềm mại của nàng nhoáng một cái đã như xé không gian, xuất hiện ở trên không trung một mảnh biển rộng.

Nhiếp Vân không biết bộ dáng cụ thể của hai kiện bảo vật Kim Linh Ngân Sa, Cửu Thiên Linh Lung thạch, cho nên không thể làm gì khác hơn là đi theo sau lưng nàng.